Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-1-2016] Từ năm 2001 đến năm 2008, bởi tôi từ chối từ bỏ đức tin vào Pháp Luân Đại Pháp, cơ quan tôi đã trừng phạt tôi bằng cách giáng chức và điều động tôi đến quét dọn vệ sinh và nấu ăn ở một đơn vị trực thuộc.

Phần đa các đơn vị cấp dưới đều không dám nhận tôi bởi những lời cảnh báo của cấp trên cũ của tôi. Chỉ có một nữ lãnh đạo dám tiếp nhận tôi bởi bà ấy từng làm việc cùng tôi và biết rằng tôi là một người tốt.

Làm việc ở đơn vị trực thuộc, tôi phải sống cùng các nhân viên khác trong khu tập thể ở trong tòa nhà văn phòng. Công ty cắt mọi khoản phúc lợi của tôi. Tôi chỉ được trợ cấp 400 nhân dân tệ một tháng, số tiền đó không đủ để tôi trang trải chi phí sinh hoạt tối thiểu của bản thân.

Mặc dù đồng lương ít ỏi, lao động nặng nhọc, vị trí thấp và bị các đồng nghiệp hiểu lầm, tôi đã chính niệm chính hành chứng thực Pháp Luân Đại Pháp. Tôi làm việc cần mẫn, nghiêm khắc chiểu theo các pháp lý mà hành xử, và quan tâm chu đáo tới đồng nghiệp. Cuối cùng, tôi đã giành được sự tôn trọng của mọi người. Tôi đã giới thiệu và giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho đồng nghiệp, và nhiều người trong số họ đã thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ).

Đầu bếp và lao công giỏi

Không dễ dàng gì để chuẩn bị đồ ăn hợp với khẩu vị của từng người, nên tôi thường hỏi xem họ muốn ăn gì. Dựa vào sở thích của họ, tôi sẽ thay đổi thực đơn bữa ăn để thử và đáp ứng sở thích của mỗi người. Đồ ăn được chuẩn bị đúng giờ để mọi người có thể có bữa ăn nóng hổi sau khi tan ca. Sau bữa ăn, khi những người khác đang nghỉ ngơi, tôi sẽ đi rửa bát đĩa và dọn dẹp nhà bếp sạch sẽ.

Vào mùa đông, tôi luôn là người thức dậy sớm nhất để có thể đun nước nóng cho mọi người dùng. Vào mùa hè, tôi cũng thức dậy sớm hơn mọi người để có thể lau chùi hành lang, cầu thang và sàn nhà.

Tôi thức dậy rất sớm làm những công việc đó để không ảnh hưởng đến thời gian biểu của mọi người. Sau khi các nữ nhân viên đi làm hết, tôi lau dọn phòng ngủ của họ. Thỉnh thoảng, tôi dùng tiền riêng của mình mua những chất tẩy rửa đặc biệt để loại bỏ những chỗ cáu bẩn ở trong phòng tắm.

Tòa nhà được xây dựng từ lâu, và phòng tắm được bố trí ở phía sau tòa nhà. Trong những đêm đông lạnh giá và tối tăm, chị em phụ nữ rất sợ phải rời chiếc giường ấm áp đi tắm một mình. Tôi thường tình nguyện đi cùng các nữ đồng nghiệp đến phòng tắm, ngay cả khi tôi đang mang thai. Họ đã rất cảm động.

Nghiêm khắc trong chuyện tiền bạc

Kế toán viên ở đây đã từng làm việc với tôi hơn một năm trước khi tôi chuyển đến đơn vị cấp dưới này. Cô ấy biết rằng tôi là một người trung thực bởi tôi tu luyện Pháp Luân Công, nên cô ấy tin tưởng để tôi một mình đi mua sắm thực phẩm và hoàn lại cho tôi mọi khoản chi phí mà tôi đã bỏ ra.

Tôi ghi chép rõ ràng từng khoản chi tiêu, và đảm bảo là không lấy thêm dù chỉ một xu tiền hoàn lại. Thỉnh thoảng, tôi dùng tiền riêng của mình để mua nguyên liệu nấu ăn hoặc dụng cụ vệ sinh. Tôi chưa từng yêu cầu hoàn trả các khoản chi phí này.

Phần đa các đơn vị trực thuộc của công ty đều tặng quà cho khách hàng của họ vào dịp cuối năm. Đôi khi còn thừa quà tặng, và họ thường chia chúng cho các nhân viên mang về nhà. Tôi không khi nào lấy dù chỉ một phần quà mang về nhà.

Hàng năm, cơ quan đều trợ cấp tiền đi du lịch; công ty có thể thanh toán 80% hóa đơn. Tôi không bao giờ đi du lịch kiểu như vậy, bởi 80% đó là khoản tiền chiết khấu lấy của các khách hàng ở các vùng nông thôn, những người phải vật lộn để duy trì công việc làm ăn của mình.

