Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 10-08-2014]

Khảo nghiệm thứ nhất: Chảy máu cam trong bốn tiếng rưỡi

Vào một ngày tháng 06 năm 2012, tôi bị chảy máu cam. Máu chảy nhiều đến nỗi khiến tôi cảm thấy hoang mang. Ban đầu, tôi nghĩ rằng mình sẽ không sao đâu và vài phút sau sẽ ổn thôi. Nhưng sau hơn nửa tiếng, máu vẫn không ngừng chảy. Tôi rửa mũi mình bằng nước ấm và dùng giấy ăn để bịt nó lại, nhưng không ăn thua.

Để ngăn máu chảy, tôi cuộn tròn tờ giấy ăn lại và dùng nó để bịt lỗ mũi của mình. Khi giấy đã thấm đầy máu, tôi liền thay nó. Ba giờ trôi qua, máu vẫn tiếp tục chảy. Vợ tôi thậm chí còn không dám nhìn vào gương mặt xám ngoét, đáng sợ của tôi. Sau đó, cô ấy nói với tôi rằng hai tai của tôi gần như trong suốt.

Sau bốn giờ, tôi bắt đầu sợ hãi. Tôi nghĩ: “Một người có bao nhiêu lít máu nhỉ? Nếu nó tiếp tục chảy thế này, mình sẽ gặp nguy hiểm. Mình còn nhiều việc phải làm. Mình có tôn trọng thệ nguyện tiền sử của mình không? Liệu mình đã cứu những người cần cứu chưa? Nếu mình qua đời, liệu mình đã sống xứng đáng với sự cứu độ từ bi của Sư phụ chưa?” Sau suy nghĩ này, tôi cảm thấy hoàn toàn vững tin. “Đúng! Mình có Sư phụ! Mình có hy vọng trong tâm mình! Mình sẽ được cứu!”

Tôi quỳ trước ảnh của Sư phụ và thú nhận về những việc làm sai trái của mình. Những thiếu sót của tôi rất dễ nhận ra. Tôi bị chấp trước vào việc xem TV và chơi điện tử trên điện thoại di động. Sư phụ rất từ bi. Mũi của tôi đã ngừng chảy máu sau bốn tiếng rưỡi.

Tôi từ từ đứng dậy, chao đảo giống như đang bước đi trên không khí. Vợ tôi sợ hãi. Tôi an ủi cô ấy và nói: “Đừng sợ. Anh không sao.”

Khảo nghiệm thứ hai: Chảy máu cam trong năm tiếng

Sáu tháng sau, tôi lại bị chảy máu cam trong năm giờ đồng hồ. Tất cả là bởi vì tôi đã đắm chìm vào việc xem TV và chơi điện tử trên điện thoại di động. Tôi đã thề trước ảnh của Sư phụ nhưng lại không giữ lời. Tại sao tôi lại tái phạm? Những chấp trước của tôi rất mạnh. Hơn nữa, tôi đã sử dụng nhiều lý do để che giấu nó.

Gia đình tôi có người không phải là học viên. Một vài người trong số họ vẫn xem TV. Nhưng tôi là một học viên. Tôi biết rõ ràng việc xem TV thường xuyên là một chấp trước. Vì tôi không học Pháp và tu luyện tốt, tôi đã đắm chìm trong những chấp trước của mình và để cho các nhân tố tà ác làm chúng trở nên mạnh hơn.

Tôi thật sự đã không thể cưỡng lại sự cám dỗ của các bộ phim. Khi chúng được chiếu trên TV, chúng sẽ khiến tôi chú ý ngay cả khi tôi đang học Pháp. Tôi không thể tập trung. Mặc dù cảm thấy tội lỗi, nhưng tôi vẫn ngồi xuống xem hết tập này đến tập khác. Việc thỏa mãn ham muốn của bản thân đã làm tiêu tan cảm giác tội lỗi trong tôi. Không chỉ vậy, các tình tiết trong bộ phim còn xuất hiện trong tâm trí tôi khi tôi ngồi đả tọa và phát chính niệm.

