Bài viết của Tô Dung và Tôn Bách, phóng viên báo Minh Huệ ở Đài Nam, Đài Loan
[MINH HUỆ 25-09-2014] Công viên Đông Ninh nằm ở phía Đông của thành phố Đài Nam, Đài Loan, và có một hàng cây xanh tốt um tùm bao quanh một bãi cỏ rộng lớn. Nếu bạn ra công viên vào lúc sáng sớm, bạn sẽ nghe thấy tiếng nhạc luyện công nhẹ nhàng, hòa ái của Pháp Luân Đại Pháp phát ra từ giữa bãi cỏ. Đây là điểm luyện công lâu đời thứ hai ở thành phố Đài Nam, đã hoạt động trong hơn 15 năm qua.
Kể từ khi điểm luyện công này được thành lập vào năm 1999, gần hai mươi học viên thường xuyên đến đó lúc 4 giờ 45 phút sáng để luyện các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Sau đó họ học Pháp đến 8 giờ 30 phút sáng. Việc này đã được duy trì trong 15 năm mà không bị gián đoạn, khiến cho nhiều học viên có thể giới thiệu nó cho người thân và bạn bè họ. Nó cũng tạo nên một môi trường tuyệt vời cho các học viên đề cao trên con đường tu luyện của mình.
Các học viên đang luyện công và học Pháp
Pháp Luân Đại Pháp có nguồn gốc ở Trung Quốc. Kể từ khi được đưa ra công chúng, hàng triệu người đã tham gia tu luyện vì tác dụng nâng cao tiêu chuẩn đạo đức cũng như lợi ích sức khỏe tuyệt vời của pháp môn.
Thông qua điểm luyện công Đông Ninh, hàng trăm người từ mọi tầng lớp xã hội đã học các bài công pháp, và một số họ sau đó đã thành lập hai điểm luyện công khác ở các khu vực lân cận. Trong số những người đến tìm hiểu về Pháp Luân Đại Pháp, một số người đang tìm kiếm một phương pháp tu luyện chân chính mà họ không thể tìm thấy ở những con đường tâm linh khác, và một số người chỉ đơn giản là đang tìm một phương pháp trị bệnh.
Tuy nhiên, sau khi học Pháp Luân Đại Pháp, họ đã trải qua một sự thay đổi cơ bản trong cuộc đời mình. Nhiều người cảm thấy trẻ trung và tràn đầy năng lượng, và một số ít người mù chữ thậm chí thật kỳ diệu là đã có thể biết đọc sau khi luyện công một thời gian.
Tâm thuần khiết và kiên định
Học viên Quế Anh
Bà Quế Anh là người chịu trách nhiệm mang một chiếc loa di động để bật nhạc luyện công cho nhóm. Bà đã không bỏ một ngày nào trong suốt 10 năm qua! Câu chuyện của bà bắt đầu vào một ngày trong tháng 12 năm 2000, khi bà đang đi bộ trong công viên và nghe thấy tiếng nhạc yên bình. Ngay lập tức bà đã bị thu hút, nó đã đưa bà đến điểm luyện công. Sau đó, một tình nguyện viên đã hướng dẫn bà năm bộ công pháp của Pháp Luân Đại Pháp và bảo bà mang theo một tấm nệm nếu bà quyết định tham gia vào nhóm ngày hôm sau. Bà đã trở thành một học viên vào ngày hôm đó.
Bà Quế Anh có thể ngồi trong tư thế song bàn ngay từ đầu. Bà cảm thấy thật tuyệt vời, và các bài công pháp khiến bà tràn đầy năng lượng. Đôi khi bà ngủ rất ít vào ban đêm, nhưng vẫn hăng hái và linh hoạt vào ngày hôm sau.
Bà cảm thấy thanh thản và bình yên trong khi luyện các bài công pháp. Dần dần, bà trở nên khỏe mạnh hơn và có thể đi bộ nhanh hơn. Một số căn bệnh cũng đã biến mất mà bà không nhận ra. Bà từng bị say tàu xe rất nặng, điều này thường khiến bà bị nôn thậm chí trước khi xe buýt chạy. Sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chứng say tàu xe của bà đã biến mất hoàn toàn.
Pháp Luân Đại Pháp chữa lành bệnh mất ngủ mãn tính
Học viên Lâm Kim Tương
Ông Lâm Kim Tương đã bị chứng mất ngủ hành hạ trong gần 20 năm. Ông từng là người trợ tế trong một ngôi chùa và sở hữu một nhà máy vật liệu xây dựng. Một liều thuốc ngủ hàng đêm chỉ giúp ông đôi chút, điều này khiến cuộc sống của ông vô cùng khốn khổ.
Một đêm, nửa mơ nửa tỉnh, ông nghe thấy một giọng nói trong đầu: “Đọc cuốn sách có thể khiến con ngủ ngon.” Ông lập tức tỉnh dậy và nghĩ: “Sẽ thật tuyệt nếu thật sự có một cuốn sách mà mình có thể đọc hàng ngày giúp mình ngủ được!” Một lần khác, ông nằm mơ thấy một vị Thần đã cứu độ ông.
