Bài viết của Tuyết Liên, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hắc Long Giang
[MINH HUỆ 09-11-2014]
Công pháp thần kỳ
Tôi là một học viên lâu năm đắc Pháp vào năm 1997. Còn nhớ, khi luyện công sang ngày thứ ba, mới chỉ đả tọa vài phút tôi đã có thể nhập định. Tôi cảm thấy như mình đang bay lên trời. Tôi không biết rằng vào lúc đó nguyên thần đã rời khỏi cơ thể của mình. Tôi nghĩ về chồng tôi và lo lắng cho anh ấy, thế là sau đó nguyên thần của tôi đã trở lại với cơ thể.
Một ngày nọ, khi tôi đang luyện bài công pháp thứ hai, các ngón tay của tôi phát ra ánh sáng mạnh mẽ, lấp lánh màu đỏ, xanh dương và sáng trắng, đột nhiên tôi cảm thấy bên trong cơ thể chấn động, nhưng thân thể vô cùng thoải mái.
Khi tôi luyện công ở nhà, có những lần chồng tôi đánh và mắng chửi tôi khi tôi luyện công, lúc đó tôi giữ vững một niệm, chính là: có đánh tôi đến chết tôi vẫn sẽ tu luyện. Trong hai năm, để tránh bị can nhiễu, tôi chọn thời gian vào lúc nửa đêm để luyện công trên ban công. Vào mùa đông ở phía Bắc, thời tiết rất lạnh, và ban công thường bị đóng băng, đầy những khối băng ở lan can. Mỗi đêm tôi luyện tĩnh công bên ngoài trong hơn một giờ và chỉ mặc một bộ đồ mỏng, ngồi trên một tấm thảm mỏng. Khi vừa mới đả tọa thì cảm thấy lạnh, nhưng tôi mau chóng nhập định, và hoàn toàn không thấy lạnh chút nào cả. Tôi cảm thấy mình được bao quanh bởi trường năng lượng ấm áp, dày, và kỳ diệu. Đó thực sự là một cảm giác tuyệt vời.
Vào một ngày, tôi đã ở trong trạng thái định được một lúc. Khi tôi mở mắt ra, tôi thấy nước chảy qua ban công. Khi nhìn lên, tôi thấy chồng tôi đang nhìn tôi với vẻ ngạc nhiên. Anh ấy đã đổ nước lên tôi, nhưng cơ thể của tôi và nơi tôi đang ngồi vẫn khô ráo.
Tôi đã ngồi đả tọa trên sàn ban công bằng xi măng trong suốt một năm. Thế rồi vào một buổi sáng, tôi cảm thấy như sàn xi-măng đang từ từ cao lên ngang bằng chiếc giường, và nó đã trở nên mềm như một chiếc giường vậy. Tôi cảm thấy rất thoải mái khi ngồi ở đó. Tôi biết Sư phụ đã khuyến khích và chăm sóc tôi. Kể từ đó, cho dù tôi ngồi trên sàn xi măng hoặc ván gỗ, tôi đều cảm thấy thoải mái giống như đang ngồi trên một chiếc nệm xốp.
Một ngày nọ, khi chúng tôi đang luyện công tại điểm luyện công, thời tiết đột ngột thay đổi. Một cơn bão cùng với sấm chớp xuất hiện. Cảnh tượng đó quả là đáng sợ. Tôi nhớ rằng Sư phụ giảng: “…đánh sét cũng bất động.” (Giảng Pháp tại Pháp Hội các phụ đạo viên ở Trường Xuân năm 1998) Tôi đã không hề di chuyển. Chỉ còn ba người chúng tôi luyện hoàn chỉnh các bài công pháp. Tiếng sấm không làm chúng tôi lo sợ, và cuối cùng nó cũng biến mất. Tôi đã nhiều lần trải nghiệm những điều thần kỳ như vậy.
