Bài viết của một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc Đại lục,

[MINH HUỆ 10-09-2014] Năm 1998 khi về nhà nghỉ hè, tôi để ý thấy da của mẹ tôi trở nên rất mịn và sáng. Bà giải thích cho tôi nghe việc bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công như thế nào. Tôi cũng bắt đầu luyện các bài công pháp. Tuy nhiên, mãi cho đến năm 2011 tôi mới bắt đầu học Pháp.

Khi tìm hiểu kỹ hơn về ý nghĩa sâu xa của tu luyện, tôi mới hiểu được rằng Sư phụ từ bi đã không bỏ rơi tôi – một đệ tử bị tụt lại phía sau. Tôi chỉ có thể tu luyện tinh tấn để thể hiện lòng biết ơn của mình với Ngài.

Học Pháp thật tốt

Ban đầu, tôi không biết cách làm thế nào để nói cho mọi người biết về Pháp Luân Công. Những người tôi gặp trên đường đều không hiểu Pháp Luân Công là gì. Một lần, sau khi học thuộc lòng cuốn Chuyển Pháp Luân, tôi bất ngờ có thể giảng chân tướng. Tất cả mọi người đều có những câu hỏi khác nhau, nhưng tôi đều có thể trả lời họ. Tôi không biết trí huệ của mình đến từ đâu. Tôi đã khóc khi viết bài chia sẻ này. Cảm ơn Sư phụ tôn kính. Học Pháp thật tốt là nền tảng cho tất cả mọi thứ. Pháp bao trùm tất cả và trí huệ của chúng ta tăng dần lên khi chúng ta đồng hóa nhiều hơn với Pháp.

Tôi có thể ngồi thế kiết già mỗi khi học Pháp mặc dù ban đầu việc đó rất khó vì chân tôi cảm thấy đau ghê gớm. Nhờ kiên trì nên tôi đã dần cảm thấy dễ chịu, hiện tôi có thể cảm nhận một cách rõ ràng trường năng lượng mỗi khi học Pháp.

Một ngày kia, tôi nói với mẹ mình rằng: “Chúng ta hãy ngồi đả tọa trong 05 tiếng đi.” Ban đầu mẹ tôi nghĩ rằng điều này là không thể. Một tối nọ sau khi phát chính niệm lúc nửa đêm, cả hai chúng tôi đã ngồi đả tọa trong năm giờ đồng hồ. Vào ngày hôm sau, chúng tôi vẫn tràn đầy năng lượng mặc dù đêm hôm trước chúng tôi không ngủ nhiều.

Tôi phát hiện ra rằng đọc nhiều tài liệu Đại Pháp giúp tôi giảng chân tướng tốt hơn. Tôi xem tất cả các DVD mà tôi phân phát. Tôi cũng xem lại những video mà tôi cảm thấy đặc biệt hiệu quả.

Tôi không bị kích động khi gặp phải những người lặp đi lặp lại những lời dối trá bịa đặt của Đảng khi tôi giảng chân tướng. Tôi bình tĩnh hỏi họ: “Bạn có biết Pháp Luân Công là gì không?” Họ đáp lại rằng họ không biết. Tôi nói với họ: “Làm sao bạn có thể đánh giá nó được khi bạn không biết?” Tại sao trong mỗi thành phố và làng mạc lại có rất nhiều người sẵn sàng mạo hiểm tính mạng của họ và nói Pháp Luân Công là tốt? Nếu nó không tốt và họ không nhận ra lợi ích của nó, tại sao hàng ngàn người đó vẫn tiếp tục tu luyện? Sau đó, tôi tiếp tục nói về những điều khủng khiếp mà Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đã làm và thông thường những người này sẵn sàng thoái xuất khỏi Đảng và các tổ chức liên đới của nó. Thậm chí một số người còn nói rằng họ muốn học Pháp Luân Công.

Ban đầu, tôi có chấp trước sợ hãi khi nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công. Vì vậy, tôi đã cố gắng học thuộc Pháp. Chấp trước sợ hãi của tôi càng ít đi thì tôi càng có thể học thuộc Pháp nhiều hơn. Khi tôi không nghĩ về bản thân nữa, nỗi sợ hãi cũng không còn tồn tại.

Giảng chân tướng với tâm từ bi

Tôi tranh thủ mọi cơ hội để nói cho mọi người về Pháp Luân Công, bất kể tôi đang ở trạm xe buýt, trên xe buýt hay tiền sảnh của ngân hàng.

Một lần, tôi đã gặp một cảnh sát trên xe buýt khi tôi đang nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công. Ban đầu, ông ấy đồng ý với tôi nhưng khi tôi nói đến vở kịch tự thiêu ở Quảng Trường Thiên An Môn, ông ấy gay gắt nói: “Cô tu luyện Pháp Luân Công đúng không? Tôi là cảnh sát. Tôi sẽ bắt cô nếu cô tiếp tục nói.” Tôi mỉm cười và bắt đầu trò chuyện với ông ấy: “Tôi thấy rằng ông là một người rất tốt…” Tôi nói về Pháp của vũ trụ; sự bao la của vũ trụ, và hàng tỷ ngân hà đang quay rất nhanh, nhưng chúng ta không nhìn thấy chúng va vào nhau. Tôi cũng nói về kết cấu của vũ trụ và rằng con người biết rất ít về nó. Cuối cùng, ông ấy có vẻ bị thuyết phục và thậm chí còn đồng ý thoái Đảng. Tôi khuyến khích ông ấy học Pháp Luân Công và ông ấy đã đồng ý.

