Bài viết của học viên Đại Pháp ở Đại lục

[MINH HUỆ 27-11-2012]

“Tất cả các học viên đã cố gắng hết sức trong quá trình giải cứu hai học viên. Mọi người đều muốn giúp và không ai nói cho người khác phải làm gì.Chúng tôi cảm nhận được uy lực phi thường của Pháp và trải nghiệm Đại đạo vô hình khi chúng tôi phối hợp và làm việc như một chỉnh thể. Tâm tính của mọi người có cảm giác như đã đạt tới một tầng thứ rất cao và Sư phụ đang điều phối tất cả mọi việc. Khi ai đó đề nghị một việc gì, không ai phản đối. Họ chỉ đưa ra lời khuyên về việc làm thế nào để bù đắp cho những phần chưa hoàn hảo và âm thầm giúp chúng hoàn hảo hơn”

– Trích từ của tác giả.

Năm ngoái vợ chồng học viên A và B đã bị bắt trái phép. Sau khi tan học, con của họ trở về nhà và nhìn thấy đống hỗn độn do cảnh sát gây ra, cháu đã đến nhà tôi. Vợ tôi, cũng là một học viên, gọi cho tôi sau khi cô ấy biết tin. Tôi xin nghỉ việc vài ngày và trở về nhà. Chúng tôi thông báo cho các học viên chúng tôi biết và nói với họ về vụ bắt giữ vợ chồng A và B. Tôi không biết lý do tại sao họ đã bị bắt, mặc dù tôi mới đi cùng họ ngày hôm trước. Tôi muốn đảm bảo an toàn cho chính mình, vì vậy tôi ở nhà cả đêm phát chính niệm để phủ nhận cuộc bức hại thay vì đi đến đồn cảnh sát để phản đối vụ bắt giữ của họ. Tôi cảm thấy rất hổ thẹn.

Không ai trong chúng tôi biết phải làm gì trong tuần đầu tiên họ bị bắt. Chúng tôi chỉ thông báo cho các học viên khác chúng tôi biết và tiếp tục tìm hiểu điều gì đã thực sự xảy ra. Chúng tôi cũng gặp họ hàng của A và B và đề nghị họ phối hợp với chúng tôi để giải cứu họ. Mỗi bước trong cuộc giải cứu thật khó khăn. Tôi không thể tĩnh tâm khi tôi phát chính niệm ở nhà. Tôi đã bị can nhiễu bởi đủ loại tạp niệm sau khi nghe tin trường hợp của A và B được liệt vào hạng ưu tiên hàng đầu của công an. Nó được xử lý bởi cơ quan có thẩm quyền cao hơn thay vì các quan chức địa phương. B có thể bị thẩm vấn và tra tấn một cách nghiêm trọng, lần này hai người họ có thể bị chết vì tra tấn. Học viên A có thể đầu hàng trước công an và tiết lộ thông tin về các học viên khác. Cảnh sát đã theo dõi A và B trong nhiều năm, do đó, họ biết rất nhiều về các hoạt động của họ. Tất cả những tin đồn này đã làm tình hình phức tạp.

Hướng nội và phủ nhận bức hại

Mỗi học viên đều hướng nội và ngộ ra nhiều vấn đề. Chúng tôi đã tranh cãi với A và B trong một thời gian dài. Cả chúng tôi và A và B đều không hướng nội và cố gắng nhìn nhận mọi việc khác đi. Cả hai bên đều cứng đầu và nghĩ rằng bên kia có lỗi, vì vậy cả hai bên đều từ chối thỏa hiệp. Hơn nữa, A và B không chú ý đến sự an toàn của họ. Luôn luôn có rất nhiều người ra vào nhà của họ. Học viên A thích giúp đỡ bạn bè của mình và các học viên khác (bao gồm cả các học viên ở nơi khác) trong công việc của họ. Anh ấy bận đến nỗi không có thời gian để tĩnh tâm và học Pháp. B không nghiêm túc trong tu luyện và luôn bận bịu việc nhà và chăm sóc con cái. Cô cũng dành rất nhiều thời gian cho công việc. Chúng tôi đã đề cập những vấn đề này với A và B nhiều lần. Tuy nhiên, chúng tôi cuối cùng bỏ qua, tin rằng A là một học viên tốt và đây chỉ là một trạng thái tu luyện tạm thời của anh ấy. Anh ấy cũng nói với chúng tôi rằng anh ấy không tin là có vấn đề.

