Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 29-06-2013] Đó là vào khoảng cuối tháng 10 năm 2012, khi em gái tôi gọi điện và nói rằng chị gái tôi đã bị ung thư tử cung giai đoạn cuối và các tế bào ung thư đã di căn đến gan. Cô ấy nói chị tôi có thể chết bất cứ lúc nào, và nếu tôi không về nhà ngay thì có thể sẽ không còn cơ hội được gặp chị tôi nữa.
Khi nghe được tin này tôi cảm thấy khá buồn. Là người thường, họ không thể thoát khỏi quy luật sinh, lão, bệnh, tử. Tôi khấu đầu trước ảnh của Sư phụ, chắp tay theo thế hợp thập (một cử chỉ tôn kính với hai bàn tay chắp trước ngực) và nói: “Chị gái của con đã bị ung thư cổ tử cung giai đoạn cuối. Nếu chị ấy mong muốn đi theo Sư phụ, con cầu xin Sư phụ an bài cứu mạng chị con.”
Tôi sống ở vùng Đông Bắc trong khi chị gái cùng với bố mẹ tôi sống ở phía Nam của Trung Quốc. Thật không dễ để đến thăm họ ngay được.
Buổi chiều hôm đó, cậu em trai đã gọi điện cho tôi sáu lần, cậu ấy nói nhân viên bệnh viện đã từ chối điều trị thêm thuốc men cho chị tôi, bởi họ không biết phải điều trị như thế nào. Em tôi hỏi liệu có cách gì có thể cứu được chị tôi không, tôi nói với cậu ấy rằng tôi là một người tu luyện và tôi không thể chữa bệnh cho ai được, chỉ có Sư phụ mới có thể giúp được chị tôi nếu chị tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân và tuân theo các nguyên lý trong đó.
Chị tôi chỉ nằm viện ba ngày, sau đó chị đã về nhà và bắt đầu tập luyện Pháp Luân Công cùng với mẹ chúng tôi, bà cũng đã tu luyện Pháp Luân Công được một thời gian.
Chị tôi tập luyện Pháp Luân Công một cách siêng năng cùng với mẹ tôi được một tháng. Dần dần, chị ấy đã hồi phục được sức khỏe và đã có thể làm được các việc lặt vặt trong nhà. Một thời gian sau, chị đã hồi phục hoàn toàn và đã có thể làm được mọi công việc mà chị đã từng làm trước đây.
Chồng của chị muốn chắc xem chị đã thực sự khỏi chưa bằng cách yêu cầu chị đến bệnh viện để kiểm tra sức khỏe. Một bác sĩ đã kiểm tra và nói rằng sức khỏe của chị tôi rất tốt. Hơn nữa, nhịp tim của chị tôi giống như nhịp của một cô gái đang ở độ tuổi đôi mươi. Chị gái tôi năm nay đã 50 tuổi và chồng chị đã quá đỗi vui mừng. Họ nói: “Pháp Luân Công quả thực là siêu thường, một sự thay đổi lớn như vậy mà diễn ra chỉ trong vòng một tháng!” Chị tôi cũng nói rằng thần tích lớn vậy sẽ không xảy ra nếu chị không tin tưởng rằng tu luyện Pháp Luân Công có thể chữa được một căn bệnh nghiêm trọng như vậy.
Trong suốt hơn mười năm của cuộc bức hại vừa qua, các em và chị gái tôi đã cố gắng ngăn cản tôi tu luyện Pháp Luân Công. Thậm chí em trai tôi đã cố bắt ép tôi phải từ bỏ tu luyện, nhưng kể từ khi Sư phụ ban cho chị tôi cuộc sống thứ hai, cả gia đình tôi đều mang ơn Sư phụ. Đến nay, các em trai, em dâu và em gái tôi đều muốn tu luyện Pháp Luân Công.
Vài hôm sau, tôi gọi điện cho chị, chị ấy rất phấn khởi và liên tục nói với tôi rằng Pháp Luân Công vĩ đại như thế nào. Chị ấy nói thiên mục của chị đã được khai mở và chị ấy nhìn thấy rất nhiều những cảnh tượng mỹ diệu, có cả những vị Phật ở trong và ngoài nhà của chị ấy. Khi đả tọa thiền định, chị nhìn thấy cảnh tượng “Tam hoa tụ đỉnh”. Chị nói chắc chắn rằng mình sẽ tiếp tục tu luyện.
Cho đến nay, tám người trong gia đình tôi đều đã tu luyện Pháp Luân Công, và có một vài người nữa vừa mới bắt đầu bước vào tu luyện. Con muốn thay mặt toàn thể gia đình cảm tạ Sư phụ vì ơn cứu độ của Ngài! Chúng con sẽ cố gắng tu luyện tinh tấn, làm tốt ba việc và bắt kịp với tiến trình Chính Pháp.
Con xin cảm tạ Sư phụ!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/6/29/师父救了我大姐的命-275997.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/9/23/142361.html
Đăng ngày 09-10-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.