Bài viết của học viên trẻ tuổi Giai Giai

[MINH HUỆ 06-07-2018] Tôi đã đến Hồng Kông để tham gia một hoạt động của Pháp Luân Đại Pháp. Khi tôi đến điểm du lịch vào trước hôm diễu hành, các học viên địa phương đã treo xong các tấm biểu ngữ và các bảng thông tin. Chúng tôi đã ra ngoài trời dưới ánh nắng trực tiếp.

Tôi bắt đầu biểu diễn các bài công pháp cho du khách. Trời nóng đến nỗi tôi đổ mồ hôi đầm đìa. Tôi cảm thấy đó cũng không là gì so với những gì mà các bạn đồng tu ở Trung Quốc đang phải gánh chịu. Nhiều du khách ngạc nhiên khi trông thấy những gì tôi đang làm: “Hãy xem kìa, xem kìa, Pháp Luân Công kìa!” Một số người đọc to thông tin trên các tấm biểu ngữ và những người khác thì bắt chước theo các bài tập. Nhiều người chụp ảnh tôi đang biểu diễn công pháp. Tôi có cảm nhận rằng những lời dối trá của ĐCSTQ đang bị tiêu trừ.

Khi luyện bài công pháp thứ hai, tôi cảm thấy cánh tay mình như đang bị thiêu đốt trên lửa. Một học viên khác đưa cho tôi cái gì đó để che cánh tay và mang cho tôi một chai nước lạnh. Luyện công dưới trời nắng như thiêu như đốt, tôi cảm thấy mình như bị ném vào lò lửa, cảm giác như từng tế bào da bị nung chảy. Trước khi tôi thấy khả năng chịu đựng của mình chạm đến giới hạn tận cùng, thì một đám mây che phủ mặt trời và một cơn gió nhẹ thổi qua! Tôi cảm thấy như thể có một lớp vỏ cứng bong ra khỏi thân thể. Cảm giác mới tuyệt diệu làm sao!

Trải nghiệm này khiến tôi càng thêm khâm phục các học viên địa phương. Suốt nhiều năm ròng, hết năm này sang năm khác, họ vẫn kiên trì nói cho công chúng biết về cuộc bức hại!

Sư phụ giảng:

“Sư phụ dẫn dắt mọi người làm Thần Vận, thực tế chính là làm mẫu cho mọi người. Tôi đã đưa Thần Vận thành biểu diễn số một thế giới, ít nhất trong lĩnh vực văn nghệ và trong lĩnh vực nghệ thuật, Thần Vận đã là vai chính rồi.“(Giảng Pháp ở Pháp hội tại Vùng đô thị New York năm 2013)

Tôi hiểu rằng, để đóng vai chính, chúng tôi phải vận dụng đến khả năng thuyết phục và tầm ảnh hưởng của chúng tôi để có thể cứu chúng sinh một cách hiệu quả. Nếu mỗi người trong chúng ta trong mỗi hạng mục đều đóng vai chính, thì nó sẽ khởi tác dụng lớn nhường nào.

Mỗi lần chúng tôi cùng nhau diễu hành ở Hồng Kông, Đoàn nhạc Tian Guo đều dẫn đầu. Họ đã đóng vai chính để thể hiện sự tuyệt vời của Pháp Luân Đại Pháp. Các thành viên trong đoàn là những nghệ sỹ xuất sắc nhất từ các quốc gia khác nhau. Họ phải vượt qua kỳ kiểm tra để được tham gia diễu hành. Tiêu chuẩn ngày càng cao, đặc biệt là trong thời kỳ Chính Pháp này. Mỗi người trong số họ phải luyện tập rất vất vả để nâng cao kỹ năng và tập trung vào sự kiện.

Tôi đi ngay sau đoàn nhạc và được thưởng thức màn trình diễn tuyệt vời của họ một cách sâu sắc. Tôi biết tất cả họ đều là tình nguyện và phải dành thời gian rỗi để học các bản nhạc và luyện chơi nhạc cụ. Họ cũng tham gia nhiều hạng mục Đại Pháp khác và phải cân đối thời gian của họ để có được thời gian luyện tập với nhạc cụ. Vì tôi là thành viên của Đoàn nhạc Tian Guo ở địa phương mình, tôi biết họ đã dành biết bao là tâm huyết vào đó.

