Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc đại lục

[MINH HUỆ 20-3-2017] Tôi là một học viên Pháp Luân Công 76 tuổi và tôi muốn chia sẻ một số kinh nghiệm tu luyện cá nhân cùng các bạn đồng tu.

Tôi sinh ra trong một gia đình khá giả, và vì lý do này, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã xem gia đình tôi là mục tiêu “đấu tranh giai cấp.”

Phần lớn cuộc đời của tôi đã được bao trùm bởi sự nhục nhã, bất bình, tức giận và đau buồn. Tôi đã mệt mỏi với cuộc sống và mắc bệnh thần kinh nặng. Chúng tôi luôn bị phân biệt đối xử và bị coi thường trong các chiến dịch thanh trừng chính trị khác nhau của ĐCSTQ.

Khi tôi làm việc trong một nhà máy, cấp trên của tôi khuyến khích các công nhân khác gây khó khăn cho cuộc sống của tôi. Đôi lúc tôi không thể ngủ được trong tám ngày đêm liên tục. Cuối cùng tôi bị đuổi việc.

Có khoảng thời gian, tôi mắc chứng suy nhược thần kinh. Tôi bị mất ngủ và nhịp tim bất thường. Sau đó tôi cũng bị đau chân nặng, đi lại rất khó khăn.

Thống khổ này kéo dài suốt hơn 20 năm, cho đến một ngày vào mùa thu năm 1996, một người hàng xóm khuyên tôi tập Pháp Luân Công.

Pháp Luân Công đã cho tôi một cuộc đời mới

Với một chút hy vọng, ngày hôm sau tôi đã đến điểm luyện công. Chúng tôi lắng nghe bài giảng của Sư phụ Lý Hồng Chí về các Pháp lý. Tôi cảm thấy rất thoải mái và có một lúc không cảm thấy đau đớn nữa.

Lúc tôi nghe xong chín bài giảng, cơ thể tôi đã trải nghiệm những thay đổi kỳ diệu và lần đầu tiên sau một thời gian dài, tôi tận hưởng cảm giác tuyệt vời khi được khỏe mạnh.

Tôi có một cuốn Chuyển Pháp Luân và sau khi đọc cuốn sách, tôi hiểu rằng tất cả mọi thống khổ của mình đều là do nghiệp lực của bản thân gây ra.

Khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, Sư Phụ đã tịnh hóa thân thể cho tôi và tôi buông bỏ được nhiều chấp trước người thường của mình. Tôi không còn cảm thấy phàn nàn, tức giận hay đau buồn nữa. Thay vào đó tôi đã cố gắng trở thành một người tốt qua việc chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày. Những người xung quanh tôi đã chứng kiến vẻ đẹp của Pháp Luân Công thông qua những thay đổi ở tôi.

Giúp thêm nhiều người biết chân tướng về Pháp Luân Công

Sau tháng 7 năm 1999, khi chính quyền Giang Trạch Dân bắt đầu đàn áp Pháp Luân Công, tôi đã bị bắt giữ phi pháp và cưỡng chế tẩy não. Gia đình tôi cũng liên tục bị sách nhiễu.

Tuy nhiên, tôi vẫn giữ vững niềm tin của mình vào Sư phụ và Đại Pháp, và tự hành xử như một học viên Đại Pháp, ngay cả khi đối mặt với nghịch cảnh. Tôi giảng rõ chân tướng về Pháp Luân Công cho các quan chức trong thôn chúng tôi; cuối cùng họ đã minh bạch chân tướng và bảo vệ các học viên Pháp Luân Công bất cứ khi nào họ có thể.

Họ bảo tôi phải cẩn thận khi họ nhận được mệnh lệnh liên quan đến việc bức hại Pháp Luân Công.

Chứng thực Pháp qua hành xử của bản thân

Chúng tôi đã gặp một vấn đề nghiêm trọng về tắc đường nước thải trong thôn sau một cơn bão lớn vào năm 2008.

Những người đứng đầu trong đội ngũ sản xuất của chúng tôi đã quyết định xây dựng một con mương bên cạnh ao cá mà con trai thứ hai của tôi đang quản lý, để nước thải có thể được chuyển hướng tới đó.

Con trai và con dâu của tôi phản đối quyết định này và đã tranh cãi với các vị lãnh đạo. Tình hình trở nên rất căng thẳng.

Tôi bảo các vị lãnh đạo không phải lo lắng và tôi sẽ giúp họ giải quyết vấn đề.

Đầu tiên tôi đến gặp bố mẹ của con dâu tôi và nhờ họ thuyết phục con gái họ. Tôi nói với họ rằng hy sinh lợi ích cá nhân vì lợi ích của dân làng là đang làm việc tốt và làm việc tốt sẽ được phúc báo. Họ đã đồng ý.

