Bài chia sẻ của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-09-2013] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 07 năm 1995. Tôi muốn chia sẻ trải nghiệm sinh tử mà tôi đã trải qua chỉ một vài tháng sau khi tôi bắt đầu tu luyện, để chứng thực hiệu quả phi thường của Đại Pháp và lòng từ bi khoan dung của Sư phụ.

Tôi đang chuẩn bị đi tắm vào khoảng 07 giờ tối ngày 20 tháng 12 năm 1995. Tôi lấy đầy nước vào bồn tắm và đặt một lò than nóng (một chảo than nóng) bên cạnh để nó giữ ấm cho phòng. Lúc đó tôi là người duy nhất ở nhà, vì chồng tôi đang dự cuộc họp ở cơ quan. Khi tôi đứng quay lưng lại lò than, đột nhiên tôi cảm thấy như có ai đó đấm mạnh vào lồng ngực tôi. Tôi bị ngất xỉu và ngã ra đằng sau vào cái lò than. Bên trong ở phần trên cánh tay phải, đến khuỷu tay của tôi, bị tiếp xúc với than đang cháy. Tôi chỉ còn chút ý thức lơ mơ và cố gắng kêu cứu, nhưng âm thanh không thoát ra được. Tôi muốn ngồi dậy, nhưng không thể vì quá yếu. Tôi không thể di chuyển, mà cũng không thể thốt lên được tiếng nào.

Đột nhiên tôi nhìn thấy một cảnh tượng ngọn lửa đang cháy dữ dội xung quanh tôi. Khi tôi bắt đầu cảm thấy mất ý thức, một ý nghĩ đã xuất hiện trong tâm trí tôi, “Mình vẫn muốn tu luyện Đại Pháp.” Vì vậy tôi đã xin Sư phụ giúp đỡ: “Sư phụ, xin Ngài hãy giúp con.”

Ngay khi tôi có suy nghĩ này, tôi đã lấy lại được một phần ý thức, và lờ mờ nhìn thấy một Đạo sĩ râu tóc bạc phơ đang phất chổi phất qua chỗ tôi, và cơ thể tôi được kéo ra khỏi cái lò than. Tôi nhanh chóng bám lấy cạnh bồn tắm và ngồi dậy. Ngay lập tức tôi nhìn thấy rằng phần bên trong cánh tay phải của tôi đã bị bỏng toàn bộ và gần như tôi có thể nhìn thấy cả xương. Toàn bộ phòng tắm đầy khói và mùi thịt cháy ghê sợ.

Điều kỳ lạ là tôi không hề cảm thấy đau đớn, mặc dù tay của tôi bị bỏng nặng. Khi tôi ngồi dậy, hai mảnh than đang cháy bị mắc vào phía mu bàn tay phải và mông bên phải của tôi, và phần da đã bị bỏng, và chuyển sang màu vàng sậm. Tôi phủi sạch than và nói với Sư phụ trong tâm, “Thưa Sư phụ, xin để con tắm xong và mặc quần áo trước đã. Con sẽ chịu đựng bất cứ những gì mà con cần phải chịu đựng.” Tôi rửa sạch vết thương và tắm xong. Khi tôi ra khỏi phòng tắm tôi cảm thấy buồn nôn và đã nôn ra nhiều chất lỏng màu đậm.

Lúc này, mặt trong cánh tay phải của tôi đầy những lớp da bị phồng giộp, và một số chỗ đã vỡ ra. Tôi bắt đầu cảm thấy đau đớn vô cùng bởi các vết bỏng, và tôi cảm thấy choáng váng.

Tôi chầm chậm di chuyển tới giường, bám vào bất kể thứ gì mà tôi có thể với tới được để chống đỡ. Tôi đặt một cái bô bên cạnh giường và nằm xuống. Thỉnh thoảng tôi lại bị nôn. Máu và chất lỏng từ các vết giộp bị vỡ đầy tới nửa cái bô. Chồng của tôi về đến nhà sau 09 giờ tối. Anh ấy bị sốc và sợ hãi khi nhìn thấy tình trạng của tôi và muốn đưa tôi tới bệnh viện. Tôi nói, “Đừng lo lắng. Sư phụ đang chăm lo cho chúng ta. Em sẽ ổn thôi. Điều tốt nhất mà anh có thể làm giúp, là đọc Chuyển Pháp Luân cho em.” Chồng tôi không phản đối vì anh ấy cũng đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Khi cơn đau quá mức chịu đựng, anh ấy đã đọc Chuyển Pháp Luân cho tôi, và sau đó tôi dần dần ngủ thiếp đi. Khi tôi lại thức giấc vì đau đớn, anh ấy lại đọc sách cho tôi.

