Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-10-2017] Tôi năm nay 63 tuổi. Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2004, tôi bị bệnh nặng và luôn ốm yếu. Những ngày tháng đó rất khắc nghiệt. Nhưng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã khiến cuộc đời tôi thay đổi.

Từ khi còn nhỏ, tôi đã thích đọc sách và rất kính Phật. Sau khi kết hôn, tôi bận rộn với việc theo đuổi danh lợi. Do lối sống của mình, tôi đã bị huyết áp cao, cholesterol cao và các vấn đề về nội tạng.

Khi phải chịu đựng bệnh tật, tính khí của tôi dần xấu đi và tôi thường tức giận với gia đình mình. Bầu không khí trong nhà rất khó chịu vì tôi.

Học và thụ ích nhờ Pháp Luân Đại Pháp

Tháng 3 năm 2004, một bác sĩ đã tặng tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân và khuyên tôi đọc. Khi về nhà, tôi bắt đầu đọc cuốn sách và không thể đặt xuống được. Đó là một cuốn sách tuyệt vời và sau đó tôi biết những tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) về Pháp Luân Đại Pháp đều là dối trá. Tôi đã bị xúc động bởi nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp. Trạng thái tinh thần của tôi tốt hơn và trong vòng hai tháng sức khỏe của tôi đã phục hồi.

Nhờ Đại Pháp, tôi cũng học được cách khoan dung hơn. Bất cứ khi nào nhận thấy mình đang tức giận, ngay lập tức tôi sẽ loại bỏ cơn tức giận đó. Gia đình sớm nhận ra sự thay đổi ở tôi và cuộc sống gia đình chúng tôi trở nên hòa thuận.

Tôi vẫn kiên định với đức tin của mình bất chấp áp lực từ các quan chức Đảng Cộng sản, gia đình và những người khác trong xã hội.

Qua việc học Pháp, tôi hiểu rằng căn nguyên của bệnh tật là do nghiệp lực tích từ các kiếp trước.

Khi bắt đầu tu luyện, tôi cảm thấy một Pháp Luân đang quay trên thân thể mình. Tôi hiểu rằng Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đã thanh lý những vật chất xấu trong thân thể tôi. Khi nhìn thấy nhiều Pháp Luân trong phòng, tôi nhận ra chính Sư phụ đang thanh lý môi trường cho mình.

Trước đây, động lực giúp tôi thờ cúng Phật không phải là tu luyện mà là để có nhiều tiền và sức khỏe tốt. Giờ đây, tôi tu luyện vì muốn “phản bổn quy chân.”

Chia sẻ với mọi người về Đại Pháp

Năm 2005, tôi bắt đầu nói chuyện với người thân trong gia đình, bạn bè và đồng nghiệp về Đại Pháp và việc Đảng Cộng sản đã bức hại Đại Pháp như thế nào. Tất cả họ đã chứng kiến sự thay đổi ở tôi, vì vậy họ tin vào vẻ đẹp của Đại Pháp và đồng ý thoái Đảng cùng các tổ chức liên đới của nó.

Sau đó, tôi bắt đầu nói chuyện với mọi người khi đi trên đường phố hoặc trong khu chợ hay thôn làng. Hơn 10 năm qua, tôi đã đến tất cả những ngôi làng cách nhà tôi trong vòng 100 dặm.

Ban đầu, tôi nói chuyện trực diện với từng người một và sau đó là với nhiều người cùng lúc. Mỗi lần, tôi thường giúp từ 20 đến 30 người thoái Đảng, số lượng đã lên đến hàng nghìn người trong những năm qua.

Trong một ngôi làng, tôi thấy ít người trên đường phố, và thay vào đó tôi đã vào một quán Mahjong (mạt chược). Tôi nói về vẻ đẹp của Đại Pháp và tặng mọi người lịch, video thông tin về Đại Pháp và họ đều tiếp nhận. Trong cuộc gặp gỡ đó, 23 người đã đồng ý thoái Đảng.

Ở một thôn làng khác, tôi nói chuyện với chín người đang bóc vỏ ngô. Có hai người là Đảng viên kỳ cựu. Một người nói rằng ông là Đảng viên từ lâu rồi nhưng quyết định thoái. Sau đó, những người khác cũng thoái theo.

Tôi cũng có nhiều câu chuyện về cả nhóm người hay cả gia đình đã đồng ý thoái Đảng.

Không dễ dàng để đến những thôn làng này. Một số thôn làng có thể đến được bằng xe buýt, nhưng tôi phải chuyển xe nhiều lần. Một số thôn làng thậm chí không có phương tiện giao thông công cộng và tôi phải bắt taxi.

Trong 10 năm đó, mỗi lần tôi đều trở về nhà an toàn dù đôi khi gặp nguy hiểm, chẳng hạn như có những người đe dọa tố cáo tôi. Sau khi học Pháp và hướng nội, tôi tìm ra chấp trước và loại bỏ chúng.

Bất cứ khi nào gặp nguy hiểm, tôi lại nhẩm bài thơ của Sư phụ:

“Đại giác bất uý khổ

Ý chí kim cương chú

Sinh tử vô chấp trước

Thản đãng Chính Pháp lộ”

(Chính Niệm Chính HànhHồng Ngâm II)

Tạm dịch:

“Đại Giác không sợ khổ

Ý chí kim cương đúc

Không chấp vào sinh tử

Thanh thản Chính Pháp lộ.”

Sự thức tỉnh của bí thư Đảng trong một ngôi làng

Tháng 5 năm 2017, tôi đến một ngôi làng hẻo lánh. Ở lối vào làng có hai phụ nữ ngồi dưới gốc cây. Tôi nói với họ rằng mọi người trên khắp thế giới đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và môn tu luyện đang bị ĐCSTQ bức hại.

Đột nhiên có giọng nói của một người đàn ông ở phía sau tôi: “Sao bà dám nói về Pháp Luân Đại Pháp! Bà không sợ bị bắt à?” Tôi quay lại và nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi trên một tảng đá. Tôi nói với ông rằng “Vụ tự thiêu tại Thiên An Môn” là một vụ lừa đảo do Đảng Cộng sản dàn dựng, và có hơn hai triệu người đã đệ đơn kiện cựu Tổng bí thư Giang Trạch Dân, người đã phát động cuộc bức hại. Sau đó, tôi nói với ông ấy về vẻ đẹp của Đại Pháp. Ông đã cẩn thận lắng nghe.

Ông nói với tôi ông là bí thư của làng. Tôi nói với ông rằng ông nên thoái Đảng, như thế ông sẽ không bị liên lụy khi nó phải chịu trách nhiệm về các tội ác trong tương lai. Ông đã đồng ý ngay và tiếp nhận rất nhiều tài liệu Đại Pháp.

Tôi nói: “Ông có biết không, Đảng đã bức hại Đại Pháp suốt 18 năm qua nhưng không thành công. Thay vào đó, ngày càng có nhiều người minh bạch chân tướng. Dân làng ta thật may mắn khi có một bí thư như ông, vì họ có thể biết đến những điều này. Tôi sẽ nói với nhiều người hơn, mong ông không cản tôi.“

Ngôi làng nhỏ đó đã có hơn 20 người thoái Đảng, trong số đó có một Đảng viên kỳ cựu đã ngoài 80 tuổi. Cũng có rất nhiều người chưa từng gia nhập Đảng hay các tổ chức liên đới của nó.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/10/28/355923.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/12/22/166845.html

Đăng ngày 16-1-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share