Bài viết của đệ tử Đại Pháp ở hải ngoại

[MINH HUỆ 09-11-2025] Trong năm nay, không rõ từ lúc nào, tôi bắt đầu xem điện thoại di động ngày một nhiều hơn. Ban đầu, việc này có vẻ khá vô hại: tôi chỉ xem một chút lúc ăn cơm, khi mệt mỏi hoặc khi tâm trạng không tốt để giải tỏa. Lướt điện thoại dường như giúp tôi thư giãn. Tôi tự thuyết phục bản thân rằng việc này sẽ không hại gì vì tôi chỉ xem tin tức chứ không chơi điện tử. Nhưng chiếc điện thoại này dường như nó biết rõ được bạn chấp trước điều gì, thích xem gì. Cho nên, dần dà, tôi bắt đầu xem những thứ của người thường.

Bây giờ nhìn lại, tôi nhận ra, kể từ khi bắt đầu lướt điện thoại, trạng thái tu luyện của tôi dần trở nên không tốt. Vì nó diễn quá từ từ nên ban đầu tôi không nhận ra, dần dần ba việc cũng bắt đầu bị ảnh hưởng. Cổ họng tôi bắt đầu thấy khó chịu. Thi thoảng, có lúc tôi mới chỉ bật Youtube lên, thậm chí còn chưa kịp xem mà cổ họng đã thấy khó chịu. Đó là sự điểm hóa rõ ràng nhắc nhở tôi, nhưng tôi vẫn bỏ qua. Tôi chỉ đơn thuần đợi một chút để cổ họng đỡ đau rồi lại bắt đầu xem.

Mãi đến gần đây, tôi bắt đầu xuất hiện triệu chứng tức ngực và nhận ra điều này dường như có liên quan đến việc xem điện thoại thường xuyên. Hạ quyết tâm thay đổi, tôi đã xóa một số thứ ở điện thoại đi. Thậm chí sau khi xóa rồi, tôi vẫn có cảm giác thôi thúc muốn xem. Thật sự giống như bị nghiện vậy, nhưng bản thân có thể khắc chế được.

Một ngày gần đây, khi lên mạng, tôi lại không kìm được mà nhấn vào một kênh truyền thông do các học viên làm, muốn xem qua tiêu đề. Ngay lập tức, tôi thấy tức ngực và phải hít thật sâu mới có thể thở đều được. Tôi kinh hoàng, lập tức bỏ ngay điện thoại xuống.

Mấy ngày sau đó, triệu chứng tức ngực thỉnh thoảng lại xuất hiện. Tôi có cảm giác vướng vướng trong cổ họng, như có thứ gì đó chặn ở họng, rất khó chịu. Tôi cũng cảm thấy mệt mỏi, mỗi sáng vừa mới thức dậy đã thấy mệt mỏi, hơn nữa, chân còn bị đau khi đả tọa. Bình thường, khi đả tọa chân tôi không đau lắm, nên tôi nghĩ chắc là do tôi xem video của người thường nên đã tiếp nhận những thứ bất hảo và cái đau mà tôi phải chịu khi đả tọa là để bài xuất những thứ đó ra ngoài.

Mấy ngày đó, tôi không chỉ thấy mệt mỏi mà còn thấy như thiếu năng lượng, thậm chí còn xuất hiện bọng mắt. Tôi nhìn giống hệt như người thường ở trạng thái thể chất tinh thần không tốt.

Trong thời gian này, tôi đã tìm ra rất nhiều chấp trước, như tâm an dật, chấp trước vào ăn uống, tâm tật đố, tâm oán hận, tâm sắc dục, tâm không cho người khác nói và tâm nóng giận. Dù đã phát hiện nhiều chấp trước, nhưng tình trạng của tôi vẫn không có chuyển biến rõ rệt. Tôi nghĩ có lẽ do tôi vẫn chưa tìm ra gốc rễ thực sự của vấn đề.

Sau khi đọc các bài chia sẻ trên Minh Huệ Net về tác hại của điện thoại di động, cuối cùng tôi mới hiểu đó là do xem điện thoại mà gây ra. Đọc những bài chia sẻ này và nghe các bài chia sẻ trên Phát thanh Minh Huệ đã giúp tôi thực sự hiểu rõ sự nguy hại của việc xem video của người thường. Xem những thứ đó không chỉ lãng phí thời gian mà những thứ của người thường đều là danh lợi tình, thậm chí là những thứ bất hảo hơn nữa, có thể còn có thứ thuộc về bất nhị pháp môn, xem rồi thì chính là rót những thứ đen bẩn và mục nát đó vào trong thân thể. Khi tôi thực sự minh bạch điểm này, trạng thái khó chịu trên thân thể cũng biến mất.

Tôi tự hỏi tại sao trước đây mình không thấy những bài viết này. Kỳ thực, những chia sẻ này vẫn luôn ở đó, có thể do chấp trước của bản thân đã can nhiễu không để tôi nhìn thấy. Tà ác ở không gian khác nhìn chằm chằm như hổ đói, dùng trăm phương ngàn kế để tìm cớ bức hại học viên có chút sơ hở.

