Bài của một tiểu đệ tử Đại Pháp đến từ Hoa Bắc (được người lớn chép hộ)
[MINH HUỆ 18-04-2013] Cháu năm nay chín tuổi và đã may mắn được trở thành một đệ tử Đại Pháp. Khi bốn tuổi, cháu nói với mẹ: “Con cũng muốn học Pháp.” Mẹ cháu hỏi: “Học như thế nào? Con còn chưa đến trường học, cũng biết chữ. Phải đợi đến khi con lớn hơn.” Cháu cầm cuốn sách và kêu khóc nức nở: “Sư phụ ơi, xin hãy giúp con. Con muốn học Pháp.” Cháu háo hức đến nỗi đã cắn ngón tay cái chảy máu. Mẹ đã cảm động rớt nước mắt và nói: “Là lỗi của mẹ. Mẹ đã không từ bi. Lại đây con, chúng ta sẽ cùng nhau học nhé.” Thế là mẹ dạy cháu từng chữ một, bắt đầu từ Luận Ngữ trong Chuyển Pháp Luân:
“’Phật Pháp’ tinh thâm nhất, là khoa học huyền bí và siêu thường hơn hết thảy các học thuyết trên thế giới.”
Ngay khi nhìn thấy một chữ, cháu liền ghi nhớ nó, và nếu nó xuất hiện lại, cháu sẽ biết đó là chữ gì. Cứ như thế, cháu đã học cách đọc Chuyển Pháp Luân rất nhanh.
Chép lại Pháp
Có một lần cháu hỏi mẹ: “Chép lại Pháp cũng là học Pháp đúng không ạ?” Mẹ trả lời là đúng, vì vậy cháu nói: “Vậy thì con sẽ bắt đầu làm như vậy.” Mặc dù không nói gì, hẳn mẹ đang nghĩ: “Con còn chưa biết cách viết chữ mà.”
Ngày hôm đó, cháu bắt đầu chép lại các bài thơ trong Hồng Ngâm. Mỗi lần cháu sẽ viết một nét. Nếu thấy một nét ngang thì cháu sẽ vẽ một nét ngang, và nếu thấy một nét dọc, cháu sẽ vẽ một nét dọc. Phải mất một lúc lâu cháu mới viết xong một bài thơ. Mặc dù chưa hoàn thành hết cuốn sách, cháu đã chép lại được nhiều bài thơ.
Năm lên 06 tuổi, cháu học lớp một. Nhà trường yêu cầu tất cả các học sinh mới gia nhập Đội Thiếu niên. Cháu sợ và hỏi ý kiến mẹ về việc đó. Cháu quyết không thể gia nhập, vì nếu gia nhập, cháu sẽ trở thành một phần của nó. Cháu muốn mẹ đến nói chuyện với thầy giáo. Mẹ giúp cháu hướng nội, và cháu đã tìm thấy nhiều chấp trước, trong đó có tâm sợ hãi và muốn dựa vào người khác. Cháu phát chính niệm để loại bỏ những chấp trước này. Mẹ nói với cháu: “Con nên tự bước đi trên con đường của mình. Mẹ sẽ ở nhà phát chính niệm hỗ trợ con, và con sẽ tự mình làm việc đó. Nếu thầy giáo hỏi con: ‘Con có muốn gia nhập không?’ thì chẳng phải giống như khi tà ác hỏi: ‘Ngươi có muốn xuống địa ngục không?’ Chẳng phải tà ác đang cố gắng bức hại thầy giáo và chúng sinh sao? Chúng ta không thể chiểu theo tà ác để bức hại thầy giáo. Chúng ta hãy xem xem thầy giáo con thế nào và không để ông ấy hỏi con câu hỏi đó. Không ai được phép hỏi con câu đó.”
Trên đường đến trường, cháu vẫn hơi lo lắng, vì vậy cháu bắt đầu phát chính niệm. Khi thầy giáo thu tiền, có một bạn khác ngồi cạnh cháu không nộp tiền. Điều này cho thấy từ bi của Sư phụ – ngoài cháu ra cũng có người khác không gia nhập. Thầy giáo gọi tên cháu và nói: “Em không gia nhập sao?” Cháu nói: “Vâng!” Thầy giáo không nói gì cả. Thật là dễ dàng.
Ngày 01 tháng 06 – “Ngày tết thiếu nhi” của Đảng Cộng sản Trung Quốc, khi tất cả bạn học của cháu lên sân khấu để tuyên thệ, cháu ngồi dưới sân khấu phát chính niệm không cho tà ác đánh dấu các bạn cháu. Sau giờ học, Bí thư đảng của nhà trường hỏi cháu: “Này, em lại đây. Sao em không gia nhập Đội Thiếu niên?” Cháu nói cháu không muốn gia nhập. Ông ấy hỏi tại sao. Cháu nói: “Nó là xấu ạ.” Ông ấy cười và bảo cháu đi về nhà.
Đây chỉ là một vài kinh nghiệm chứng thực Pháp. Cháu hy vọng sẽ cùng đề cao với những đồng tu tiểu đệ tử khác và cùng làm tốt ba việc, và trở về ngôi nhà chân chính của chúng ta.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/4/18/大法小弟子证实法-264124.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/5/12/139412.html
Đăng ngày 03-06-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.