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi rất thích chơi cờ tướng. Bạn bè thường nói tôi chơi không giỏi. Tôi thích chơi cờ với những người kém hơn mình. Cho dù thế nào đi nữa, tôi vẫn thích chơi cờ tướng. Khi bắt đầu tu luyện, tôi biết rằng mình cần phải từ bỏ nó.

Sau đó, tôi có một chiếc điện thoại thông minh, và trên điện thoại có ứng dụng chơi cờ tướng. Lúc đầu, tôi thử chơi do tò mò và sau đó bị cuốn hút luôn vào đó. Tôi dễ dàng giành chiến thắng khi chơi cờ trên máy và thường được ca ngợi như một siêu sao. Tôi chơi nó bất cứ khi nào có thời gian. Thực tế, nó đã chiếm rất nhiều thời gian của tôi, thời gian mà đáng lý ra là dùng để học Pháp.

Khi ôm giữ những suy nghĩ trên, mũi tôi vẫn tiếp tục chảy máu. Bốn giờ trôi qua, nó vẫn tiếp tục chảy. Tôi biết cựu thế lực sẽ không để tôi yên. Tôi đã sợ hãi, nhưng khi nghĩ đến Sư phụ, tôi cảm thấy trong tâm mình ấm áp. Tôi nghĩ: “cựu thế lực các ngươi không là gì cả. Các ngươi dùng tiêu chuẩn gì để đàn áp ta? Ta đâu có cầu xin sự giúp đỡ của các ngươi? Ta đã có Sư phụ chăm sóc. Đại Pháp sẽ dẫn ta đi đúng đường. Sư phụ của ta phủ nhận các ngươi, và ta cũng vậy.”

Tôi cảm thấy vô cùng hối hận. Mũi của tôi đã ngừng chảy máu sau năm giờ.

Hai bài học trên là hai bài học xương máu của tôi. Tuy nhiên, cựu thế lực vẫn không bỏ cuộc.

Khảo nghiệm thứ ba: Khảo nghiệm sinh tử

Một năm sau, cựu thế lực lại bắt đầu tấn công tôi. Tại sao? Vì tôi không từ bỏ các chấp trước cũ của mình. Toàn thân tôi nổi đầy các cục u. Chúng ngứa ngoài sức chịu đựng của tôi. Tôi không ngừng gãi cho đến khi toàn thân rướm máu. Chăn của tôi cũng dính đầy máu.

Sau đó qua một đêm, da của tôi phồng cả lên, và trong mắt của vợ mình, tôi trông giống như một con quái vật rất đáng sợ. Tôi trông giống như một người bóng! Mọi nếp nhăn của tôi đều biến mất. Da của tôi bóng nhẫy như được phủ một lớp dầu.

cựu thế lực đã cật lực tra tấn tôi. Chứng phát ban khiến tôi không chịu được nước, trong khi bệnh tiểu đường của tôi lại cần nước. Cựu thế lực hẳn là rất hài lòng với những an bài của họ.

Khi tôi xác định được một cách rõ ràng những thủ đoạn độc ác của cựu thế lực, tôi cảm thấy yên tâm hơn bao giờ hết. Tôi nói chuyện với chúng: “Các ngươi còn gì khác nữa không? Đem ra cho ta xem nào.” Trên thực tế, điều này đồng nghĩa với việc truy cầu thêm rắc rối. Kết quả là, dạ dày của tôi bắt đầu sưng. Tôi nôn ra bất cứ thứ gì đã ăn vào. Cuối cùng, tôi đã ói ra mật.

Tiếp theo đó, tôi bị tiêu chảy khoảng 15 lần một ngày. Tuy nhiên, tôi không hề nghĩ đến việc đi bệnh viện. Tôi biết các thủ đoạn của cựu thế lực: Một khi bạn đến bệnh viện, cơ thể thuần tịnh của bạn sẽ bị tiêm nước và thuốc độc, sau đó bạn sẽ mất niềm tin vào tu luyện, gục ngã và kết thúc trong vô vọng.

Tôi đã không đi theo những an bài của cựu thế lực. Tôi uống nước bất cứ khi nào tôi cảm thấy khát và ăn thức ăn bất cứ khi nào tôi cảm thấy đói. Tôi phải bổ sung dưỡng chất cần thiết cho sự sống.

