Bài viết của một học viên Pháp Luân Công tại Hoa Kỳ
[MINH HUỆ 14-07-2016] Tôi làm việc cho một tờ báo đến 20 năm ở Trung Quốc trước khi sang Mỹ vào năm 2007. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 10 năm 1998. Kể từ khi tu luyện, hiệu quả công việc của tôi đã được cải thiện rất lớn, bảy năm liên tiếp tôi đều đạt danh hiệu phóng viên năng suất nhất. Trong suốt 15 năm tu luyện, tôi đã được trải nghiệm nhiều điều thần kỳ xảy đến với mình và xin chia sẻ một vài điều trong bài viết này.
Khối u tử cung biến mất
Vào năm 1997, lúc mang thai được bốn tháng, bác sỹ đã phát hiện ra một khối u có đường kính 7cm trong tử cung của tôi. Sáu tháng sau tôi sinh con, bác sỹ khuyên tôi nên phẫu thuật để cắt bỏ khối u. Tôi cảm nhận được rằng có thể sẽ có những cách khác để điều trị nó, và tôi đã không chọn việc phẫu thuật, khoảng thời gian đó, chị gái tôi đã giới thiệu Pháp Luân Công cho tôi.
Vào tháng 10 năm 1998, tôi đã ghé thăm một điểm luyện công tập thể ở Công viên Thanh Niên gần nhà tôi ở thành phố Thẩm Dương. Sau đó, tôi đã bắt đầu tham gia luyện công chung với họ vào lúc 5 giờ sáng hàng ngày dù thời tiết có thế nào đi chăng nữa. Tôi cũng tham gia các buổi học Pháp tập thể với họ hàng tuần, và giúp giới thiệu Pháp Luân Công tại khu quảng trường Huệ Công và Bảo tàng Liêu Ninh tại Thẩm Dương.
Sau vài tháng, đồng nghiệp của tôi đã thấy sức khỏe của tôi cải thiện rõ rệt.
Tháng 7 năm 1999, công ty tôi tổ chức cho nhân viên khám sức khỏe. Trước khi tiến hành khám, một đồng nghiệp của tôi nói: “Chị thường bảo chúng tôi Pháp Luân Công thần kỳ như thế nào. Nếu khối u của chị biến mất, tôi mới tin, và cũng sẽ học Pháp Luân Công!”
Sáng hôm tôi đi khám, tôi thầm cầu Sư phụ: “Các đồng nghiệp của con đều biết con tu luyện Pháp Luân Công. Xin Sư phụ hãy loại bỏ khối u đó cho con để mọi người xung quanh con có thể được chứng kiến điều thần kỳ của Đại Pháp.”
Tôi đột nhiên cảm thấy như thể có vô vàn mũi kim tiêm đâm vào bụng vậy. Nó không đau, mà cũng chỉ kéo dài có vài giây. Sau đó, tôi tiến hành siêu âm, khối u của tôi đã biến mất. Tử cung của tôi đã khỏe mạnh trở lại từ bao giờ rồi.
Chứng kiến sức mạnh của Pháp Luân Công, các cán bộ giám sát và đồng nghiệp của tôi không bao giờ gây khó dễ cho tôi cả, ngay cả khi cuộc bức hại bắt đầu. Họ đã hiểu sự thật về Pháp Luân Công và vụ tự thiêu ở Thiên An Môn là đã được dàn dựng.
Họ cũng thừa nhận hiệu quả công việc của tôi cao hơn. Một số đồng nghiệp còn đồng ý thoái khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó sau khi tôi giải thích cho họ sự thật về cuộc bức hại.
Các lỗi chính tả tự hiện ra
Các chuyên mục của tờ báo là có các nhân viên khác nhau phụ trách. Không có gì lạ bất thường là ngay cả khi có tới bốn biên tập viên tra soát các mục cẩn thận rồi nhưng vẫn còn lỗi chính tả. Trong các cuộc họp nhân viên hàng tuần của chúng tôi, những mục nào mắc ít lỗi nhất sẽ được tuyên dương, còn nhân viên phụ trách mục nào mắc nhiều lỗi sẽ bị phê bình.
Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, chuyên mục của tôi thường mắc nhiều lỗi. Trước đây, tôi thường tìm cớ biện minh, chẳng hạn như “tổng biên tập đang đi công tác nên không soát lỗi được.” Tuy nhiên, sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi bắt đầu hướng nội trước những thiếu sót của mình, và không còn ỷ lại là có người khác soát lỗi cho mình nữa.
Những điều thần kỳ đã xảy ra khi tôi thay đổi tâm thái của mình. Khi soát lỗi các chuyên mục của mình trước khi in ấn, các lỗi chính tả cứ tự hiện lên và phóng to ra trước mắt tôi. Thật dễ dàng để phát hiện ra chúng nên các chuyên mục của tôi đạt kỷ lục không mắc một lỗi nào trong suốt sáu tháng liền. Thực sự đáng kinh ngạc!
Cơn đau biến mất
Năm bốn tuổi, tôi đã bị gãy xương ống chân bên phải. Lúc luyện bài tĩnh công, tôi đã cố gắng bắt chéo chân trong tư thế song bàn, chân tôi rất đau đến mức phải dùng miếng đệm nhỏ kê vào giữa hai chân của mình. Một lần, ngay trước khi bắt đầu thiền, những lời của Sư phụ chợt hiện lên trong tâm trí tôi:
“Khi gặp khó khăn kiếp nạn, hoặc khi vượt quan, chư vị hãy thử xem: khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao; thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng. Nếu chư vị có thể thật sự thực hiện được như vậy, thì chư vị sẽ phát hiện rằng ‘liễu ám hoa minh hựu nhất thôn’!” (Chuyển Pháp Luân)
Vì thế tôi thầm nhủ: “Hôm nay, mình sẽ không dùng tấm đệm này dù có đau đến mấy đi nữa.” Ngay khi xuất ra niệm này, một dòng ấm áp chạy qua ống chân tôi. Kể từ đó, tôi không bao giờ cảm thấy đau trở lại nữa.
Mụn cóc biến mất
Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi là người đam mê chơi mạt chược – một trò cờ bạc của Trung Quốc từ xưa gồm bốn người chơi. Mỗi khi ai rủ tôi chơi thì tôi khó mà từ chối được.
Ngay sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi bị mọc mụn cóc trên hai ngón tay. Tôi nhận ra rằng đây chính là điểm hóa của Sư phụ, nhưng tôi vẫn không chịu đối diện với vấn đề của mình, tôi tìm cớ biện minh, chẳng hạn như: “Tôi cũng làm việc vất vả rồi, mà tôi cũng chỉ chơi mỗi mạt chược để tiêu khiển chút thôi.”
Ngay sau đó, tôi nói chuyện với một người đồng nghiệp của tôi về Pháp Luân Công và cho cô ấy xem các ngón tay mình, tôi nói: “Tôi biết nếu tôi ngừng chơi mạt chược, mấy cái mụn này sẽ biến mất. Đó là để nhắc nhở tôi rằng tôi không được chơi nữa!”
Ngạc nhiên thay, tôi phát hiện ra là sáng hôm sau, hai nốt mụn cóc đã biến mất! Sau đó, tôi đã gặp người đồng nghiệp đó và cho cô ấy xem các ngón tay của tôi. Kể từ đó, tôi đã không còn chơi mạt chược nữa.
Rất nhiều điều thần kỳ đã xảy đến với tôi trong suốt 15 năm tu luyện Pháp Luân Công. Miễn là tôi nhận định thử thách và mâu thuẫn trong cuộc sống trên quan điểm của một học viên, thì chúng đều tự qua đi. Miễn là chúng ta tín Sư tín Pháp thì sẽ xảy ra kỳ tích!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/7/14/331354.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/8/16/158281.html
Đăng ngày 25-8-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.