Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tỉnh Cam Túc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 19-02-2011] Đây là một câu chuyện có thật do một học viên từ thành phố Vũ Uy kể với tôi.

Đây là câu chuyện về một người phụ nữ từ hạt tự trị Tây Tạng Thiên Chúc, thành phố Vũ Uy, tỉnh Cam Túc, bà vốn đã hơn 60 tuổi. Sau khi ĐCSTQ bắt đầu bức hại Pháp Luân Công, bà đã bước ra giảng rõ sự thật cho công chúng, nói chuyện công khai với mọi người về Pháp Luân Công và cuộc đàn áp. Bà thường dùng tiền riêng của mình để in các tài liệu giảng chân tướng và phân phát chúng khắp hàng xóm.

Vào khoảng 9 giờ tối một buổi tối tháng Mười, trong khi đang phân phát tài liệu Pháp Luân Công, bà nghe thấy những tiếng bước chân đang tiến đến. Bà quay đầu và nhìn thấy một nhóm cảnh sát sau lưng mình. Người học viên rất bình tĩnh. Bà đặt tài liệu vào trong túi và nói bằng chính niệm “Đừng mất công chạy, các anh sẽ không bao giờ bắt được tôi đâu!” Rồi bà bắt đầu bước đi. Sau khi đến một ngã tư, bà đã thoát khỏi các viên cảnh sát thành công và trở về nhà an toàn.

Sau đó, một vài lời trò chuyện đã lọt ra từ đồn cảnh sát. Các viên cảnh sát đã bàn tán với nhau, họ nói “Pháp Luân Công thật diệu kỳ! Một bà già đi bộ với tốc độ bình thường, mà bốn cảnh sát trẻ dù chạy lại không thể bắt được bà. Các học viên Pháp Luân Công đúng là được các sinh mệnh thần thánh bảo trợ. Chúng ta không muốn xúc phạm đến Thần Thánh.” Sau đó, những người cảnh sát trẻ trong vùng đó không còn dám bức hại các học viên Pháp Luân Công nữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/2/19/征文选登–一群警察追不上的老太太-235825.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/3/6/123638.html
Đăng ngày 19-03-2011. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share