Tôi ngồi trên giường và rất yếu. Đột nhiên, tôi nghĩ đến đoạn Pháp của Sư phụ:

“Nếu thật sự có thể khi khó nạn trước mặt mà niệm đầu rất chính, khi bức hại tà ác ở trước mặt, khi can nhiễu ở trước mặt, chư vị nói một câu [với] chính niệm kiên định liền có thể khiến tà ác lập tức giải thể, (vỗ tay) liền có thể khiến những ai bị tà ác lợi dụng phải cúi đầu đào tẩu, liền khiến bức hại mà tà ác nhắm vào chư vị [phải tan đi như] khói tiêu mây tản, liền khiến can nhiễu mà tà ác nhắm vào chư vị tiêu mất không còn tung tích. Chính một niệm chính tín này, ai có thể giữ vững chính niệm này, ai có thể đi đến cuối cùng, thì người đó có thể thành vị Thần vĩ đại được tạo ra trong Đại Pháp. (Giảng Pháp tại Pháp hội quốc tế Miền tây Mỹ quốc [2005])

Pháp của Sư phụ đã tiếp thêm nghị lực cho tôi. Tôi nói với cựu thế lực: “Các ngươi có biết các ngươi đang làm gì không? Các ngươi là những sinh mệnh bại hoại nhất trong giai đoạn cuối của chu kỳ thành, trụ, hoại, diệt. Toàn bộ vũ trụ đang trải qua Chính Pháp. Các ngươi cũng là những sinh mệnh sẽ được Đại Pháp chính lại. Các ngươi có tiêu chuẩn gì mà khảo nghiệm Đại Pháp và các đệ tử Đại Pháp? Các ngươi đang phạm tội với đệ tử Đại Pháp? Các ngươi có phải là Thần không? Tại sao các ngươi không cân nhắc đến những hậu quả khủng khiếp?”

Tôi đã ở thế thụ động khi ba khảo nghiệm này xảy ra. Sư phụ đã phải chịu đựng đau đớn khổ sở thay cho tôi! Sự từ bi của Sư phụ là vô biên, vì thế Ngài không bao giờ bỏ rơi tôi. May mắn thay, tôi vẫn giữ được chính tín vào Sư phụ và Đại Pháp.

Nhờ có chính tín này mà Sư phụ đã cứu tôi một lần nữa. Những nỗ lực của cựu thế lực đã không thành.

Khi tôi trải qua khảo nghiệm sinh tử, viêm nhiễm lan ra không chỉ bên trong mà còn bên ngoài. Lồng ngực của tôi trở nên chật hẹp và tôi cảm thấy khó thở. Ngay sau khi thiếp đi, tôi liền thức giấc vì không thể thở được. Sau đó, tôi bắt đầu phát chính niệm. Vợ tôi không thể ngủ được. Tôi nói với bà ấy: “Anh đang phát chính niệm. Khảo nghiệm này có vẻ rất lớn. Hãy ở trong tư thế sẵn sàng. Nhưng đừng sợ. Chúng ta có Sư phụ và Đại Pháp. Không có gì phải sợ. Sự lo lắng quá nhiều của em không tốt cho anh. Em có thể giữ cho mình được bình tĩnh là em đang giúp anh rồi. Anh biết để bỏ đi tình cảm này rất khó cho em vì chúng ta đã cưới nhau được hơn 50 năm.”

Những bài học rút ra từ ba khảo nghiệm nghiệp bệnh

Trong lúc gặp khảo nghiệm sinh tử lần thứ ba, tôi đã ngồi trên giường để học Pháp, phát chính niệm và ngẫm nghĩ về sự tu luyện của mình. Tôi đã hướng nội, kiểm tra lại quá trình tu luyện của mình và rút ra những bài học từ nó, đặc biệt là từ ba khảo nghiệm nghiệp bệnh gần đây.

Tu luyện nghiêm túc

Sau lần chảy máu cam kéo dài bốn tiếng rưỡi đầu tiên, tôi đã bỏ xem TV và chơi điện tử trên thoại di động. Tuy nhiên, tôi không thật sự bỏ đi các chấp trước của mình, vì vậy các vật chất đó vẫn còn. Đó là lý do tại sao tôi bị chảy máu cam một lần nữa trong năm tiếng.