Tôi ngộ ra rằng trong quá trình giảng chân tướng, tôi phải đối xử với mọi người giống như một người bạn, bất kể họ là ai. Chúng ta không nên nghĩ rằng cảnh sát là xấu khi đang nói chuyện với họ, hoặc cho rằng họ là một nhóm người đặc biệt. Thay vào đó, chúng ta phải nhớ rằng họ có thể ở đây để đắc Pháp.

Tôi thường kiểm tra lại nội dung của những đĩa DVD cẩn thận trước khi phân phát chúng. Tôi phát hiện rằng vẫn có người ngoan cố tin theo Đảng, nhưng khi tôi nhắc đến mổ cướp nội tạng sống, họ liền thay đổi thái độ. Sau đó, họ nhanh chóng đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Tôi sử dụng một cụm từ dễ nhớ khi phân phát đĩa DVD, ví dụ như: “xem đĩa này để hiểu tại sao Bạc Hy Lai và Vương Lập Quân bị bắt”. Nhờ vậy mà chỉ trong một giờ đồng hồ, tôi đã có thể phân phát được hàng trăm đĩa DVD. Tôi thường phân phát đĩa DVD tại những nơi đông người khi tôi đi bộ và nhanh chóng hoàn tất công việc của mình.

Có lần khi tôi đang phân phát các đĩa DVD, có người hỏi tôi rằng đây có phải là Pháp Luân Công không. Tôi tự hào trả lời: “Vâng đúng vậy.” Người đó nói đi nói lại nhiều lần: “Pháp Luân Công là tốt!” Một số bảo với tôi, họ mong rằng những người tốt giống như tôi sẽ được an toàn và tôi cũng chúc cho họ được như vậy.

Đôi lần, tôi nhìn thấy xe cảnh sát khi đang phân phát các đĩa DVD. Nhưng tôi không bị kích động khi họ đi ngang qua. Có hai lần tôi phân phát phần mềm vượt tường lửa gần hội trường thành phố và bốt cảnh sát chỉ cách đó vài chục mét, nhưng tôi đã phân phát được cả trăm chiếc đĩa DVD một cách bình tĩnh. Có hai người đã từ chối và thậm chí còn hô to: “Pháp Luân Công”, nhưng tôi đã phớt lờ họ và tiếp tục phân phát cho những người khác. Một vài người nói thầm với tôi: “Có phải là Pháp Luân Công không?“ Tôi nói: “Đúng rồi, có nội dung liên quan đến Pháp Luân Công ở trong nó.” Người đó đã mỉm cười và nhận nó.

Vào mùa hè, có rất nhiều nhà hàng ở ngoài đường và nhiều người đã ra ngoài dùng bữa. Một lần nọ, có một bàn 05 người yêu cầu tôi nói cho họ nghe về Pháp Luân Công. Tôi đã mỉm cười và ngồi xuống. Ban đầu, họ gọi Sư phụ bằng tên đầy đủ của Ngài, nhưng sau đó đã thay đổi và tôn kính gọi Ngài bằng “Sư phụ”. Một người trong số họ đã giơ tay lên chân thành tuyên bố thoái xuất khỏi Đội thiếu niên Tiền phong. Anh ấy thậm chí còn hỏi xem liệu Sư phụ có biết việc này không.

Trong sáu tháng, tôi đã phân phát được vài ngàn đĩa DVD, bao gồm phần mềm vượt tường lửa và đã có hàng trăm người thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó.

Dù làm gì, chúng ta cũng phải chú ý phát chính niệm trong quá trình giảng chân tướng. Việc này cũng gắn liền với việc học Pháp cho tốt.

Làm tốt công việc hàng ngày và hòa ái với môi trường xung quanh

Các đệ tử Đại Pháp phải làm tốt trong công việc hàng ngày của họ và điều này sẽ giúp ích cho họ trong việc chứng thực Pháp và giảng thanh chân tướng.

Có nhiều người ích kỷ. Nếu họ cảm thấy họ được lợi khi ở cạnh những người tu luyện Pháp Luân Công, họ sẽ tự nhiên sẽ muốn ở cạnh chúng ta. Họ ngưỡng mộ chúng ta và muốn được tiếp xúc với Pháp Luân Công khi chúng ta làm công việc của mình tốt và thành công.

Mặc dù việc tu luyện của tôi được gia đình ủng hộ, nhưng họ đã phản đối không cho tôi làm công việc giảng thanh chân tướng. Tuy nhiên, họ đã ủng hộ những nỗ lực của tôi khi họ thấy tôi đang làm tốt công việc hàng ngày của mình.

Tôi phải nắm bắt cơ duyên cuối cùng trong tu luyện và chăm chỉ hơn nữa để làm ba việc thật tốt, cố gắng cứu thật nhiều người và trở về nhà cùng Sư phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/9/10/297558.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/9/29/3491.html

Đăng ngày 30-10-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share