Không muốn làm mất giấc ngủ của anh ấy, để anh ấy có thể đi làm như bình thường vào ngày hôm sau, tôi đã cố gắng không rên rỉ khi tỉnh dậy, và chỉ liên tục nhẩm Luận Ngữ. Ba ngày đêm đã trôi qua, mà tưởng chừng như đã ba năm. Cơn đau bắt đầu giảm dần vào ngày thứ tư.

Để không tập trung vào các vết bỏng, tôi quyết định làm việc như bình thường vào ngày thứ tư. Tôi mặc quần áo rộng và xắn tay áo bên  phải cao hơn các vết bỏng. Sau đó tôi khoác một chiếc áo vét để che cánh tay lại. Tôi cũng dùng giấy ăn để che các vết bỏng trên mông . Sau đó tôi đi mở cửa hàng kinh doanh như thường lệ. Trong vòng hai ngày, các vết bỏng trên cánh tay và mông bắt đầu khô lại, và đóng vảy.

Một đêm khi tôi đang ngủ lơ mơ, tôi nghe có tiếng người đang thảo luận xem cách nào là tốt nhất để phần thịt mới phát triển trên cánh tay của tôi. Cuối cùng họ đã quyết định rằng phần thịt mới sẽ phát triển từ mép bên ngoài vào phần bên trong. Chắc chắn, phần thịt mới quả thực đã phát triển từng chút một từ mép bên ngoài của các vết thương.

Cánh tay của tôi hoàn toàn được chữa khỏi sau ba tháng. Phần thịt và da mới đã phẳng và mịn, chỉ để lại một vết sẹo nhỏ không đáng kể. Trong cả quá trình tôi đã không tìm đến bất cứ phương cách chữa trị y tế nào và không tiêu tốn một xu. Các vết bỏng đã liền một cách tự nhiên mà không cần bất cứ sự chữa trị nào.

Những người mà đã nhìn thấy các vết thương của tôi bị sốc. Một người nói, “Tôi không thể chịu nổi khi nhìn vào các vết bỏng khác của chị. Khi tôi nhìn chúng tôi cảm thấy buồn nôn và khó thở.” Một vài người hoàn toàn sửng sốt bởi các vết thương của tôi. Tất cả họ đều khuyên tôi đến bệnh viện để chữa trị, họ nói rằng nếu tôi không đi, cánh tay đó của tôi sẽ bị hoại tử hoặc thậm chí bị liệt. Ngay cả một vài đồng tu đã khuyên rằng tôi nên đến bệnh viện để chữa các vết bỏng. Tuy nhiên, tôi vẫn kiên định. Tôi chỉ kiên nhẫn luyện công hàng ngày.

Ban đầu, tôi không thể cử động được tay phải, vì vậy tôi chỉ thực hiện các bài công pháp trong tâm trí. Khi trở nên khá hơn một chút, tôi đã luyện công nhiều nhất có thể. Tôi hoàn toàn đặt mình vào tay của Sư phụ và không nghĩ đến bất cứ điều gì khác. Thực tế, hai ngày trước khi tai nạn xảy ra tôi được Sư phụ điểm hóa trong giấc mơ, trong đó tôi nhìn thấy mình bị thiêu cháy trong ngọn lửa dữ dội. Tôi giật mình tỉnh giấc.

Tình cờ, một người giúp việc trẻ tuổi cho một cặp vợ chồng già đang sống trong tòa nhà của chúng tôi cũng có trải nghiệm tương tự. Sự việc đó đã xảy ra vài ngày sau sự việc của tôi. Cô ấy đang lau bếp cạnh cái lò than. Cô ấy bị ngộ độc khí ô-xít carbon và bất tỉnh. Khi cô ấy ngã xuống, một phần bàn tay phải của cô ấy đã bị bỏng bởi cái lò than. Vết bỏng không lớn hay nghiêm trọng như vết thương ở bên mông của tôi. Cô ấy thật may mắn, do cặp vợ chồng già về đến nhà đúng lúc và đưa cô ấy đến bệnh viện để chữa trị, và chi phí mất hơn 2.000 nhân dân tệ. Tuy vậy, phần da bị thương ở tay của cô ấy nhăn nheo và co cứng.

Trải nghiệm kỳ diệu này đã giúp tôi đặt một nền tảng vững chắc trong tu luyện và tăng thêm tín tâm vào Sư phụ và Đại Pháp. Tất cả những người đã thúc giục tôi tìm kiếm cách chữa trị ở bệnh viện cũng đã chứng kiến huyền năng của Đại Pháp.

 


Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2013/9/19/142153.html

Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2013/9/8/大面积烧伤不治而愈-279103.html

Đăng ngày 04-10-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share