Bài viết của một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-06-2018] Vào mùa hè hai năm trước, Trưởng thôn làng tôi đã mở rộng con đường sát bên cánh đồng ngô của tôi và lấy hơn nửa hecta mà không thông báo với chúng tôi một lời. Cả một vạt ngô xanh ngắt dọc theo con đường đã bị hủy mất.

Vụ thu hoạch ngô đầu tiên

Sẽ hợp lý hơn nếu như con đường xuyên qua ruộng ngô được mở rộng ra hai bên, nhưng vị Trưởng thôn đã không đụng tới cánh đồng ở lề đường bên kia vì họ biết rằng người chủ ruộng bên ấy rất khó tính. Mặt khác, ông ấy biết tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và tôi sẽ không phản ứng gì nếu cánh đồng của tôi bị lấn sang.

Sau khi biết rằng họ đã lấy mất đất, tôi nghĩ: “Mình là một đệ tử Đại Pháp và mình không thể hành xử như người thường.” Tuy nhiên, con trai tôi và chồng tôi không thể chấp nhận việc đó và muốn gây sự với Trưởng thôn. Tôi nói với họ: “Chúng ta là học viên Pháp Luân Đại Pháp và không thể hành động giống như họ. Vì thế hãy để tùy kỳ tự nhiên.” Chồng và con trai tôi đã quyết định không đi gặp vị Trưởng thôn kia nữa.

Năm ngoái, khi đến vụ thu hoạch, sản lượng ngô của chúng tôi đã không bị sụt giảm. Ngược lại, chúng tôi còn có nhiều ngô hơn những năm được mùa trước đó. Thật sự là thiên thượng đang quan sát mọi thứ! Giống như trong Chuyển Pháp Luân đã viết:

“cái gì của chư vị thì sẽ không mất.”

Năm nay, những cây ngô dọc theo con đường sinh trưởng rất tốt, nhưng dân làng một lần nữa lại muốn mở rộng con đường. Trưởng thôn đã làm việc tương tự như năm trước và muốn lấy phần đất trên cánh đồng của chúng tôi mà không thông báo cho chúng tôi.

Tôi đến nơi xem xét và nhận thấy rằng họ đã đánh dấu con đường sắp mở rộng với cùng diện tích mà họ đã lấy đi trước đó. Tôi không cảm thấy thoải mái, nhưng tôi nghĩ rằng vì tôi là một đệ tử Đại Pháp, tôi không nên đối đãi như người thường trong vấn đề mất và được

Lần này thì con trai tôi không chấp nhận và lại muốn đi tranh luận với Trưởng thôn. Cháu phản đối: “Nếu chúng ta mất đi cánh đồng, thì bố mẹ sống sao đây?!” Nhưng tôi đã ngăn cháu làm việc đó.

Vụ thu hoạch thứ hai

Hoàn cảnh của chúng tôi cũng làm dân làng xúc động. Một ngày nọ, tôi nghe thấy một vài người dân làng ngồi bên đường tán gẫu với nhau, và họ chỉ trích hành vi của Trưởng thôn. Một trong những người họ hàng với Trưởng thôn đã nói thẳng với ông ấy: “Ông không thể mãi lợi dụng những người thật thà nhất ấy nữa. Họ không giống người thường. Ông không nên lợi dụng họ quá nhiều; hãy tích đức cho chính mình đi.”

Tôi thực sự kính trọng những người dân làng chân chính đó. Tôi hạnh phúc vì họ đã hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp dạy con người trở thành người tốt. Tôi vô cùng biết ơn Sư phụ đã tịnh hóa tâm tôi trong Đại Pháp. Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi sẽ nghĩ: “Ai dám chiếm đất của tôi mà không đền bù cho tôi nào?”

Cuối cùng, Trưởng thôn đã quyết định không lấy nhiều đất của cánh đồng so với dự định ban đầu của ông ấy. Đầu năm nay có một đợt hạn hán, và nhiều người đã phải trồng lại vụ mùa lần hai, tuy nhiên, cánh đồng ngô của chúng tôi thì bội thu. Dân làng chứng kiến điều này và một số người đã nhận xét: “Bởi vì họ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nên ngô của họ phát triển rất tốt!”

Hôm đó hai vợ chồng tôi ra thăm ruộng ngô. Trên đường đi, tôi nhìn thấy phía trên con đường có nhiều Pháp Luân sáng rực rỡ, nhiều màu sắc và vô cùng mỹ diệu! Tôi dụi mắt, tự hỏi liệu mình có bị hoa mắt không. Chồng tôi hỏi vì sao tôi cứ dụi mắt liên tục. Tôi đã kể cho ông ấy những gì tôi nhìn thấy, và ông ấy rất vui mừng. Tôi biết rằng Sư phụ đang khích lệ chúng tôi!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/6/17/369925.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/25/171251.html

Dịch ngày 07-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

 

Share