Không bao lâu sau hai giấc mơ này, khi ông đang ăn sáng ở một nhà hàng và đọc lướt qua một tờ báo buổi sáng. Một quảng cáo ngắn đã làm ông chú ý. Nó viết: “Các bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp có thể cải thiện giấc ngủ của bạn. Nếu bạn muốn học nó, xin hãy đến công viên Đông Ninh.” Ông đã phấn khích, và làm đổ cả sữa, nhưng ông không bận tâm để mua một ly khác. Thay vào đó, ông đã ngừng ăn và ngay lập tức đi đến công viên Đông Ninh để tìm “Pháp Luân Đại Pháp”.
Ông đã thấy một nhóm người đang ngồi thiền theo một vòng tròn trên bãi cỏ với đôi mắt nhắm khẽ và khá bất động. Nghĩ rằng họ đang ngủ, ông Lâm nghĩ: “Đây hẳn là một môn tập mà mình đang tìm kiếm! Nó có thể làm cho người ta ngủ ngồi, nó chắc chắn sẽ chữa khỏi chứng mất ngủ của mình!”
Một người hướng dẫn sau đó đã dạy ông các bài công pháp Pháp Luân Đại Pháp và giải thích những lợi ích và nguyên lý của môn tu luyện. Kể từ đó, ông đã luyện năm bộ công pháp hàng ngày- một lần vào buổi sáng và một lần nữa vào buổi tối. Ông đã nhận ra rằng ngồi thiền là không hề ngủ, nhưng chứng mất ngủ của ông đã thực sự biến mất chỉ sau ba tháng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Mối liên hệ đặc biệt của cô Âu Tố Trinh với Pháp Luân Đại Pháp
Khi cháu trai và cháu gái của cô Âu Tố Trinh bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, họ đã cảm thấy môn tu luyện là quá tốt và muốn dì của họ, chính là cô Âu, cũng được hưởng lợi ích từ nó.
Họ đã tặng cô một vài cuốn sách về Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng khi cô nghe nói đó là bất nhị pháp môn, cô đã do dự. Cô đã theo một tôn giáo từ khi còn trẻ. Ngoài ra, nơi gần nhất để học môn tu luyện là ở thành phố Cao Hùng, vì thế cô Âu đã quyết định chờ đợi. Tuy nhiên, cô biết những cuốn sách Pháp Luân Đại Pháp là thần thánh, vì thế cô đã giữ gìn cẩn thận trong suốt năm năm sau đó.
Cô đã không nhận ra rằng lúc đó cô đã có một mối tiền duyên đặc biệt với Pháp Luân Đại Pháp.
Vào một buổi sáng của năm năm sau, cô Âu đã gặp một số học viên đang ăn sáng ở một nhà hàng gần công viên Đông Ninh. Họ vừa mới luyện công buổi sáng xong. Cô đã nói với họ rằng cô có một số cuốn sách Pháp Luân Đại Pháp và muốn đưa lại cho họ để những cuốn sách được sử dụng đúng mục đích.
Ông Vương, một người hướng dẫn ở điểm luyện công, đã có một buổi trò chuyện dài với cô và bảo cô rằng cô có thể tìm hiểu các bài công pháp ở công viên Đông Ninh vào sáng hôm sau mà không cần phải đến thành phố Cao Hùng. Cô Âu đã rất vui vẻ nhận lời.
Sáng hôm sau khi đến công viên, cô thấy nhiều học viên đang ngồi thiền với đôi mắt nhắm khẽ. Không muốn làm gián đoạn, cô yên lặng ngồi chờ bên cạnh. Cô chỉ học được hai bài công pháp sáng hôm đó, nhưng cô đã quyết tâm học hết. Cô đã đến một điểm luyện công khác ở trường tiểu học Đông Quảng chiều hôm đó và đã học bài công pháp số ba và bốn. Tối hôm đó, cô đã đến một điểm luyện công thứ ba để học bài công pháp số năm.
Nhìn lại, cô Âu nói cô thật ân hận vì đã bỏ lỡ năm năm vì do dự, và đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp quá muộn. Để bù đắp cho những năm bỏ lỡ, cô đã rất siêng năng học Pháp và luyện công. Sau khi luyện xong năm bộ công pháp vào buổi sáng, cô thường chia sẻ những hiểu biết mới của mình về Pháp Luân Đại Pháp và những khảo nghiệm gần đây của cô về đề cao tâm tính với những học viên khác.
Các học viên cũng cởi mở chia sẻ những kinh nghiệm và thể ngộ của họ. Việc chia sẻ và thảo luận đã khuyến khích nhau đề cao trên con đường tu luyện và mọi người được hưởng lợi ích từ nó.
