Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-6-2018] Vào buổi sáng một ngày trong năm ngoái, khi đang phát tài liệu Pháp Luân Đại Pháp thì tôi bị cảnh sát bắt giữ đưa về đồn thẩm vấn, và sau đó họ đưa tôi tới một trại tạm giam địa phương.

Ước chừng khoảng nửa đêm, ba cảnh sát trẻ ở độ tuổi 20 hoặc 30 gì đó đã đưa tôi ra khỏi phòng biệt giam và đưa tôi tới trước cổng chính của đồn công an.

Lúc đó trời đang mưa lất phất, một chiếc xe cảnh sát đỗ trên đường cách tôi chừng 10 mét. Cảnh sát A nói: “Dì hãy chờ ở đây một lát, chúng cháu sẽ đi vào trong lấy ô (dù).” Nói đoạn, ba người họ đều quay trở lại vào trong đồn công an.

Tôi băn khoăn: Họ đều là thanh niên, trời thì mưa rất nhỏ, còn chiếc xe hơi thì chỉ cách chúng tôi có mấy bước chân. Đâu cần đến mức phải đi lấy ô chứ?

Khoảng 10 phút sau, ba cảnh sát kia thong thả quay trở lại chỗ tôi đứng và không cầm theo chiếc ô nào cả. Lúc này cảnh sát A vỗ nhẹ vào vai tôi, biểu cảm và ngữ khí đều rất xúc động, nói: “Dì à, dì thật tuyệt vời!“

Tôi vào trong xe cảnh sát. Trong xe, một cảnh sát lái xe, một cảnh sát ngồi ghế phụ, tôi ngồi ở ghế sau tài xế và một cảnh sát khác ngồi bên phải cùng hàng ghế tôi. Tôi ngồi ở phía sau ghế lái. Tôi giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho họ, chủ yếu là với hai người ngồi gần tôi hơn, rằng: “Pháp Luân Đại Pháp dạy người ta trở thành người tốt. Cuộc bức hại này là sai trái. Các cháu hiểu chân tướng Pháp Luân Công thì sẽ có một tương lai tốt đẹp.”

Họ lịch sự đáp lời: “Chúng cháu biết các học viên Pháp Luân Công đều là người tốt và cuộc bức hại Pháp Luân Công là sai trái. Dì à, dì không biết đâu, mỗi lần chúng cháu đối xử tệ với các học viên Pháp Luân Công thì tim gan đều đập thình thịch. Chúng cháu cũng cắn rứt lương tâm lắm, nhưng không làm cũng không được.”

Cậu ấy lo lắng cho tôi và nói: “Chính quyền thành phố luôn theo dõi sát sao các học viên Pháp Luân Công. Dì có thể sẽ được an toàn hơn khi đi phát tài liệu ở những vùng nông thôn xa xôi hẻo lánh.”

Hai cảnh sát đã đồng ý thoái xuất khỏi hai tổ chức Đoàn, Đội.

Tôi không bỏ sót cảnh sát A, người ngồi bên ghế phụ kế bên tài xế. Vì họ phải làm thủ tục tại trại tạm giam trước khi khởi hành, nên tôi đã theo sát cậu ấy và nói với cậu ấy chân tướng Đại Pháp. Cậu ấy bảo tôi rằng cậu ấy cũng là đảng viên. Tôi nói: “Hãy tin lời khuyên của dì, Pháp Luân Đại Pháp là tốt và Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) là xấu. Nếu cháu thoái xuất khỏi các tổ chức Đảng, Đoàn, Đội, cháu và gia đình sẽ được an toàn.”

Cậu ấy vui mừng và đáp: “ Vâng, cháu đồng ý.”

Cảnh sát A nói: “Dì à, theo luật thì dì sẽ phải ở đây ba ngày, nhưng có lẽ dì sẽ phải ở thêm vài ngày nữa. Dì hãy bảo trọng nhé.” Lúc này, tôi mới hiểu ra hành động đi lấy ô của họ.

Việc họ đi lấy ô chỉ là cái cớ, mục đích chính là muốn tôi nhân cơ hội họ đi lấy ô mà rời đi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/6/14/369790.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/10/171468.html

Đăng ngày 21-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share