Bài viết của Tử Yên

[MINH HUỆ 07-11-2012] Gần đây, ông Ngô Thế Trạch, một viên chức cảnh sát thâm niên 28 năm ở Đài Loan, nói với tôi bằng một giọng trầm tĩnh và chân thành, “Đó là một con đường không dễ dàng với tôi. Tôi không phải luôn được thư giãn và thoải mái tinh thần như bây giờ.

Viên chức cảnh sát kỳ cựu Ngô Thế Trạch

Trúng tuyển vào học viện cảnh sát

Khi còn trẻ, ông Ngô tin rằng quan niệm đúng sai, thiện ác là phân minh. Ông thường nói, “Chỉ có thể là đúng hoặc sai, không có gì để tranh luận cả.” Vào thời gian đó, mọi người nghĩ rằng công việc của một cảnh sát phải đối mặt với nguy hiểm, vì vậy không nhiều người theo đuổi nghề thi hành luật pháp này. Ông Ngô giải thích, “Chỉ khi tôi hết cơ hội việc làm khác thì tôi mới cân nhắc việc tham gia vào lực lượng cảnh sát. Sau khi tốt nghiệp Học viện Cảnh sát, tôi được một công ty tư nhân thuê. Trong tâm, tôi thực sự tin rằng mình đang làm một điều tốt.”

Theo ông Ngô, công việc của một cảnh sát là nhạt nhẽo, khó khăn và nguy hiểm. Các viên chức phải đối mặt với trộm cắp, cướp giật, giết người và tai nạn giao thông, cũng như những vấn đề của doanh nghiệp và khách hàng. Thỉnh thoảng họ thậm chí phải đóng vai trò hòa giải xung đột giữa các đảng phái.

Chúng tôi luôn bị mắc kẹt giữa những quy định pháp luật, yêu cầu công việc, và sự kỳ vọng của công chúng. Chúng tôi luôn chịu áp lực kinh khủng. Chúng tôi không làm việc theo giờ cố định hay được nghỉ ngơi trong ngày nghỉ lễ, vì vậy rất khó khăn cho chúng tôi để thư giãn hay nghỉ ngơi giống những người khác. Đó có lẽ là lý do hầu hết các viên chức trông có vẻ già trước tuổi,” ông Ngô nói.

Cảm thấy không khỏe mỗi ngày

Vào năm 1997, ông Ngô đảm nhận vị trí lãnh đạo đồn cảnh sát, cấp trên của ông Ngô yêu cầu ở ông rất nhiều và ông luôn chịu rất nhiều áp lực. Sức khỏe ông bắt đầu giảm sút nhanh chóng. “Nước da của tôi đen sạm, tôi có thể cảm thấy một khối u cứng ở vùng gan của mình, tôi đã bị viêm gan, tôi sụt hơn 10 cân trong một thời gian ngắn, da của tôi trông giống như là bị bỏng nặng, và tôi không thể đổ mồ hôi ngay cả khi cảm thấy rất nóng. Và vấn đề còn tệ hơn, tôi được yêu cầu phải mặc áo giáp trong ca trực của mình. Thật là khó cho tôi để mặc nó cả ngày, và tôi luôn cảm thấy rất mệt!

Vào thời gian đó, con của ông Ngô vẫn còn khá nhỏ, vì vậy vợ ông rất lo lắng về sức khỏe của ông và bắt đầu bị mất ngủ trầm trọng. Ông Ngô nhớ lại, “Mỗi buổi chiều vợ tôi cảm thấy rất mệt sau giờ làm, vì cô ấy không ngủ được vào đêm trước. Vì thế tôi phải vội vã trở về nhà từ nơi làm việc – trong giờ ăn tối – mua một số thức ăn, đón lũ trẻ, và tắm cho chúng. Sau đó tôi phải vội vã quay trở lại nơi làm việc!” Ông ấy nói thêm, “Càng thấy tôi vội vã đi về như thế, vợ tôi càng lo lắng cho tôi, và bệnh tình của cô ấy trở nên nặng hơn – việc đó làm tôi cảm thấy áp lực lơn hơn nữa. Đó là một vòng luẩn quẩn.