Các mật vụ cũng là một vấn đề lớn trong nỗ lực giải cứu của chúng tôi. Một học viên làm tại sở cảnh sát nói với chúng tôi rằng chính quyền cố gắng làm to vụ việc A và B để làm gương. Vì thế, những học viên không quen biết nhau và phải làm việc cùng nhau đã nghi ngờ lẫn nhau. Lúc nào họ cũng lo lắng và cảnh giác. Chúng tôi nhận ra rằng chúng tôi không thể để các mật vụ chia rẽ chúng tôi từ bên trong. Cách duy nhất để giải quyết vấn đề là thanh lý bản thể và loại bỏ trường không gian nơi [nhân tố] mật vụ tồn tại. Tất cả chúng tôi đều hướng nội, nhanh chóng tĩnh tâm, và trở nên lý trí hơn.

Chúng tôi đã không phàn nàn về học viên A và B trong quá trình hướng nội. Chúng tôi tìm thấy và tu chính nhiều chấp trước chúng tôi có bao gồm cả việc dựa dẫm vào người khác, không muốn phiền hà, không chịu trách nhiệm, thích tranh cãi, tật đố, bướng bỉnh, muốn chứng thực bản thân, chấp vào danh lợi, hiển thị nhân tâm, và tâm an dật. Chúng tôi biết rằng, với mỗi chấp trước mà chúng tôi loại bỏ, trường không gian của A và B sẽ thuần tịnh hơn. Mỗi khi chúng tôi nhận ra một chấp trước, chúng tôi sẽ ngồi phát chính niệm để tiêu trừ nó và tất cả các vật chất xấu có liên quan trong trường của mọi người.

Phối hợp chỉnh thể và hình thành Đại Đạo vô hình

Tất cả các học viên đã cố gắng hết sức mình trong quá trình giải cứu hai học viên. Mọi người đều muốn giúp đỡ và không ai nói với người khác phải làm gì. Chúng tôi cảm nhận được sức mạnh phi thường của Pháp và trải nghiệm Đại Đạo vô hình khi chúng tôi phối hợp và làm việc như một chỉnh thể. Dường như tâm tính của mọi người đã đạt đến một tầng thứ cao và Sư phụ đang điều phối hết thảy mọi thứ. Khi ai đó đề nghị một việc gì, không có ai phản đối. Họ chỉ đưa ra lời khuyên về việc làm thế nào để bù đắp cho những phần chưa tốt và lặng lẽ giúp chúng được hoàn hảo.

Một trong các học viên làm việc với công an và các quan chức. Anh ấy ngủ 02 đến 03 giờ một ngày. Chỉ có anh ấy làm việc đó, vì vậy anh không có thời gian để học Pháp thanh tỉnh. Hai tuần sau, anh ấy kiệt quệ cả về thân lẫn tâm. Anh ấy quyết định dừng lại và chính lại bản thân. Vào thời điểm đó, vô tình có hai học viên khác tình nguyện tiếp quản công việc của anh ấy.

Mặc dù không có ai chịu trách nhiệm sắp xếp cho các học viên cùng với họ hàng của hai học viên A và B tới các cơ quan chính phủ khác nhau để yêu cầu thả họ, chúng tôi luôn có thể tìm thấy một người nào đó đi cùng với họ. Khi thân nhân của họ cần phải đi đâu đó, một học viên có thể giúp được họ tốt nhất sẽ xuất hiện. Trong những dịp khác, chúng tôi sẽ đề nghị một học viên thích hợp giúp đỡ, và hóa ra học viên chúng tôi cần luôn luôn đáp ứng được việc đã phân công. Chúng tôi giao cho các học viên khác nhau làm các công việc khác nhau, ví dụ như tiếp đón các thành viên gia đình của A và B, chăm sóc con họ, đi tới các cơ quan khác nhau để giảng chân tướng và yêu cầu thả A và B, giảng chân tướng cho gia đình họ, thường xuyên phát chính niệm tại nhà, sản xuất và cung cấp tài liệu. Chúng tôi cũng đã nhận được sự hỗ trợ nỗ lực giải cứu của các học viên từ bên ngoài Trung Quốc. Đại Pháp thật vô biên.

