Bài viết của Hợp Tường, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-10-2009] Cha tôi đã gia nhập Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cách đây nhiều năm. Ông ở  cách chỗ tôi 60 kilomet (khoảng 40 dặm). Hàng tháng tôi mang rượu, đồ ăn và ít tiền đến cho cha. Ông thường khoe với hàng xóm rằng tôi là một đứa con trai ngoan, có hiếu với cha mẹ.

Đầu năm 2007, tôi giới thiệu cho ông biết về Pháp Luân Công và khuyên ông thoái Đảng. Tôi đã nghĩ chuyện này rất dễ dàng vì ông vốn không hài lòng với ĐCSTQ và than phiền nhiều về đảng. Tuy nhiên mọi chuyện không đơn giản như tôi nghĩ. Khi làm rõ sự thật với ông lần đầu tiên, tôi cho ông biết trong cuộc Đại cách mạng Văn hóa, ĐCSTQ đã giết vô số người và đã mục nát nhiều ở bên trong. Rồi tôi nói: “ĐCSTQ đã quá xấu xa, trời đất sẽ diệt trừ nó. Con sẽ thoái Đảng cho cha nhé?” Cha tôi trở nên tức giận và trả lời: “Cha không muốn rút khỏi Đảng. Tại sao phải làm thế?” Tôi đáp lại: “Sau khi một người thoái Đảng, người đó sẽ có một tương lai bình an”. Ông nói: “Hãy lo cho bản thân con trước đi. Nếu con không có rắc rối gì thì chúng ra đã bình yên lắm rồi. Cha mẹ lo lắng cho con.” Sau đó dù tôi nói gì đi nữa, ông cũng không muốn nghe.

Hàng tháng khi đến thăm cha, tôi đều hy vọng ông sẽ rút khỏi ĐCSTQ nhưng nó chưa bao giờ tiến triển theo cách đó.

Sau đó tôi nhìn vào bên trong và nhận ra chấp trước của mình. Mỗi khi làm rõ sự thật với cha, tôi luôn giữ tâm lý truy cầu. Tôi nghĩ về ông với tư cách là cha tôi chứ không phải là một người cần được cứu độ và thậm chí nhiều lúc tôi còn cãi nhau với ông.

Ngày 26 tháng 3 năm 2008, tôi mua cho cha tôi một đầu đĩa DVD. Trước khi mở đĩa tôi đã để sẵn bên trong, tôi nói với ông câu chuyện về “Tảng đá mang ẩn ý” được phát hiện ở tỉnh Qúy Châu. Cha tôi nói: “Cha không tin điều đó trừ khi được tận mắt thấy”. Tôi trả lời: “Vâng, nó có ở đây”. Sau khi xem xong video, ông không tranh luận gì, cũng không đưa ra kết luận gì. Buổi tối ở đó, tôi phát chính niệm cho ông và muốn loại trừ tất cả những nhân tố tà ác cản trở ông được cứu độ.

Hôm sau tôi phải trở về nhà mình. Sau bữa sáng, tôi lại mang chủ đề này ra thảo luận lần nữa. Ông không phản đối và nói: “Con có thể lấy tư cách cá nhân thoái đảng cho cha.” Tôi đáp lại: “Cha phải tự nguyện nếu không nó chẳng có tác dụng gì.” Buổi trưa, khi tôi chuẩn bị rời đi, cha tôi nhắc lại rõ ràng từng lời: “Con có thể thoái Đảng cho cha.” Nghe vậy, tôi gần như bật khóc. Tôi rất xúc động và cảm thấy hạnh phúc thay cho cha.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2009/10/8/209899.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2009/10/23/111772.html
Đăng ngày: 26-10-2009. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai đế sát hơn với nguyên bản.

Share