Bài viết của chồng một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 8-8-2018] Vợ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ cuối năm 1996 và không lâu sau, tôi thấy bà ấy có biến đổi to lớn. Tính tình bà ấy trở nên ôn hòa hơn và rất khỏe mạnh.
Hai năm trước, vợ tôi đột nhiên xuất hiện triệu chứng nghẽn mạch máu não. Bà ấy không thể ngồi dậy hay đi lại, nửa thân bị tê liệt không thể cử động. Tuy nhiên, bà ấy không hề lo lắng, và nói rằng tất cả đều là giả tướng.
Bà ấy hướng nội tìm xem bản thân có điều gì làm chưa đúng và phát chính niệm thanh lý mọi can nhiễu. Đồng thời, các bạn đồng tu của bà ấy cũng phát chính niệm hỗ trợ và cùng nhau học Pháp. Ba ngày sau, triệu chứng đột quỵ của bà ấy gần như hoàn toàn biến mất, và trong vòng nửa tháng, bà ấy đã hoàn toàn phục hồi về trạng thái bình thường!
Vợ tôi luôn nghĩ cho người khác. Một năm nọ, có một cặp vợ chồng học viên bị bắt giữ phi pháp, để lại người mẹ già ngoài 80 tuổi cùng với hai đứa con nhỏ. Ruộng đồng của họ không có người chăm sóc.
Thấy gia đình họ hoàn cảnh éo le, vợ tôi thường vượt cả 10 dặm đường dài để tới giúp họ. Bà ấy giúp làm ruộng đồng của nhà họ trước rồi mới đến ruộng đồng của chúng tôi. Các học viên Đại Pháp khác cũng đến làm giúp gia đình họ. Nhờ sự giúp đỡ tận tâm của các học viên, gia đình hai học viên kia đã không quá khốn khó. Vào mùa vụ, các học viên giúp gia đình này hái và bán trái cây để đưa tiền cho người bà.
Người bà già cả cảm động sâu sắc, năm lần bảy lượt lau nước mắt và nói: “Pháp Luân Đại Pháp thật quá tuyệt vời! Pháp Luân Đại Pháp thực sự tốt! Dạy dỗ và tạo ra biết bao đệ tử Đại Pháp thiện lương!”
Khi vợ kể lại cho tôi sự tình này, tôi cũng cảm động rơi lệ, và tôi vô cùng ủng hộ bà ấy giúp đỡ gia đình họ.
Mùa hè năm 2013, vợ tôi bị một chiếc xe máy tông phải khi bà ấy đang trên đường tới giúp gia đình đó. Chân bà ấy bị gãy và chúng tôi đã đưa bà ấy tới bệnh viện. Khi người lái xe máy biết bà ấy là học viên Pháp Luân Đại Pháp, cậu ấy đã âm thầm đưa cho tôi 12.000 tệ khi cậu ấy tới thăm vợ tôi.
Sau khi vợ tôi xuất viện và biết rằng người lái xe đó đã đưa tiền cho tôi, bà ấy nói: “Chúng ta một xu cũng không được lấy. Cần phải trả lại toàn bộ số tiền đó cho người ta.” Bởi ở nhà bà ấy thường nói về chân tướng Pháp Luân Đại Pháp và đạo lý làm người tốt, nên toàn thể gia đình tôi đều đồng ý đem trả lại số tiền đó. Chúng tôi cố gắng xoay đủ 12.000 tệ và nhờ một học viên giúp chúng tôi trả lại số tiền này cho gia đình của người lái xe máy.
Trước kia, gia đình người lái xe máy đã luôn không lắng nghe hay nhận tài liệu giảng chân tướng Pháp Luân Công vì bị đầu độc rất sâu bởi những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) tà ác. Tuy nhiên, lần này, họ đã cảm động sâu sắc trước sự thiện lương của gia đình tôi. Họ vừa khóc vừa nói: “Học viên Pháp Luân Công đều là người tốt! Họ ai ai cũng rất tốt! Pháp Luân Đại Pháp là tốt! Thực sự rất tốt!”
Thật vậy, ở xã hội Trung Quốc ngày nay, nơi mà người coi trọng vật chất và tôn thờ tiền bạc chiếm ưu thế, hành động cao thượng như vậy là rất hiếm thấy. Qua sự việc này, gia đình người lái xe máy không chỉ hiểu chân tướng Pháp Luân Công, mà toàn thể gia đình họ cũng thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Tôi từng làm việc cho một nhà máy quy mô lớn ở tỉnh thành, nhưng phải nghỉ hưu sớm khi mới ngoài 50 tuổi vì sức khỏe kém. Tôi thân mang bệnh tật và đi bốn phương tìm thầy trị bệnh mà không khỏi. Toàn thân vô lực và mặt mày ủ rũ.
Vợ tôi bảo tôi hãy thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo.”
Chứng kiến những thay đổi tích cực ở vợ, tôi tin Pháp Luân Đại Pháp, nên tôi bắt đầu niệm những chữ đó. Quả thực, sức khỏe của tôi nhanh chóng chuyển biến. Tôi vẫn kiên trì niệm những chữ này và dần dần mọi bệnh tật đã dần dần biến mất mà không cần điều trị gì cả. Tôi năm nay đã 72 tuổi nhưng vẫn còn rất nhanh nhẹn và khỏe mạnh. Tôi có thể làm hết mọi việc nhà và đồng áng, thậm chí còn cảm thấy mình sung sức hơn hồi trẻ!
Tự sâu thẳm trong tâm tôi biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt và tôi hết lòng ủng hộ Đại Pháp. Hiện tại, tôi giúp các học viên phát tài liệu chân tướng và tôi cũng giúp họ dán rất nhiều áp phích trong và ngoài thôn. Đặc biết là những dịp Tết, chúng tôi dán áp phích chân tướng khắp thôn, và thường mãi đến nửa đêm mới về nhà. Nhưng tôi không hề cảm thấy mệt và luôn cảm thấy hạnh phúc vì điều đó.
Mặc dù không tu luyện Đại Pháp, nhưng bản thân tôi đã được chứng kiến sự thần kỳ, siêu thường, và thù thắng của Đại Pháp. Qua vợ tôi và nhiều học viên Đại Pháp khác, tôi đã thực sự hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/8/372184.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/27/171668.html
Đăng ngày 04-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.