Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Singapore

[MINH HUỆ 19-07-2013] Các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Singapore đã tổ chức một buổi mít tinh vào ngày 17 tháng 07 năm 2013, ở công viên Hong Lim, kêu gọi người dân từ mọi tầng lớp xã hội chú ý và giúp chấm dứt cuộc bức hại Pháp Luân Công kéo dài 14 năm ở Trung Quốc, đặc biệt là nạn mổ cướp nội tạng từ các học viên Pháp Luân Công còn sống.

Các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Singapore biểu diễn năm bài công pháp ở công viên Hong Lim

Các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Singapore tổ chức một buổi mít tinh ở công viên Hong Lim nhằm phản đối cuộc bức hại Pháp Luân Công của chế độ Trung Quốc

Các học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Singapore tổ chức một buổi thắp nến tưởng niệm ở công viên Hong Lim tưởng nhớ các học viên đã qua đời vì cuộc bức hại

Các học viên Pháp Luân Công đã phát biểu tại ễ mít tinh buổi chiều. Những người khác trưng bày các biểu ngữ và biểu diễn các bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp.

Khi tối đến, các học viên thắp nến và ngồi tĩnh lặng, bày tỏ lòng thành kính các học viên ở Trung Quốc đã qua đời trong cuộc bức hại. Ít nhất 3.697 học viên được xác định đã chết vì cuộc bức hại. Con số thực tế các học viên bị giết trong cuộc bức hại vượt xa số này.

Nhiều người qua đường đã xin các tờ rơi về Pháp Luân Công và cuộc bức hại. Họ ký tên thỉnh nguyện yêu cầu chấm dứt ngay lập tức cuộc bức hại. Hầu hết mọi người đều bị sốc và bất bình bởi thực tế rằng chế độ Trung Cộng mổ cướp nội tạng của các học viên trong khi họ vẫn còn sống và bán vì lợi nhuận.

Người qua đường chăm chú đọc tài liệu với thông tin về cuộc bức hại

Người qua đường lắng nghe các học viên giải thích sự thật về cuộc bức hại

Nạn mổ cướp nội tạng cưỡng bức nên chấm dứt ngay lập tức

Nhân viên tư vấn tài chính Aymeric đã dừng lại tại bàn thông tin Pháp Luân Đại Pháp. Anh nói anh đã nghe về cuộc bức hại ở Trung Quốc, nhưng đây là lần đầu tiên anh biết về nạn mổ cướp nội tạng từ các học viên trong khi họ vẫn còn sống. Anh nói: “Thậm chí nếu mối quan hệ giữa Trung Quốc và những nước phương Tây đã cải thiện, thì vấn đề nhân quyền ở Trung Quốc vẫn chưa cải thiện được. Đó là một vấn đề đã bị phớt lờ. Mỗi nước đều cố tránh vấn đề này để không làm mất lòng Trung Quốc. Thật không may là trong các mối quan hệ ngoại giao, lợi ích kinh tế luôn là ưu tiên hàng đầu.”

Khi Ann, một dược sĩ từ Pháp, biết rằng chế độ Trung Quốc đứng sau vụ bê bối mổ cướp nội tạng sống, cô không thể tin được. Cô nói: “Thật không thể tin được rằng một chính phủ lại có thể phạm phải một tội ác như vậy. Tôi thật sự bị sốc! Tôi nghĩ chỉ có bọn côn đồ mới dám làm một việc như vậy.” Cô nói rằng cô biết về cuộc bức hại nhưng không nhận ra rằng nó quá tàn bạo và vô nhân đạo như vậy. Cô lập tức ký tên thỉnh nguyện nhằm chấm dứt nạn mổ cướp nội tạng sống.

Evan là một sinh viên cao đẳng đến từ Canada. Anh ngưỡng mộ những nỗ lực ôn hòa và kiên trì của các học viên. Anh học khoa học xã hội ở trường và biết được từ các học viên rằng Đảng Cộng sản Trung Quốc không phải là Trung Quốc và không đại diện cho người Trung Quốc.

Jay là một kỹ sư máy tính đến từ Nam Phi. Anh đã ký tên thỉnh nguyện để phản đối việc mổ cướp nội tạng sống. “Mổ cướp nội tạng từ người sống hoàn toàn là sai trái. Một tội ác ghê tởm như vậy nên chấm dứt ngay lập tức,” anh nói.

Cuộc bức hại khởi phát vào ngày 20 tháng 07 năm 1999

Cô Chu nhớ lại phản ứng của cô 14 năm trước khi chế độ Trung Quốc bắt đầu cấm Pháp Luân Công trên toàn quốc. “Thật đau đớn, tôi không thể cầm được nước mắt. Tại sao họ không thể cho phép một môn tập tuyệt vời như vậy? Cuộc bức hại này là hoàn toàn sai trái.”

Cô Chu đã trở thành một học viên 15 năm trước vào năm 1998. Trước khi bắt đầu tu luyện, cô bị hành hạ bởi nhiều bệnh tật khác nhau và phải nhập viện nhiều lần. Sau khi bắt đầu tu luyện, cô có thể đi lại và chạy xe đạp nhanh như cô muốn và trở nên hoàn toàn khỏe mạnh.

“Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, nhiều học viên mà tôi biết đã bị bắt. Một số buộc phải rời khỏi nhà để tránh bị bức hại thêm, một số mất công việc, và một số đã ly dị vợ chồng của họ vì gia đình của họ không thể chịu nổi áp lực,” cô Chu nhớ lại.

“Thấy nhiều người bị lừa dối bởi tuyên truyền và dối trá của chế độ Trung Quốc và hiểu lầm Pháp Luân Đại Pháp, tôi quyết định muốn nói cho họ điều gì đã xảy ra. Tôi không ngừng nói cho mọi người sự thật thậm chí chỉ một ngày sau khi tôi ra nước ngoài.”

Hưởng lợi ích từ nỗ lực giảng chân tướng không ngừng của các học viên

Ông Vương 66 tuổi. Nếu như các học viên không giảng chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Công mỗi ngày, ông sẽ không trở thành một học viên. “Tôi đã đọc các tin tức đưa tin sai về Pháp Luân Công. Nhiều lần tôi gặp các học viên trên đường đang giảng chân tướng. Tôi cố bảo họ đừng làm vậy để họ không bị sách nhiễu. Lúc đó tôi đã không biết Pháp Luân Đại Pháp tuyệt vời như thế nào.”

“Hai năm trước, tôi lại nhận được tờ rơi từ các học viên. Sau khi tôi về nhà tôi đọc chúng. Tôi đã rất hứng khởi từ câu chuyện của các học viên. Tôi đã tập luyện các môn khác và không bao giờ có thể loại bỏ được cơn đau trong đầu và ngực của mình. Cơn đau quá dữ dội đến nỗi tôi cảm thấy mình sắp chết, và bệnh viện không thể tìm thấy vấn đề. Mặc dù tôi chỉ mới tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khoảng vài tháng, nhưng cơn đau đã biến mất. Tôi sẽ không tập thứ gì khác ngoài Pháp Luân Đại Pháp trong suốt cuộc đời còn lại của mình,” ông Vương nói.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/7/19/十四年反迫害-狮城集会传播真相(图)-276890.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/7/23/141180.html

Đăng ngày 30-07-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share