Phát chính niệm

Một học viên đề nghị rằng chúng tôi cần có người phát chính niệm mọi lúc để tà ác không có thời gian manh động. Chúng tôi đều đồng ý và thu xếp nhiều nhóm học viên phát chính niệm tại các thời điểm khác nhau trong ngày. Trong mỗi nhóm có vài người để phòng trường hợp một người trong số họ không thể phát chính niệm tại thời điểm đó.

Tôi nhớ khi tôi phát chính niệm, giây phút tôi ngồi xuống, tôi cảm thấy mình ngồi ở thế đã được Sư phụ an bài và tôi đã có thể đồng hóa với thế đó. Tâm của tôi vô cùng thanh tịnh và uy lực của tôi đủ mạnh để xẻ núi. Mỗi lần tôi có thể cảm thấy rằng tôi đã tiêu hủy vô lượng tà ác bằng chính niệm của mình. Sau đó, tôi cảm thấy mình có năng lượng mạnh hơn cần thiết và đầy tự tin.

Cứu người

Chúng tôi đồng tình rằng việc giải cứu A và B đã tạo cơ hội cho chúng tôi cứu độ chúng sinh. Chúng tôi biết rằng gia đình của A và B không đồng tình với việc A và B tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Đây là cơ hội tốt nhất để giảng chân tướng về cuộc bức hại cho họ. Chúng tôi cũng đã nói chuyện với đồng nghiệp, cấp trên của A và B, và công an thực hiện việc bắt giữ.

Chúng tôi đã tìm gặp anh chị em của A và B và đề nghị đi cùng họ tới các các tổ chức khác nhau để yêu cầu trả tự do cho A và B. Bằng cách này, chúng tôi đã có thể giảng chân tướng cho nhiều tổ chức khác nhau. Chúng tôi thuê khách sạn cho hai chị của A và hai anh trai của B để liên lạc với họ dễ dàng hơn. Sau đó chúng tôi nói với họ về những lợi ích của việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và việc mọi người trên toàn thế giới ủng hộ việc tu luyện và phản đối việc bức hại như thế nào. Chúng tôi cũng nói với họ tại sao việc bắt giữ chị em của họ là bất hợp pháp. Anh em của B có ý thức mạnh mẽ về luật pháp và đồng ý tham gia giải cứu. Chị em của A rất khó chịu và phàn nàn rằng anh ấy đã mang lại cho họ rất nhiều phiền toái. Chúng tôi tiếp tục giảng chân tướng đến khi thái độ của họ thay đổi và họ đồng ý hỗ trợ các nỗ lực giải cứu.

Chúng tôi cũng đã nói chuyện với người giám sát của A và B. Người giám sát trực tiếp của B rất đồng cảm và sẵn sàng giúp đỡ những gì có thể. Sau đó chúng tôi đã nói chuyện với bí thư của công ty và cô ấy muốn chúng tôi nói chuyện với những người ở Phòng 610. Một số học viên đi cùng gia đình để giảng chân tướng cho các nhân viên Phòng 610 tại nơi làm việc của B trong khi một số người khác phát chính niệm bên ngoài. Sau đó, chúng tôi đã đến phòng công an nhiều lần và đến đồn công an để nói chuyện với viên sĩ quan bắt giữ A và B. Tuy nhiên, chúng tôi đã bị lẫn lộn giữa nhiều phòng ban và các cơ quan khác nhau bởi ai cũng nói rằng họ không liên quan tới vụ bắt giữ và cố gắng trốn tránh trách nhiệm. Chúng tôi kiên nhẫn giảng chân tướng cho từng người. Chúng tôi đã nói chuyện với đồng nghiệp của A và B bằng cách gửi thư từ, tờ rơi, và email hoặc nhờ các học viên bên ngoài Trung Quốc gọi điện cho họ.

