Bài viết bởi một đệ tử ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-11-2017] Tôi là một nhân viên gác cổng ở một nhà máy. Mỗi ngày vào khoảng 8 giờ tối, tôi thường luyện các bài công pháp bên vệ đường và đã luyện như vậy được vài năm.

Một buổi tối ngày 26 tháng 10 năm 2017, trong khi tôi đang luyện bài công pháp thứ nhất thì một thanh niên tiến về phía tôi và hỏi tôi đang luyện môn gì. Khi tôi nói rằng tôi luyện Pháp Luân Công thì cậu ấy hỏi: “Luyện môn này thì có lợi ích gì?”

Tôi tắt nhạc luyện công và nhìn thấy có một máy quay nhỏ trong túi áo của cậu ta đang quay lại cuộc trò chuyện. Tôi liền nhận ra cậu ta chính là một cảnh sát chìm.

Trước đây tôi ngần ngại giảng chân tướng cho cảnh sát, nhưng bây giờ thì lại có cảnh sát đến tiếp cận tôi, vì vậy tôi biết rằng mình nên nhân cơ hội này để giảng chân tướng cho cậu ta về Pháp Luân Công.

Tôi nói với cậu ấy rằng: “Tôi sống ở thôn kế bên. Cách đây 20 năm, tôi mắc bệnh não trầm trọng và phải sống dựa vào thuốc men mỗi ngày. Cho dù tôi có uống bao nhiêu thuốc đi nữa thì bệnh của tôi vẫn không cải biến. Nhưng sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công thì căn bệnh đó đã khỏi và tôi không còn phải dùng đến thuốc nữa. Tôi năm nay 66 tuổi và không mắc bệnh gì cả. Nhiều người trong thôn tôi đã rất ghen tỵ bởi tôi có một sức khỏe tốt.”

Cậu ấy ngắt lời tôi: “ Ông kể cho tôi nghe những chuyện này thì cũng vô dụng thôi.”

Tôi không bị lay chuyển bởi câu nói của cậu ấy và tiếp tục giảng chân tướng “Này cậu, cậu có nghĩ rằng việc mọi người khỏe mạnh, coi trọng đạo đức và làm điều tốt là có ích cho người dân hay không? Chẳng phải đây là những gì mà quốc gia chúng ta đang cần hay sao? Mặc dù công nghệ và mức sống người dân đã được cải thiện nhưng đạo đức của con người thì lại suy đồi. Chẳng phải đây là một vấn đề lớn trong xã hội hay sao?”

“Và Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã bức hại đến chết khoảng 80 triệu người dân thông qua các cuộc vận động chính trị. Chủ nghĩa vật chất đã trở thành động lực chính đối với nhiều người Trung Quốc và cậu không thể đạt được thứ gì mà không hối lộ người khác. Rất khó để tìm thấy một đảng viên nào mà không tham nhũng. Toàn bộ xã hội đang náo loạn. Tà ác nhiễu nhương và người ta không thể phân biệt được đúng hay sai. Người tốt thì bị hiếp đáp, lợi dụng. Vấn đề Pháp Luân Công là ví dụ điển hình nhất.”

Sau đó tôi nói nhiều hơn về Pháp Luân Công, bao gồm sự thật về sự kiện thỉnh nguyện ôn hòa ngày 25 tháng 4, vụ tự thiêu được dàn dựng trên Quảng trường Thiên An Môn, và Giang Trạch Dân đã bức hại Pháp Luân Công bởi chính lòng đố kỵ của hắn.

Tôi cũng nói rằng tại sao các học viên phát tờ rơi và nói với mọi người về môn tu luyện, các quan chức tham nhũng bị bắt trong những năm gần đây đều là những kẻ phạm tội đã tham gia vào cuộc bức hại, và trên 200.000 học viên đã đệ đơn kiện Giang Trạch Dân lên Tòa án Tối cao và Viện Kiểm sát tối cao.

Cậu cảnh sát trẻ lắng nghe chăm chú và muốn biết nhiều hơn. Cậu ấy hỏi: “Ông chủ của ông ở đâu?”

Tôi trả lời: “Không có ông chủ, chỉ có duy nhất một Sư phụ Lý Hồng Chí. Sư phụ đang giảng Pháp ở ngoại quốc, và bây giờ người dân trên hơn 100 quốc gia và khu vực đang tu luyện Pháp Luân Công. Cuốn sách Chuyển Pháp Luân đã được phiên dịch sang 40 ngôn ngữ và môn tu luyện đã nhận được hơn 1.000 lời tuyên bố ủng hộ. Số lượng học viên đang tăng từng ngày.”

Cuối cùng cậu ta nói: “Ông đã 66 tuổi rồi, vậy nên hãy giữ gìn sức khỏe.” Trước khi cậu ấy rời đi, tôi đưa cho cậu ấy một bản sao của một bài báo và nói: “Bài báo này nói về những luật mới nhất liên quan đến lực lượng cảnh sát. Cậu nên đọc nó.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/11/16/356753.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/12/7/166667.html

Đăng ngày 15-1-2018. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share