“Pháp Luân Đại Pháp đã cho tôi một cuộc đời mới!”
Bà Thái Phương và mẹ
Bà Thái Phương đã không bỏ lỡ một buổi nào tại điểm luyện công ở công viên Đông Ninh trong 10 năm. Chỉ cần nhìn vào người phụ nữ vui vẻ và khỏe mạnh này, bạn không thể tưởng tượng được rằng cách đây 10 năm, bà đã bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư và không còn hy vọng sống.
Bà Thái Phương là bà mẹ đơn thân của hai đứa con một trai một gái. Trong quá trình kiểm tra, bà bị chẩn đoán mắc bệnh ung thư vú. Bà đã rất buồn khi nghĩ đến các con, và cũng lo lắng không biết ai sẽ chăm sóc chúng khi mình qua đời. Suốt một thời gian, bà thường khóc ở nhà và nơi làm việc.
Cô Thục Trân, con gái của lãnh đạo nơi bà Thái Phương làm, là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Cảm thấy thương cảm cho bà Thái Phương và hy vọng bà có thể được hưởng lợi ích từ các bài công pháp, Thục Trân đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho bà; sau đó bà đã học các bài công pháp tại công viên Đông Ninh.
Người hướng dẫn, ông Vương đã bảo bà hãy quên đi bệnh tật của mình, đừng lo lắng gì cả, và chỉ cần luyện công và đọc cuốn Chuyển Pháp Luân hàng ngày. Bà đã làm theo lời khuyên của ông và bệnh ung thư vú đã biến mất mà bà không nhận ra. Bà Thái Phương đã rất ngạc nhiên khi trải nghiệm sức mạnh trị bệnh của Pháp Luân Đại Pháp và đã lấy lại tự tin trong cuộc sống.
Mối quan hệ trong gia đình bà cũng đã thay đổi. Trước đây bà thường xuyên cáu gắt và khắt khe với các con mình, có lẽ do sức khỏe yếu làm bà bực bội. Một việc nhỏ như con trai làm rơi cơm trên sàn nhà cũng khiến bà khó chịu và mắng con.
Con trai bà nói: “Nếu mẹ không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, có thể con đã đi khỏi nhà, vì con không thể chịu đựng thêm được nữa.”
Bà Thái Phương đã làm theo những nguyên lý của “Chân – Thiện – Nhẫn” và học các bài giảng của Pháp Luân Đại Pháp hàng ngày. Nó đã đem lại cho bà sức khỏe, cũng như tính khí tốt. Bây giờ nếu bà thấy rơi cơm trên sàn nhà, bà sẽ tự nhiên nhặt nó lên và không suy nghĩ gì thêm. Bà không thấy khó chịu nữa và đã có mối quan hệ gần gũi với các con.
Con gái bà thường nói rằng bà đã gặp may trong cái rủi: “Mẹ đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vì bị ung thư vú. Kể từ đó, mẹ trở nên khỏe mạnh mỗi ngày và luôn nở nụ cười trên khuôn mặt. Hơn 10 năm đã trôi qua, nhưng bây giờ trông mẹ còn trẻ hơn trước. Khi chúng tôi đi ra ngoài cùng nhau, nhiều người nghĩ bà là chị gái của tôi! Không ai tin bà đã 60 tuổi.”
Pháp Luân Đại Pháp đã cho bà Thái Phương thấy một phép màu khác liên quan đến mẹ bà. Đó là khoảng bảy năm trước, mẹ của bà Thái Phương bị chẩn đoán mắc bệnh Alzheimer. Các bác sỹ nói rằng mẹ bà sẽ quên mất các thành viên trong gia đình, cuối cùng sẽ không thể đi lại, và không có khả năng tự chăm sóc trong khoảng hai năm.
Bà Thái Phương đã đưa mẹ về sống cùng, để có thể chăm sóc và đọc cuốn Chuyển Pháp Luân cho bà. Bảy năm đã trôi qua, nhưng mẹ bà vẫn có khả năng tự chăm sóc bản thân và vẫn có thể đi lại xung quanh. Thỉnh thoảng bà bị đãng trí, nhưng hầu hết thời gian là bà khỏe mạnh. Bà Thái Phương tin rằng đây là lợi ích của trường năng lượng tích cực của Pháp Luân Đại Pháp và sức mạnh của Pháp Luân Đại Pháp. Trong khi kiểm tra sức khỏe, thậm chí bác sỹ đã nói đây là một phép màu!
Không lúc nào bạn có thể tìm thấy bất kỳ dấu hiệu tuyệt vọng hay trầm cảm nào ở bà Thái Phương. Tất cả những gì bạn có thể thấy là năng lượng, vui vẻ, và khỏe mạnh. Bà Thái Phương nói: “Điều hạnh phúc nhất đối với tôi là học Pháp Luân Đại Pháp và luyện công!”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/9/25/298168.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/10/31/146633.html
Đăng ngày 11-11-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.