Một dịp khác, vào buổi sáng sớm, tôi đi đến công viên và đả tọa trên một bãi cỏ. Ngay sau khi tôi ngồi xuống, những con muỗi đã bao vây khắp người tôi. Một số đã đậu trên cổ và đốt tôi. Chúng thật ngứa và đau, và tôi gần như nhảy dựng lên. Nhưng tôi nghĩ rằng: “Hãy để chúng đốt để tôi hoàn trả nợ của mình.” Tôi đã chịu đựng và vượt qua được điều đó. Không lâu sau, em gái đã hỏi tôi: “Cái cổ to của chị biến đâu mất rồi?” Tôi mắc chứng cổ to đã 40 hoặc 50 năm nay, và mỗi lần tôi tức giận nó càng trở nên to hơn. Nhưng bây giờ cổ của tôi đã trở lại kích thước bình thường. Gia đình tôi đã chứng kiến phép lạ này và họ đều tin rằng Pháp Luân Đại Pháp thực sự tốt.
Được sinh ra một lần nữa
Sau hai năm kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tất cả bệnh tật của tôi gồm bệnh rạn một lá gan, bệnh tim, viêm phế quản, bệnh khí phế thũng, viêm khớp, viêm họng mãn tính, bệnh lao vôi hóa, và chứng đau nửa đầu đều biến mất. Tôi biết rằng Sư phụ đã loại bỏ các căn bệnh ra khỏi cơ thể tôi và thay tôi gánh nghiệp. Sư phụ luôn mang đến cho chúng ta những thứ tốt đẹp nhất, miễn là chúng ta có tâm tu luyện.
Chồng tôi đã qua đời ngay sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp, và con trai tôi bị sa thải không lâu sau đó. Vào thời điểm đó, cháu đang chuẩn bị cho đám cưới của mình. Tôi cảm thấy rất mệt mỏi và lo lắng. Cân nặng của tôi giảm xuống dưới 35 kg, nhưng tôi cảm thấy khỏe mạnh.
Tôi đã phải đi giúp việc để trả nợ. Thời gian đầu quả là khó khăn khi tôi phải chịu đựng thái độ khinh thị và ngược đãi của mọi người. Nhưng bất kể người khác đối xử với tôi thế nào đi nữa, tôi đều nhớ rằng mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, và tôi đối xử với mọi người như những gì một học viên nên làm. Tôi hướng nội khi mâu thuẫn xảy ra, và tôi không bao giờ phàn nàn về người khác ngay cả khi tôi là người chịu thiệt thòi. Tôi hiểu rằng công việc này là một cơ hội mà Sư phụ đã an bài để tôi đề cao trong tu luyện. Tôi luôn nghĩ tới người khác trước và cố gắng sắp xếp công việc hợp lý. Tôi luôn hoàn thành tốt công việc của mình, vì thế gia đình mà tôi giúp việc không muốn tôi rời đi. Người con dâu của gia đình đó đã nói rằng, tôi đối xử với cô ấy còn tốt hơn mẹ chồng cô ấy.
Pháp Luân Đại Pháp đã thay đổi tôi rất nhiều. Da của tôi trở nên mềm mại và má tôi hồng hào. Tôi đã tăng thêm 15 kg, cao hơn và đẹp hơn. Khi tôi trở về quê, em gái và một số người anh chị em họ của tôi đã đi ngang qua tôi mà đã không hề nhận ra. Tôi cố ý dừng xe trước mặt và chặn em họ tôi lại, cô ấy có vẻ không hài lòng, và vẫn không biết tôi là ai. Tôi nói rằng tôi là chị em họ của họ, và sau đó một người đã nhận ra tôi. Họ nói rằng tôi đã hoàn toàn thay đổi, và họ hết sức ngạc nhiên vì điều đó. Khi những người hàng xóm nhìn thấy tôi, họ không thể tin đó là tôi. Tôi nói với họ tôi đã thay đổi nhờ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Mọi người đều đồng ý rằng Pháp Luân Đại Pháp thật thần kỳ.