Ngày càng có thêm nhiều người hiểu được Pháp Luân Đại Pháp tuyệt vời như thế nào và ĐCSTQ thực sự tà ác ra sao. Những người dân ở Hồng Kông ngày càng giận giữ với ĐCSTQ vì sự thâm nhập của nó vào nơi đây và khiến họ mất đi tự do của mình. Giờ đây họ biết rằng “một nước, hai chế độ” là một sự dối trá.

Gần đây Sư phụ đã giảng:

“Kỳ thực ý tứ căn bản tôi nói là muốn bảo mọi người rằng, sinh mệnh chư vị chính vì việc này mà tới! (các đệ tử vỗ tay nhiệt liệt) Không có lựa chọn khác, thật sự không có lựa chọn khác đâu! Đây là đệ tử Đại Pháp. Còn người thường, họ có thể chuyển sinh theo lục đạo luân hồi hay [trong] các giới; chư vị thì không thể, chư vị chính là [vì] sự việc Đại Pháp này. Cho nên, thực thi không tốt, thì lưu lại cho chư vị chính là hối hận. Nhất là những đệ tử tu lâu, không được giải đãi. Chư vị đã vượt qua những năm tháng gian nan như thế rồi, bước đi tới hôm nay, không hề dễ dàng! Chư vị không biết trân quý ư? Cả tôi cũng trân quý chư vị! Cả chư Thần cũng trân quý chư vị! (các đệ tử vỗ tay nhiệt liệt) Do đó bản thân càng nên phải trân quý chính mình.” (Giảng Pháp tại Washington DC năm 2018)

Dù còn trẻ nhưng tôi đã tu luyện 21 năm. Khi tôi gặp khổ nạn, dù thể ngộ của tôi về Pháp có thể còn nông cạn, dựa vào sự kiên định tín Sư tín Pháp của mình, tôi đã vượt qua nhiều khảo nghiệm. Nhưng tôi vẫn cảm thấy rất khó để đề cao hơn nữa. Sau khi đọc bài giảng mới, tôi đã minh bạch hơn. Chỉ cần chúng ta tinh tấn, dù khó khăn đến mấy chúng ta cũng sẽ vượt qua.

Trước đây tôi đã viết nhiều bài chia sẻ, nhưng chúng chưa bao giờ được đăng và tôi mất tự tin để viết thêm bài khác. Tôi biết đó không phải là chính niệm. Tôi nên viết thế nào để được đăng? Hẳn là tôi đã có vấn đề ở đâu đó, nhưng đó là vấn đề gì? Khi tôi đọc một bài chia sẻ của một học viên Nhật Bản, tôi đã nhận ra vấn đề của mình. Bài chia sẻ của anh ấy rất thuần tịnh, chân thật và thực tế. Bài chia sẻ của tôi đầy những lời lẽ sáo rỗng và rập khuôn. Tôi quyết định thay đổi phong cách viết của mình. Tôi nhận ra rằng viết bài cũng là một quá trình tu luyện tâm tính. Tôi đã có thể nhận ra tâm hoan hỷ, hiển thị, chứng thực bản thân, tật đố và ích kỷ của mình, và tiêu trừ chúng qua quá trình đó.

Nhiều học viên trẻ như tôi bắt đầu tu luyện Đại Pháp trước năm 1999 và giờ họ đã trưởng thành. Nhiều người trong số họ được học hành nghiêm chỉnh và là những chuyên gia trong nhiều lĩnh vực. Tôi hy vọng họ sẽ viết ra kinh nghiệm tu luyện của mình để chứng thực Pháp. Chúng ta hãy chia sẻ với thế nhân sự kỳ diệu và thù thắng của Pháp Luân Đại Pháp!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/7/6/-370663.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/7/21/171202.html

Dịch ngày 05-08-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share