Một vài ngày sau, chị của A nói rằng họ phải quay về làm việc. Một tuần sau, một trong những người anh em của B nói rằng anh ấy đã làm hết sức có thể và phải quay lại làm việc. Chúng tôi chỉ còn lại anh trai cả của B. Ba tuần trôi qua, và vì gia đình anh cả của B phải về. Chúng tôi cần phải tìm gặp các thành viên khác trong gia đình để tiếp tục cuộc giải cứu. Chúng tôi nhớ rằng người cha già của B sống ở một tỉnh khác khá xa. Một học viên nam đã đến chỗ ông ấy và đưa ông trở lại. Cha của B là một người ăn chay, vì vậy chúng tôi đã sắp xếp cho ông ở một khách sạn bên cạnh một nhà hàng chay. Tuy nhiên, vài ngày sau đó cha của B không thể chịu được. Ông đã rất thất vọng với thái độ của công an và không thể chịu được áp lực. Chúng tôi đã phải đưa ông trở về nhà. Vào thời điểm đó, chúng tôi nhớ rằng mẹ của A, cũng là một học viên, đang sống với một trong những chị em của A. Khi chúng tôi đề nghị mẹ của A giúp đỡ, hai chị em của A đã phản đối mạnh mẽ, nói rằng chúng tôi sẽ gây rắc rối cho mẹ của họ khi làm việc này. Chúng tôi nhắc họ rằng nếu chúng tôi không giúp A được thả kịp thời, anh ấy có thể chết trong tù vì bị tra tấn, vì điều này đã xảy ra với rất nhiều học viên khác. Cuối cùng họ đã đồng ý để mẹ của họ giúp chúng tôi.

Khi người mẹ của A đến, bác ấy đã khóc ròng hai ngày đầu tiên. Một học viên đi cùng bác ấy học Pháp và chia sẻ nhận thức của mình với bác ấy. Dần dần, chính niệm của bác ấy trở nên mạnh mẽ hơn, và bác ấy đã quyết tâm giải cứu con trai và con dâu. Đột nhiên, mắt bác ấy sáng lên, da của bác trở nên hồng hào, bác ngừng ho và thở hổn hển và có thể thẳng lưng! Cũng thật bất ngờ, A và B trở về nhà. Gia đình của họ nhận ra rằng các học viên chúng ta là một chỉnh thể bất phá và rất xúc động. Anh trai của B nói với chúng tôi rằng: “Các vị đã chiến thắng!” A và B cũng đã có chính niệm mạnh mẽ. Khi A bị bắt, các cơ quan chức năng đã cố gắng lấy anh ta làm gương và muốn tổ chức một phiên tòa lớn. Tuy nhiên, cuối cùng, không có chuyện gì xảy ra. Học viên A không hề bị thương và thậm chí đã không bị thẩm vấn lấy một lần. B đã tuyệt thực để phản đối việc bắt giữ sau khi tìm ra các chấp trước của mình. Chính niệm của cô ấy đã mạnh hơn. Cô ấy dường như tràn đầy năng lượng sau khi trở về.

Trong quá trình giải cứu, không ai phàn nàn về A và B, và tất cả chúng tôi đều muốn giúp đỡ 100%. Tôi tin rằng phàn nàn về họ là thể hiện việc không thể hướng nội. Đó chính là việc thừa nhận cựu thế lực do tin rằng khi một học viên mắc sai lầm, người ấy đáng nhận được những gì xảy ra với mình. Chúng tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp và là những sinh mệnh mới được Sư phụ bảo hộ. Khi các học viên khác đang gặp khổ nạn, chúng tôi nhanh chóng giúp họ thoát khỏi rắc rối thay vì cố gắng tìm hiểu xem họ rơi vào hoàn cảnh khổ nạn như thế nào.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/24/明慧法会–胜利大营救-265204.htm

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/1/16/137126.html

Đăng ngày 28-02-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share