Sư phụ ban cho pháp lực thần thông
Tôi đã được trải nghiệm tất cả những điều kỳ diệu mà Sư phụ đề cập đến trong các bài giảng. Tôi sẽ đưa ra hai ví dụ.
Một ngày nọ, một học viên khác và tôi đang giảng chân tướng trên một chuyến tàu, và không nhìn thấy cảnh sát quá cảnh đang ngồi đối diện với chúng tôi. Anh ta nghe thấy những gì chúng tôi nói, và đã gọi thêm nhiều sĩ quan tới. Tất cả họ đều mang theo còng tay. Họ nói lớn tiếng để cho chúng tôi biết họ đang ở đó. Đồng tu đi cùng tôi đã lo lắng và di chuyển sang khoang khác. Cô ấy đề nghị tôi rời đi cùng cô. Tôi đã không làm thế, và tâm tôi cũng không dao động. Tôi không sợ hãi, và phát chính niệm mạnh mẽ để khiến tất cả các nhân viên cảnh sát đó chìm vào giấc ngủ. Sau đó họ đã ngủ thiếp đi và chúng tôi xuống tàu một cách an toàn.
Vào một ngày khác, một học viên địa phương thường hay đến nhà tôi đã bị bắt. Lúc đó tôi không hề sợ hãi. Tôi biết Sư phụ mới là người quyết định sau cùng. Tôi học Pháp và phát chính niệm trong vài ngày tại nhà. Chúng tôi tổ chức nhóm học Pháp trở lại. Tôi luôn có ý nghĩ rằng cảnh sát sẽ không bao giờ tìm thấy nhà tôi. Sau khi học viên đó được thả ra, cô ấy nói với tôi rằng cô ấy đã khai với cảnh sát nơi tôi sống. Cô đã cố gắng đưa những cảnh sát đó đến nhà tôi, nhưng họ đã bị lạc đường.
Trong quá trình chúng ta trợ Sư Chính Pháp cứu độ chúng sinh, Sư phụ sẽ an bài và quyết định tất cả mọi thứ cho chúng ta. Chỉ cần chúng ta học Pháp cho nhiều, dụng tâm học Pháp, chân chính tin vào Pháp, giữ tâm chính, gặp khó khăn không sợ hãi, dùng Thần niệm, Sư phụ sẽ ban cho chúng ta pháp lực thần thông, không điều gì là không thể làm được.
Ngộ ra từ một tai nạn
Vào một ngày tuyết rơi, khi tôi đang đạp xe đạp đi làm thì một người phụ nữ đang vội vã đưa con đến trường mẫu giáo đã đâm vào tôi. Tôi đã bị ngã xuống đất, nhưng tôi bảo cô ấy hãy đi trước để không bị trễ việc. Tôi nằm trên mặt đất và không thể di chuyển được.
Một người qua đường đã đưa tôi về nhà. Sau đó, con trai người quản lý của tôi và con gái tôi đưa tôi đến bệnh viện. Xương đùi của tôi bị gãy và cần phải phẫu thuật. Tôi cầu xin sự giúp đỡ của Sư phụ trong thời gian khó khăn này. Sau bốn hoặc năm ngày, tôi đã có thể đi lại được, và sau 19 ngày tôi được xuất viện.Trong suốt quá trình đó, tôi không cảm thấy có bất kỳ đau đớn nào. Sư phụ đã gánh nghiệp cho tôi một lần nữa.
Tôi suy nghĩ về lý do tại sao tôi đã bị thương và không thể di chuyển. Lẽ ra tôi đã ở nhà học Pháp và luyện công thay vì nằm trên giường bệnh. Tôi hướng nội tìm và nhận ra rằng gần đây tôi đã chấp trước vào tiền bạc. Tôi đã xin Sư phụ giúp tôi có được một công việc để trả nợ. Nhưng khi các khoản nợ của tôi đã được hoàn trả, tôi đã tham lam và muốn tiết kiệm nhiều tiền hơn.