Năm 1998, ông Ngô được thăng chức (lãnh đạo cục cảnh sát), nhưng thay vì cảm thấy phấn khởi vì vị trí mới, ông lo lắng về sự suy sụp sức khỏe của mình và tương lai của lũ trẻ. “Tôi kéo lê bản thân mình đi về mỗi ngày, và biết rằng mình có thể quỵ ngã bất cứ lúc nào.

Tìm thấy ánh sáng phía cuối đường hầm

Vào năm 2000, sau khi nhận thấy nước da đen sạm của ông Ngô, một đồng nghiệp đã nói với ông về sức mạnh chữa bệnh kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp. Ông Ngô nhớ rằng ông đã nghe về Pháp Luân Đại Pháp trên TV, và nhiều người ở Trung Quốc đã tập luyện vì sức mạnh kỳ diệu của nó. “Sau khi đồng nghiệp nhắc nhở tôi về Pháp Luân Đại Pháp, tôi cảm thấy giống như mình đã được ném cho một cái phao cứu hộ,” Ông Ngô nhấn mạnh.

Ông Ngô đọc Chuyển Pháp Luân và học năm bài công pháp. “Nó không dễ cho tôi. Lúc mới bắt đầu, toàn thân tôi cứng đơ, vì vậy khi tôi ngồi thiền, tôi cảm thấy rất đau.” ông nhớ lại. Nhưng ông vẫn giữ chân mình ở thế kiết già trong cả giờ đồng hồ. Ông Ngô nói rằng ông không thể bỏ chân của mình xuống, vì như thế thì tất cả nỗ lực của ông trước đó sẽ bỏ phí. Khi ông bắt đầu đổ mồ hôi – sau khi không thể đổ mồ hôi trong một thời gian dài – ông biết rằng sự chăm chỉ và kiên trì của mình đã được đền đáp.

Một cuộc đời mới

Không lâu sau ông Ngô bắt đầu tu luyện Đại Pháp, ông cảm thấy lạnh, bị nôn mửa, và tiêu chảy trong bẩy ngày liên tiếp. Khi đó là dịp Tết Nguyên Đán và ông ấy có nhiều công việc tuần tra để làm. Để giữ ấm, ông choàng một chiếc khăn cổ và mặc nhiều lớp áo dưới đồng phục của mình. Sau một tuần khốn khổ, ông Ngô cảm thấy một sự thoải mái mà trước đây ông chưa từng trải qua. Nước da của ông trở nên hồng hào, khối u cứng ở gan đã biến mất, và da dẻ trở lại bình thường.

Ông Ngô đã kinh nghiệm được năng lượng vô biên, vì vậy ông biết rằng ông đã vượt qua được khổ nạn của mình. Nhìn thấy những chuyển biến mạnh mẽ của ông, vợ ông Ngô cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Một ngày, ông Ngô phát hiện rằng vợ mình đã ngủ quên trên ghế sofa – trong tư thế ngồi thẳng! Ông rất ngạc nhiên, “Sau khi chịu đựng chứng mất ngủ nhiều năm, bây giờ cô ấy có thể chìm vào giấc ngủ hoàn toàn trong khi đang ngồi. Thật là kinh ngạc!

Thay đổi tâm tính

Trước khi ông Ngô tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, ông thường mất bình tĩnh. Ông rất dễ trở nên tức giận và thường đánh con mình vì thất vọng. Thỉnh thoảng, ông nổi điên với vợ mình và đá cửa. Một lần, một cô gái lái một chiếc xe tay ga đã vô tình tông vào ông. Ông đã la hét to đến nỗi cô ấy gần như mất kiểm soát tay lái. Khi đang thi hành công vụ, ông thường la hét bất kỳ ai vi phạm pháp luật.

Ông Ngô bây giờ đã có lý trí và trầm tĩnh nhiều hơn. Ông nói, “Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chắc chắn sẽ thay đổi bản tính xấu của một người.”