Cuối cùng, con trai và con dâu tôi cũng hiểu nguyên lý “thiện hữu thiện báo” và đồng ý xây dựng mương thoát nước.

Khi tôi nói với vị lãnh đạo thôn rằng các con của tôi không còn phản đối quyết định của họ nữa, họ cảm thấy rất nhẹ nhõm.

Trưởng thôn nói: “Các học viên Pháp Luân Công thật sự khác biệt với những người khác. Cứ thoải mái phân phát thông tin về Pháp Luân Công. Chúng tôi sẽ không làm phiền các bạn. Chúng tôi sẽ dùng tiền chi cho việc giám sát các học viên Pháp Luân Công vào phát triển cơ sở hạ tầng.”

Kể từ đó, các lãnh đạo thôn và những người kế nhiệm họ từ chối không thực hiện lệnh bức hại học viên Pháp Luân Công.

Vị bí thư thôn cũng đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và lắp đặt một đĩa vệ tinh để xem các chương trình NTD.

Bí thư thị trấn chúng tôi minh bạch chân tướng về Pháp Luân Công

Một ngày năm 2005, vợ chồng con gái tôi nói với tôi rằng bí thư Lưu ở thị trấn yêu cầu họ nói với tôi rằng nếu tôi tiếp tục dán tờ rơi thông tin về Pháp Luân Công, tôi sẽ bị bắt. Bí thư Lưu thường đi ăn ở nhà hàng của con gái tôi và yêu cầu họ truyền tải thông điệp này.

Tôi không lo lắng về những gì họ nói với tôi và vẫn tiếp tục làm những gì mình nên làm. Tôi biết rằng không ai có thể can nhiễu tôi cứu độ chúng sinh.

Sau đó, con gái tôi bảo tôi rằng bí thư Lưu đã nói chuyện với cháu và nếu họ tìm thấy bất kỳ biểu ngữ Pháp Luân Công nào, ông ta sẽ buộc vợ chồng con gái tôi chịu trách nhiệm. Ông cũng cố gắng dùng lợi ích cá nhân để lôi kéo họ.

Tôi cảm thấy rằng mình phải trực tiếp giảng rõ chân tướng cho bí thư Lưu, vì vậy tôi đã đến văn phòng của ông ta. Có ba người trong văn phòng ông ấy khi tôi đến đó.

Tôi bảo bí thư Lưu rằng con gái tôi không phải là một học viên Pháp Luân Công và cháu biết rất ít về việc tu luyện, do đó tôi muốn được trò chuyện trực tiếp với ông.

Tôi nói với ông ấy rằng Pháp Luân Công không làm gì sai trái và việc giảng chân tướng về Pháp Luân Công của chúng tôi nhằm cứu giúp mọi người.

Ông ấy nói: “Nhưng ông chống lại Đảng Cộng sản”, và bắt đầu đi ra ngoài.

Tôi theo ông ấy và nói với ông ấy nhiều hơn về Pháp Luân Công. Ông ta đã giận dữ nói: “Đừng nói với tôi thế nữa, nếu không tôi sẽ còng tay ông lại.”

Tôi không bỏ cuộc và chân thành nói rằng: “Bí thư Lưu, tôi biết ông đang bận và không có nhiều thời gian để nói chuyện với tôi. Tôi đã mang cho ông một số tài liệu và một lá thư để ông đọc khi ông có thời gian rỗi. Nếu ông muốn biết thêm về chân tướng, thì có một phần mềm ông có thể sử dụng để tránh kiểm duyệt Internet, giúp ông có thể tìm hiểu thêm về Pháp Luân Công trên các trang web ở nước ngoài.”

Tôi tiếp tục: “Pháp Luân Công hiện giờ đã được truyền rộng đến hơn 100 quốc gia và khu vực, và Giang Trạch Dân đã bị khởi kiện ở hơn 30 quốc gia rồi.”

Bí thư Lưu nói: “Tôi không xem chúng đâu”, và bước ra ngoài.

Tôi để lại một số tài liệu giảng chân tướng và một bức thư trên bàn làm việc của ông ta và ra về.

Vài ngày sau, con gái tôi bảo tôi rằng bí thư Lưu nhờ cháu bảo tôi đừng đến gặp ông ta nữa và ông ta sẽ không để tâm đến việc tôi dán tờ thông tin về Pháp Luân Công nữa.

Tôi đã 76 tuổi và có sức khoẻ rất tốt. Tôi đã giảng rõ chân tướng về Pháp Luân Công cho các quan chức tại đồn cảnh sát và chính quyền thị trấn địa phương, tặng họ các tài liệu giảng chân tướng.

Môi trường trong khu vực của chúng tôi trở nên ngày càng thoải mái hơn và tôi biết rằng sự thay đổi như vậy cũng là một biểu hiện của tiến trình Chính Pháp nói chung.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/3/20/344509.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/4/4/162723.html
Đăng ngày 30-4-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share