Mặc dù mỗi ngày, tôi đều học ba bài giảng trong sách Chuyển Pháp Luân, nhưng tôi đã không tập trung trong khi đọc, chấp trước vào số lượng mà không chú trọng chất lượng. Tôi cũng không phát chính niệm, và không làm tốt ba việc. Tôi đã không đi đúng hướng, do đó, cựu thế lực đã lợi dụng sơ hở của tôi. Cú ngã này đã thức tỉnh tôi. Tôi nhận ra rằng tôi không thể sống mà không có Đại Pháp và rằng tôi phải đặt Đại Pháp lên hàng đầu.
Sau đó tôi đưa thể ngộ của mình vào thực tế. Tôi quyết định tự làm tài liệu giảng chân tướng, và dừng việc nhận tài liệu từ các đồng tu. Tôi đã ngoài 60 tuổi, và hầu như không biết chữ. Liệu tôi có thể làm tài liệu mà không được hỗ trợ về kỹ thuật? Tôi lại xin Sư phụ giúp đỡ. Sư phụ đã an bài cho một học viên đến dạy tôi. Trong vòng sáu tháng, tôi đã học được cách in, ghi đĩa DVD, và ghi các tài liệu gốc. Sau đó tôi truyền lại những kỹ năng này cho các học viên khác. Chúng tôi đã sản xuất tài liệu giảng chân tướng với số lượng lớn và phân phối chúng rộng rãi. Chúng tôi cũng cung cấp bản sao tài liệu cho các học viên khác.
Tôi học Pháp một cách chăm chú, mỗi ngày đều đọc ba hoặc bốn bài giảng. Cảm giác chân chính học Pháp đắc Pháp, hòa tan trong Pháp mỹ diệu khôn cùng, không ngôn từ nào có thể diễn tả được. Càng học Pháp tốt, tôi càng làm ba việc tốt hơn. Từ đó tôi có thể phối hợp tốt với người khác, duy trì chính niệm, và sản xuất tài liệu thuận lợi. Tôi đã không nản lòng khi tôi chỉ cứu được có một người duy nhất, tôi cũng không bằng lòng khi mình đã cứu được hàng chục người. Dù mưa hay nắng, tôi vẫn giảng chân tướng trực diện cho mọi người, và khuyến khích các học viên khác tham gia cùng tôi.
Tôi tổ chức nhóm học Pháp tại nhà của mình. Các học viên đến và đi, và coi nhà tôi như nhà của họ. Một số trong số họ đã ở lại nhà tôi vài ngày, trong khi có những người phải ở lại một hoặc hai tháng cho đến khi tiêu khỏi nghiệp bệnh. Bất cứ ai nếu muốn đến thì đến và muốn đi thì đi. Tôi thành tâm đối đãi với họ, giúp đỡ đồng tu vượt qua khổ nạn, cộng đồng đề cao và tinh tấn.
Một ngày nọ, một học viên đã dẫn một người lạ đến nhà tôi. Các học viên khác nghi ngờ cô ấy là đặc vụ. Tôi nói với họ: “Có lẽ chuyện này hẳn đã được Sư phụ an bài, nhất định là duyên phận của cô ấy.” Trên thực tế học viên này tu luyện rất tinh tấn và làm ba việc vô cùng tốt. Sau sự kiện này, tôi cảm thấy bản thân mình lại được thăng hoa.
Tôi đã tu Đại Pháp được 17 năm, có rất nhiều điều để chia sẻ, nhưng tôi không thể viết ra tất cả. Chỉ có thể nói rằng: Sư ân hạo đãng, Phật ân hạo đãng, đệ tử không biết lấy gì để báo đáp được. Sư phụ đã an bài mọi thứ cho đệ tử. Nếu không có Sư phụ và Đại Pháp, đệ tử đã chết không biết bao nhiêu lần rồi. Đệ tử nhất định sẽ nghe lời Sư phụ và làm tốt ba việc, báo đáp ân Sư.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/11/9/明慧法会-神奇功法-299619.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/11/13/146835.html
Đăng ngày 03-12-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.