Sư phụ nhắc nhở chúng ta rất nhiều lần rằng tu luyện là nghiêm túc, nhưng tôi đã không thực hiện nó một cách nghiêm túc. Sau khi tôi tu luyện, toàn thân tôi trở nên nhẹ nhàng và không còn bất kì đau nhức nào. Nhưng tôi đã không làm tốt ba việc. Thay vào đó, tôi lại thích giải trí.

Khi tôi suy nghĩ kỹ hơn về việc xem TV, tôi phát hiện ra rằng mình đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) lừa dối. TV ở Trung Quốc là một công cụ quan trọng mà ĐCSTQ dùng để tẩy não người dân. Trong khi xem TV, tâm tôi bị biến động theo cốt truyện, nhưng tổng đạo diễn lại là ĐCSTQ. Khi dõi theo các diễn biến tình cảm trong phim, tâm trí tôi hoàn toàn đắm chìm trong đó. Cuối cùng, tôi đã bị văn hóa ĐCSTQ tẩy não và trở thành một người tha hóa.

Một vài người có thể nói: “Phim lịch sử không có văn hóa Đảng.” Trên thực tế, ĐCSTQ bóp méo lịch sử và sử dụng mọi loại hình văn hóa để hợp pháp hóa chế độ bạo tàn của nó.

Tôi đã lãng phí thời gian của mình bằng việc xem TV và bước đi trên con đường do cựu thế lực an bài. Tôi đã không đi theo Pháp của Sư phụ. Tôi đã không tu luyện bản thân khi xem TV. Mặc dù sau đó tôi bắt đầu tu luyện lại, nhưng tôi đã bị rớt tầng. Sau đó, tôi lại phải điều chỉnh con đường từ người thành Thần của mình.

Tìm ra gốc rễ của chấp trước

Về vấn đề giải trí, đối với con người, việc thưởng thức các chương trình giải trí là chuyện bình thường. Tuy nhiên, nếu các học viên say mê các chương trình giải trí thì đó lại là một chấp trước mạnh mẽ, vì các chương trình giải trí mang đến cho bạn niềm vui, làm cho bạn quên đi những lo lắng phiền muộn, và khiến bạn sao nhãng. Đó là một sự lãng phí thời gian. Nếu tôi không bỏ chấp trước này đi, tôi sẽ không có thời gian để làm những việc tôi nên làm trong tu luyện.

Nhìn sâu hơn, tại sao tôi không đi theo Pháp của Sư phụ và hết lòng làm ba việc? Vậy lý do là gì? Chấp trước vào giải trí, tò mò, theo đuổi sự mới lạ, tất cả đều là những lý do bên ngoài. Trong những bộ phim truyền hình có điều gì? Tìm kiếm của cải (chấp trước vào của cải), giết chóc để trả thù (tâm giết chóc), lãng mạn (ham muốn), và mọi hình thức khác của tình cảm để đưa bạn quay lại trạng thái của một người thường.

Phủ nhận cựu thế lực

Mặc dù đã vượt qua khổ nạn, tôi nhận ra rằng mình không hiểu rõ các nguyên lý của Pháp. Khi tôi trải qua khổ nạn đầu tiên, tôi có cảm giác tội lỗi vì xem TV và chơi điện tử trên điện thoại di động. Nó tương đương với việc thừa nhận cuộc bức hại. Đáng lẽ tôi nên phủ nhận cựu thế lực.

Sau khi trải qua tất cả những khổ nạn này, cuối cùng tôi đã có được một hiểu biết rõ ràng về Pháp. Mặc dù đã muộn, nhưng tôi vẫn cảm thấy may mắn vì mình không mất đi cơ hội tu luyện. Những bài học này giúp tôi ngộ ra một điều quan trọng: Tu luyện là việc nghiêm túc!

Tôi hy vọng rằng chia sẻ trên có thể giúp cho các đồng tu đang trải qua khổ nạn nghiệp bệnh. Xin vui lòng chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp với Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/8/10/病业假相后的反思-295778.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2014/10/10/146323.html

Đăng ngày 05-11-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share