Thông thường, cứ đến cuối năm là các đơn vị cấp dưới sẽ xét thưởng cho nhân viên dựa trên thu nhập hàng năm. Ngay sau khi tôi đến đó làm việc, một vài đồng nghiệp đã đề nghị không nên chia số tiền thưởng cho tôi vì tôi tu luyện Pháp Luân Công. Trong suốt bốn năm rưỡi sau đó, tôi không nhận một xu tiền thưởng nào.

Vào cuối năm đầu tiên, xét thấy tôi làm việc cần cù chăm chỉ, nên thủ trưởng đơn vị trích 500 nhân tệ từ “quỹ đen” thưởng cho tôi. Chồng tôi lúc đó vừa mất việc làm, còn tôi vừa mới sinh bé gái, nên khoản tiền 500 nhân dân tệ này quả là rất cám dỗ tôi. Nhưng tôi cảm thấy rất khó chịu sau khi nhận số tiền đó. Nên tôi đã quyết định trả lại nó vào ngày hôm sau. Tôi nói với cấp trên của mình rằng tôi sẽ làm sai với đức tin của mình nếu tôi nhận số tiền này bởi nó là tiền rút ra từ khoản tiền không minh bạch, thay vì những khoản công khai.

Đồng nghiệp cảm động bởi tiêu chuẩn đạo đức của tôi

Cấp trên của tôi rất cảm động bởi thái độ làm việc của tôi, nên bà ấy đã có vài lần tâm sự với tôi trước khi tôi nghỉ thai sản vào năm 2003. Bà ấy nói với tôi rằng bà ấy biết tôi là người tốt, nên bà ấy đã chịu nhiều sức ép từ đồng nghiệp và các lãnh đạo cấp trên mà nhận tôi vào làm ở đơn vị trực thuộc này. Sau khi tôi làm việc ở đó hơn một năm, mọi người đều tin rằng bà ấy đã có một quyết định đúng đắn. Tôi thường được mọi người khen ngợi vì sự chu đáo và tấm lòng quảng đại của mình.

Bà ấy nói với tôi rằng Phòng 610 yêu cầu bà ấy phải giám sát tôi 24/7. Bà ấy thấy tôi thức dậy mỗi tối để luyện công, nhưng bà ấy không hề báo tôi với Phòng 610; mà thay vào đó, bà ấy nói với họ rằng tôi làm việc rất tốt.

“Cho dù là ai có mâu thuẫn gia đình hay trong công việc, chị đều giảng cho họ từ nhân quả [đến duyên phận], và khuyên họ hãy lùi một bước. Chị nói với họ rằng chỉ cần tâm thiện thì vạn sự đều thuận lợi. Chị làm việc có trách nhiệm, và không bao giờ tranh giành đấu đá vì lợi ích cá nhân. Mọi việc chị làm ở đây minh chứng rằng chị là một người tốt và không bao giờ vi phạm những nguyên tắc của mình. Cá nhân tôi quả thực rất ngưỡng mộ chị cũng như những gì mà chị đã làm,” bà nói.

Tôi nói với bà ấy khá nhiều về Pháp Luân Đại Pháp và những dối trá của ĐCSTQ. Kể từ đó, bà ấy thường lấy tôi ra làm ví dụ để bảo vệ Pháp Luân Đại Pháp mỗi khi có ai đó phỉ báng môn tu luyện. Giống như nhiều đồng nghiệp khác của tôi, bà ấy đã lựa chọn thoái xuất khỏi ĐCSTQ.

Rời khỏi đơn vị trực thuộc

Cuối năm 2008, tôi được triệu hồi về đơn vị cũ ở huyện và làm việc ở bộ phận khiếu nại của khách hàng. Mỗi khi khách hàng khiếu nại, tôi luôn mời họ ngồi và mang nước cho họ. Tôi thường dùng tiền riêng của mình để mua cốc và nước. Mỗi ngày tôi đều dọn dẹp phòng làm việc và hành lang. Mỗi tuần một lần, tôi dọn sạch cầu thang của toàn bộ tòa nhà.

Tôi chưa bao giờ đem bất kỳ một thứ gì của cơ quan về nhà, và chưa từng nhận quà biếu của khách hàng, cũng như không hề bận tâm đến số tiền đền bù thiếu hụt sau các chuyến đi công tác. Tôi thường được đề cử danh hiệu nhân viên ưu tú của năm.

Tất nhiên, tôi không bao giờ được nhận giải thưởng đó vì tôi tu luyện Pháp Luân Công, nhưng mỗi lần công bố kết quả tôi đều mỉm cười. Khi mọi người nói đùa rằng lẽ ra tôi phải được trao giải thưởng, đồng nghiệp của tôi thường trả lời rằng: “Cô ấy có tâm tính tốt. Cô ấy không bao giờ tranh giành đấu đá vì danh lợi!”


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/2/9/155334.html

Bản tiếng Hán: www.minghui.org/mh/articles/2016/1/29/322840.html

Đăng ngày 7-4-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share