Bài viết của Tân Liên
[MINH HUỆ 23-12-2014] Tôi là một giáo viên tiểu học mà trong 10 năm qua gần như mỗi năm đều được đánh giá là “mẫu mực”. Tôi từng là người rất cạnh tranh trong công việc. Tôi còn có vấn đề về mắt khiến mắt tôi khô và đau đớn đến nỗi tôi không thể đọc, viết, xem ti-vi hoặc đọc bài vở của học sinh.
Tôi đã đến khám ở một số phòng khám mắt hàng đầu nhưng các bác sỹ không thể tìm ra tôi bị bệnh gì. Vào thời gian đó, hàng ngày tôi đã sống trong nỗi sợ hãi, lo lắng rằng tôi sẽ bị mù ở độ tuổi trẻ như vậy.
Trường học thực sự buộc tôi phải nghỉ ốm sau kỳ nghỉ hè năm 2011, khi tôi không còn có thể dạy các môn học chính về ngôn ngữ và toán học. Chồng tôi và tôi đều đã mất cha mẹ, và không còn ai giúp đỡ chúng tôi. Chồng tôi đã gặp một tai nạn xe hơi vài năm trước và phải lắp các thanh sắt ở chân anh ấy. Tại thời điểm đó, anh không thể làm các việc nặng và con trai của tôi mới có hai tuổi rưỡi, nên tôi là người kiếm tiền duy nhất.
Vì mức thu nhập quá ít ỏi, chồng tôi phải đến Mông Cổ làm việc, trong khi tôi ở nhà và chăm sóc con trai của chúng tôi. Tôi cảm thấy tuyệt vọng.
Một ngày nọ khi đang cùng con trai ở trong siêu thị tôi đã gặp một người phụ nữ. Cô ấy đã nói với tôi về cuộc đàn áp Pháp Luân Công. Tôi đã bị sốc khi nhận ra rằng tôi thực sự không biết bất cứ điều gì về Pháp Luân Công, và tôi đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lừa dối. Người phụ nữ đó đã giúp tôi thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, và tôi đã đồng ý. Sau đó, cô đã đưa cho tôi cuốn sách “Chuyển Pháp Luân”.
Cuộc sống mới
Pháp Luân Công thực sự tuyệt diệu! Mắt tôi thường bị đau khi tôi đọc, và thậm chí tôi phải nhờ chồng mình đọc các tin nhắn trên điện thoại giúp tôi. Nhưng tôi không cảm thấy đau sau khi đọc một vài trang sách “Chuyển Pháp Luân”. Tôi có thể xem ti-vi và thưởng thức Chương trình Biểu diễn Nghệ thuật Thần Vận trong hơn hai tiếng đồng hồ, điều mà trước đây tôi không dám nghĩ đến. Thậm chí bệnh dạ dày và bệnh phụ khoa mà tôi phải chịu đựng trong nhiều năm, đã đột nhiên biến mất.
Tôi cảm thấy thật hạnh phúc khi được khỏe mạnh và vô bệnh! Bây giờ tôi thấy mình thật may mắn! Sư phụ đã an bài mọi thứ cho tôi. Hiện tôi đã giảng dạy trở lại. Tôi cũng không còn tranh đấu hiếu thắng nữa và bây giờ để mọi chuyện thuận theo tự nhiên.
Một học viên nói với tôi: “Pháp Luân Công là cuộc sống của tôi.” Tôi cũng thấy thực sự như vậy. Sư phụ đã ban cho tôi một cuộc sống mới. Tôi phải tu luyện tốt và đi theo con đường Sư phụ an bài.
Bản tiêng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/12/23/301870.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/1/3/147815.html
Đăng ngày 28-01-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.