[MINH HUỆ 29-10-2015] Bà Miêu, một học viên Pháp Luân Công, không biết chính xác ngày sinh cũng như tên thật của bà. Hiện giờ bà chắc đã 100 tuổi. Bà khỏe mạnh, nhìn như mới ở tuổi 70, đó là nhờ bà tu luyện Pháp Luân Công.
Bà bị gia đình bỏ rơi khi còn nhỏ. Con trai ba tuổi của bà đã chết năm 1938 trong cuộc chiến tranh Trung – Nhật. Thời điểm đó, bà tìm đến Phật giáo để có sự an bình trong tâm.
Bà từng tìm được một sư phụ Đạo gia và muốn xin được nhận làm đệ tử. Vị sư phụ nhìn bà và nói với bà rằng ông không thể làm sư phụ của bà. Ông nói: “Trong tương lai, một vị sư phụ họ Lý sẽ thu nhận bà.”
Năm 1996, một người bạn nói chuyện với bà Miêu về Pháp Luân Công. Khi bà biết người sáng lập môn tu luyện họ Lý, bà đã rất vui mừng và quyết định trở thành một học viên.
Bà Miêu chưa từng đến trường và không thể đọc sách Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Công. Bà đã lo lắng và cầu xin Sư phụ giúp bà hiểu được các chữ. Trong vài đêm sau đó, bà mơ thấy các chữ trong cuốn Chuyển Pháp Luân xuất hiện phía trước mặt bà, ánh màu vàng kim. Chẳng bao lâu, bà đã có thể nhận ra chúng trong cuốn sách và cuối cùng bà đã đọc xong được cả cuốn sách.
Sau khi bà Miêu sắp xếp cho các học viên khác đến nhà mình học các bài giảng, công an thường xuyên đến sách nhiễu bà. Một lần, khi họ tịch thu tài liệu Pháp Luân Công của bà, bà hỏi họ: “Chồng tôi đã qua đời và tôi không có thu nhập. Các anh liệu có thanh toán các hóa đơn y tế cho tôi nếu tôi ốm không? Pháp Luân Công đã giúp tôi khỏe mạnh, tại sao các anh không để tôi tu luyện Pháp Luân Công?” Sau đó, bà đã giảng chân tướng về cuộc đàn áp cho công an, cuối cùng họ cũng đã minh bạch. Phó trưởng công an đã xin lỗi trước khi họ rời đi, anh ta nói: “Chúng tôi sẽ không bao giờ đến làm phiền bà nữa. Xin hãy giữ gìn sức khỏe.”
Công an không bao giờ còn quay lại làm phiền họ nữa.
Bà Miêu có hai cô con gái nuôi. Bà làm việc rất vất vả để nuôi cô con gái lớn từ lúc còn nhỏ đến khi đi học. Sau khi trưởng thành, cô đã gạt bà Miêu ký giấy chuyển nhượng ngôi nhà của bà cho cô. Khi bà Miêu nhận ra những gì cô con gái lớn của mình đã làm, bà nhớ lại những gì Sư phụ giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân:
“khi bị người khác lấy mất lợi ích thiết thân, chư vị không giống như người ta mà tranh mà đấu; trong các can nhiễu tâm tính, chư vị chịu thiệt thòi; trong hoàn cảnh gian khổ như thế chư vị ‘ma luyện’ ý chí của mình, đề cao tâm tính của mình; khi có ảnh hưởng của các tư tưởng bất hảo của người thường, chư vị có thể siêu thoát xuất lai.”(Chuyển Pháp Luân)
Bà Miêu đã buông tâm và kiên định tu luyện, như thể chưa từng xảy ra chuyện gì.
Cô con gái út của bà đã 18 tuổi khi bà nhận nuôi cô. Cô tiều tụy, chậm phát triển và chưa có kinh nguyệt. Gia đình cô không đủ khả năng đưa cô đi khám bác sĩ.
Bà Miêu đưa cô về nhà và nói với cô về Pháp Luân Công. Một vài năm sau, cô trở thành một người phụ nữ khỏe mạnh, kết hôn và có một bé gái.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/10/29/318228.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/11/3/153508.html
Đăng ngày 28-11-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.