Bài viết của học viên ở hải ngoại

[MINH HUỆ 22-08-2012] Tôi là một học viên mới bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 01 năm 2009. Đó là một trải nghiệm thần kỳ. Tôi muốn nói với tất cả mọi người trên thế giới rằng Pháp Luân Đại Pháp là chính pháp và tất cả những gì Sư phụ Lý Hồng Chí nói là đúng. Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đang lừa dối mọi người và những tuyên truyền của nó là bịa đặt. Hỡi những người tốt, chúng ta đừng bị lừa dối bởi ĐCSTQ.

Bố mẹ tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 1995 khi chúng tôi sống ở Trung Quốc. Họ thường nói với tôi về những điều kỳ diệu và phi thường của Đại Pháp. Tuy nhiên, do ĐCSTQ truyền bá thuyết vô thần một cách mạnh mẽ, tôi hoàn toàn không tin vào bố mẹ tôi dù tôi đã nhìn thấy nhiều thứ trong không gian khác khi tôi còn nhỏ.

Tháng 07 năm 2002, xương quai xanh phải của tôi bị vỡ khi tôi đang đi du lịch nghỉ dưỡng. Bởi vì tôi không thể tự chăm sóc bản thân, tôi đã đến sống cùng với bố mẹ. Tôi đã rất đau đớn, vì vậy tôi rất khó ngủ. Bố mẹ đã khuyên tôi đọc Chuyển Pháp Luân. Tôi nghĩ: “Bởi vì mình không thể ngủ nên tôi mình chỉ đọc sách”. Khi tôi đọc sách, tôi không còn cảm thấy đau nhiều nữa. Đồng thời, nội dung của cuốn sách đã hấp dẫn tôi. Tôi nghĩ: “Những điều viết trong cuốn sách này đều đúng. Tôi chắc chắn sẽ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp sau khi về hưu.”

Nhờ suy nghĩ tích cực về Đại Pháp, tôi đã hồi phục nhanh chóng. Tôi đã có thể đi làm chỉ sau hơn một tháng. Các đồng nghiệp của tôi nói rằng điều đó thật không thể tin được. Vì bức hại đối với Pháp Luân Đại Pháp thời điểm đó vô cùng tàn bạo, tôi đã không dám nói với các đồng nghiệp sự thật.

Cuối năm 2002, tôi ra nước ngoài, ở đó tôi gặp nhiều người Cơ đốc giáo. Họ đã nhiệt tình giới thiệu cho tôi về Đạo Cơ đốc. Tôi từ chối và thẳng thắn nói với họ rằng tôi tin vào Pháp Luân Đại Pháp. Có lẽ vì Sư phụ nhìn thấu tâm tôi, Sư phụ đã điểm hóa cho tôi một lần nữa.

Tôi về Trung Quốc để thăm bố mẹ trong kỳ nghỉ năm mới 2009. Một buổi sáng, tôi bị đánh thức bởi tiếng nhạc. Tôi tự hỏi:“Đây là loại âm nhạc gì nhỉ? Nó thật là tuyệt.” Tôi đến phòng khách và nhìn thấy bố mẹ tôi đang nghe nhạc ở đó. Tôi ngồi xuống và lắng nghe, nước mắt tôi bắt đầu tuôn chảy không ngừng. Tôi đã không thể miêu tả được cảm xúc của mình. Tôi hỏi bố đây là nhạc gì và tại sao nó có thể khiến tôi xúc động đến thế. Bố tôi nói: “Đây là nhạc Đại Pháp. Đó là bài nhạc Phổ Độ.” Mẹ tôi nói: “Dường như con có tiền duyên với Đại Pháp.” Nhưng khi đó tôi vẫn không nhận ra.

Vào đêm giao thừa, chúng tôi đi xuống lầu để đốt pháo hoa sau bữa tối. Ngay khi pháo hoa phát nổ hai lần trên bầu trời, tôi cảm thấy vài mảnh vỡ trong mắt phải của tôi. Đầu tiên tôi không chú ý nhiều  bởi vì tôi cũng đã bị như thế trước đây. Tôi nghĩ:“Chỉ cần dụi mắt vài lần là tôi sẽ ổn.” Nhưng càng dụi mắt, tôi càng cảm thấy đau. Tôi nghĩ:“Có thể những giọt nước mắt của tôi sẽ làm sạch nó.” Tôi bật khóc, nhưng không có hiệu quả. Tôi lại nghĩ: “Có thể nước sẽ làm nó trôi đi.” Tôi quay vào nhà và rửa mắt, nhưng nó cũng không trôi. Bố tôi nâng mí mắt tôi vài lần, nhưng cũng không có tác dụng.

Mắt tôi nhanh chóng bị đỏ, sưng và đau. Thậm chí khi chạm vào nó tôi cảm thấy vô cùng đau đớn. Bố tôi nói: “Chúng ta hãy đến bệnh viện.” Mẹ nói: “Không. Con hãy ngồi đó và thành tâm niệm Pháp Luân Đại Pháp hảo!’” Tôi bình tĩnh và liên tục niệm những từ này. Trong khoảng nửa giờ, đột nhiên tôi cảm thấy các mảnh vỡ từ từ di chuyển về khóe mắt và biến mất khi đến đó. Tôi mở mắt ra và nói: “Đó là một phép màu! Đó là một phép màu.” Bố nhắc nhở tôi: “Nhanh lên, con hãy đi cảm ơn Sư phụ.” Tôi chắp hai tay trước ảnh Sư phụ và nói: “Cảm ơn Sư phụ. Con sẽ tu luyện Đại Pháp chăm chỉ.”

Tôi rất may mắn khi trở thành đệ tử Đại Pháp. Tôi sẽ nỗ lực hết sức để tu luyện tốt và không phụ lòng Sư phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/8/22/新学员-神奇得法经历-261861.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/9/29/135635.html
Đăng ngày: 8-12-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share