Làm một người phục vụ công chúng

Là một người phục vụ công chúng, ông Ngô chiểu theo tính xác đáng và cả tinh thần của pháp luật. Ông tin rằng không có lý do tốt để vi phạm luật, và ông siêng năng làm việc để nâng cao hiệu suất công việc của mình. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, ông đã nhìn sự việc từ nhiều khía cạnh và bắt đầu cân nhắc nhiều hơn đến người khác.

Sau khi tu luyện Đại Pháp, ông đối xử với cấp dưới tốt hơn và cố gắng khuyến khích họ, thay vì ra lệnh cho họ. Khi ông bị buộc phải phạt những người bán hàng rong vì vi phạm quy định của thành phố, đầu tiên ông nghĩ về tình hình tài chính của họ. Thay vì đưa cho họ giấy phạt như ông từng làm, ông cảnh cáo họ. Nếu ông ấy phải phạt, ông sẽ viết cho họ phiếu phạt thấp nhất mà ông có thể. Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, ông luôn đưa cho những người bán hàng rong phiếu phạt cao nhất ông ấy có thể, hy vọng rằng điều đó sẽ ngăn họ tái phạm lỗi.

Ông Ngô nói về những cám dỗ ông đã đối mặt khi là một viên chức cảnh sát. “Một số nhà kinh doanh bất chính cố gắng để hối lộ bạn trong suốt những ngày nghỉ, hy vọng rằng bạn sẽ đối xử khác khi họ vi phạm pháp luật. Bây giờ, sau khi tu luyện Đại Pháp, không ai cố gắng để hối lộ tôi. Mọi người thường nói rằng Pháp Luân Đại Pháp là một miền đất tịnh độ. Thực sự là như vậy!

Cảnh sát rất thích hợp để luyện Pháp Luân Đại Pháp

Ông Ngô nói: “Kỳ thật, các cảnh sát rất thích hợp để luyện Pháp Luân Công. Chúng tôi thay ca luân phiên 24 giờ, và chúng tôi luôn chịu nhiều áp lực để giải quyết một số lượng vụ án hình sự nhất định. Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi giải quyết áp lực và căng thẳng trong công việc. Tôi có thể luyện các bài công pháp nhiều hơn khi có thời gian rỗi, và ít khi tôi bận rộn. Nếu tôi khó ngủ, tôi đọc Chuyển Pháp Luân và luyện các bài công pháp. Cuốn sách dạy tôi cách để trở thành một người tốt và cho tôi một cơ thể khỏe mạnh. Cuộc sống gia đình tôi và môi trường công việc đã có sự cải thiện lớn, vì giờ tôi hướng bản thân mình theo các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp.”

Sự khác nhau giữa cảnh sát tại Đài Loan và Trung Quốc

Ông Ngô nói về việc cảnh sát ở Trung Quốc đối xử với các học viên Pháp Luân Đại Pháp như thế nào. “Một cảnh sát đã từng bảo một học viên, ‘Nếu anh dừng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, anh có thể thành một tên trộm hay phạm tội và tôi có thể để anh yên.’”

Chính quyền Trung Quốc đã đặt nhiều áp lực lên cảnh sát để ngăn chặn Pháp Luân Đại Pháp. Các cảnh sát viên được khuyến khích để bắt giam các học viên, vì họ nhận được những khoản tiền thưởng lớn để làm như vậy. Vì vậy, rất nhiều cảnh sát đã bức hại các học viên, mặc dù biết rằng điều đó là sai.”

Chúng tôi có một câu lạc bộ Pháp Luân Đại Pháp ở Cục Cảnh sát thành phố Cơ Long. Tôi thấy lạ thường rằng cảnh sát ở Đài Loan tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, trong khi cảnh sát ở Trung Quốc bắt giữ các học viên. Thật là một sự tương phản kỳ lạ!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/11/7/一名台湾警察修炼法轮功的故事(图)-265161.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/12/7/136556.html

Đăng ngày 6-1-2013; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share