Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-11-2017] Chị tôi đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi vào tháng 5 năm 1997. Chị nói với tôi rằng đây là Phật Pháp và điều đó cuốn hút tôi ngay lập tức. Và tôi đã đọc hết cuốn Chuyển Pháp Luân chỉ trong một lần.

Chồng tôi nói: Đại Pháp thật sự kỳ diệu!

Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi bị mắc nhiều chứng bệnh, nhưng không thể đến bệnh viện, vì điều kiện tài chính không cho phép. Tôi không mong đợi mọi bệnh tật của tôi được chữa lành nhờ Đại Pháp nhưng tôi đã rất ngạc nhiên khi sức khỏe của tôi được hồi phục trở lại mà không cần bất kỳ sự can thiệp y tế nào.

Vì thế, tôi chăm chỉ học Pháp và luyện công. Mỗi tối, tôi tham gia học Pháp nhóm. Tôi hiểu rằng cần phải tu luyện tâm tính của bản thân.

Chồng tôi thất nghiệp, say rượu, ngủ nhiều, và xem tivi cho đến tận đêm khuya. Vì điều đó, chúng tôi đã cãi nhau rất nhiều, và tôi luôn chiếm ưu thế trong những lần cãi vã đó. Tôi biết rằng tôi phải thay đổi và đồng hóa với các nguyên lý của Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Nhẫn là chìa khoá của đề cao tâm tính. Nhẫn mà uất hận, uỷ khuất, hay đẫm lệ là cái nhẫn của người thường với chấp trước vào tâm lo nghĩ, hoàn toàn không hề nảy sinh uất hận, không cảm thấy uỷ khuất thì mới là cái Nhẫn của người tu luyện”. (“Thế nào là Nhẫn”, Tinh tấn yếu chỉ)

Sư phụ cũng giảng:

“Chư vị biết chăng? Chừng nào chư vị là một người tu luyện, bất kể là ở hoàn cảnh hoặc bất kể tình huống nào, thì tất cả những việc rắc rối và không vui gặp phải, thậm chí cả công tác vì Đại Pháp nữa, dẫu chư vị nhận thức rằng đó là việc tốt đến mấy, việc thần thánh đến mấy, tôi thảy đều lợi dụng để trừ bỏ tâm chấp trước của chư vị, bộc lộ ma tính của chư vị, và trừ bỏ nó đi”. (“Nhận thức tiếp nữa”, Tinh tấn yếu chỉ)

Khi tôi thay đổi tâm tính, thái độ của chồng tôi cũng thay đổi. Sau mỗi lần tranh luận tôi vẫn giữ được bình tĩnh. Anh ấy nói “Em đã thay đổi kể từ khi tu luyện Đại Pháp. Đại Pháp thực sự kỳ diệu! Hãy tiếp tục tu. Anh sẽ ủng hộ em!”

Giảng chân tướng về Đại Pháp

Tháng 7 năm 1999, Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo Đảng cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), đã phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Để phản đối hành động này, nhiều học viên địa phương đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện quyền được tập Pháp Luân Công.

Tôi quyết định đi đến Bắc Kinh vào tháng 11 năm 2000. Khi chúng tôi chuyển sang một chuyến tàu khác tại Ga Thẩm Dương, thì chúng tôi bị bắt, bị đưa trở về quê nhà và bị giam tại một trại tạm giam.

Tôi bị bắt giữ trong 22 ngày và bị phạt 1.000 Nhân dân tệ. Họ tịch thu giấy chứng nhận quyền sở hữu đất của tôi. Không chỉ vậy, họ còn đe dọa sẽ sa thải em gái tôi nếu tôi đi Bắc Kinh một lần nữa.

Thay vì đến Bắc Kinh, chúng tôi bắt đầu giảng chân tướng về Đại Pháp tại nơi sinh sống, phân phát tài liệu, và treo các biểu ngữ nói về sự tốt lành của Đại Pháp.

Hai năm trước, tôi đã gửi đơn khiếu nại hình sự đến Tòa án Nhân dân tối cao và Viện Kiểm sát Nhân dân tối cao.

Bên cạnh đó, tôi cũng tham gia vào việc gửi tin nhắn đã soạn sẵn qua điện thoại để cho mọi người biết về Đại Pháp và cuộc bức hại. Sau đó, tôi cũng gọi điện thoại cho mọi người để nói về Đại Pháp.

Công việc Đại Pháp này cũng là một quá trình tu luyện bản thân. Có những người chửi thề hay nói lời không hay khi nghe điện thoại. Nhưng cũng có nhiều người bày tỏ sự đồng tình của họ, và sau đó đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Một người đàn ông lớn tuổi hỏi tôi tại sao tôi lại chống lại ĐCSTQ. Tôi nói với ông rằng các học viên làm điều này là để giúp mọi người biết được chân tướng về Đại Pháp và cuộc bức hại. Tôi đã nói với ông về vụ “tự thiêu” tại Quảng trường Thiên An Môn là do ĐCSTQ sắp đặt, và nạn thu hoạch tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công.

Ông ấy thắc mắc tại sao ông nên thoái ĐCSTQ khi đã cao tuổi. Tôi nói “Con cháu ông mong muốn ông sống lâu hơn. Bằng cách thoái Đảng, ông sẽ được hưởng nhiều lợi ích.” Sau đó, ông ấy đã thoái.

Trở thành học viên Đại Pháp

Một vài năm trước, chúng tôi thuê một chiếc xe buýt và điều hành một doanh nghiệp vận tải. Một người đàn ông lớn tuổi thường đi xe của chúng tôi để lên huyện mua thuốc. Khi sức khỏe yếu đi, ông ấy đã nhờ chúng tôi lấy thuốc hộ.

Chúng tôi nói với mọi người về sự tốt lành của Đại Pháp và những lợi ích mà những người tu luyện nhận được.

Sau đó, tôi khuyên ông nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

Bảy ngày sau đó, con trai ông đã nói với tôi rằng sức khỏe của cha anh đang dần hồi phục. Tôi đề nghị anh tiếp tục khuyên ông niệm chín chữ vàng. Vài ngày sau, chúng tôi được biết ông lão đó đã có thể làm việc ngoài đồng.

Tôi đã đưa cho ông ấy một máy nghe nhạc MP3 và các băng ghi âm bài giảng của Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp). Hai vợ chồng ông đã bắt đầu tu luyện Đại Pháp sau đó.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/11/30/357312.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/9/19/171954.html

Đăng ngày 30-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share