Tôi thật may mắn vì có những đồng tu tinh tấn bên cạnh hiểu rõ Pháp lý về phương diện này. Một đồng tu nhắc nhở tôi hãy tống khứ chấp trước này. Nhưng vấn đề của tôi không chỉ là xem những video đó mà còn là thích xem. Tôi đã không làm được theo lời Sư phụ giảng:

“Vật mê thế trung chấp trước sự“ (Tạm dịch: “Đừng mê chấp trước việc thế gian”) (Mai, Hồng Ngâm II)

Một đồng tu đã chỉ ra cho tôi: Thích xem là tình, là có tâm sắc dục, tâm an dật. Chấp trước vào dự ngôn là có tâm muốn đi đường tắt, tâm không muốn chịu khổ, không hiểu rõ sứ mệnh và trách nhiệm của đệ tử Đại Pháp.”

Khi viết ra cụ thể những video mà tôi đã xem, tôi buồn đến phát khóc. Bản thân cũng không dám tin, vào thời khắc mà thời gian gấp rút như vậy, tôi lại còn dành thời gian xem những thứ này. Kỳ thực, lúc mệt tôi có thể luyện công; lúc ăn cơm có thể nghe Phát thanh Minh Huệ; khi tâm trạng không tốt càng cần phải học Pháp, hoặc không làm gì cả cũng còn tốt hơn là xem video của người thường.

Lúc đầu, khi đồng tu đề nghị tôi viết ra giáo huấn lần này, tôi giật nảy mình! Nhưng cảm động trước thiện tâm của đồng tu và bản thân cũng muốn đột phá một chút, ngày hôm sau, tôi đã chia sẻ trong nhóm, hướng nội tìm. Khi viết ra những dòng chia sẻ này, nước mắt tôi cũng không ngừng tuôn rơi. Tôi từng nhìn thấy đồng tu này và tôi đến từ cùng một thế giới, thậm chí cả hoàn cảnh gia đình của chúng tôi cũng rất giống nhau. Tuy nhiên, vị đồng tu này luôn dũng mãnh tinh tấn, còn tôi lại lững thững cứ đi rồi dừng, nay chỗ này sai một chút, mai chỗ kia lại sai một chút.

Xem điện thoại không chỉ khiến trạng thái của bản thân trở nên không tốt, mà ba việc đều bị ảnh hưởng. Tôi phát hiện năm nay tôi vượt quan đều không tốt, thậm chí tôi còn được điểm hóa trước khi sự việc xảy ra mà cũng không vượt qua tốt. Có lần khi học Pháp, đọc đến chữ “tu” (修) trong Bài giảng thứ chín, trong đầu tôi lại hiện lên một chữ “tu” (羞) khác là chữ tu trong tu sỉ (xấu hổ), hai chữ tu “修” “羞” xếp cùng nhau, tôi nhìn hai chữ này và còn nghĩ lẽ nào mình sắp phải chịu nỗi nhục chui háng sao? Kết quả là tiếp đó, quan đề cao tâm tính đến hết quan này tới quan khác, tôi đều không vượt qua tốt được quan nào.

Gần đây, tôi tổ chức hai lớp hướng dẫn luyện công, trước đó tôi cũng rất nỗ lực quảng bá, những gì cần làm đều đã làm, nhưng người đến học không nhiều như trước đây. Lúc đó, tôi đã không hiểu vì sao, nhưng bây giờ nghĩ lại, rất có thể liên quan đến việc bản thân xem video của người thường và giải đãi trong tu luyện.

Mãi cho đến hôm qua, trong một hạng mục, tôi bị một đồng tu hiểu nhầm và quở trách. Tôi đã không bị động tâm và cuối cùng cũng vượt được quan. Hôm nay, đồng tu đó nhắn tin cho tôi nói cô ấy đã hiểu lầm. Tôi chỉ trả lời đơn giản “Không sao”. Tôi đã vượt quan một cách minh bạch và nhẹ nhàng như vậy, là vì tôi đã loại bỏ được chấp trước vào điện thoại, quy chính bản thân trong tu luyện mới có thể làm được.

Kỳ thực, bên cạnh chúng ta có nhiều đồng tu làm ba việc rất tốt, không bị điện thoại can nhiễu. Bản thân bị can nhiễu là vì coi trọng những thứ của người thường. Là một người tu luyện muốn thoát ly khỏi nơi đây, muốn từ nơi đây mà bước xuất lai, thì những thứ đó đều phải buông bỏ, thế mà tôi vẫn luôn không coi trọng, mãi cho đến can nhiễu lần này.

Sư phụ đã từ bi chỉ rõ cho chúng ta, không được xem nhẹ những việc nhỏ. Hiện tại xem ra, chấp trước vào điện thoại là việc nhỏ mà cũng là chuyện lớn. Nhân cơ hội lần này, tôi muốn triệt để loại bỏ chấp trước này, và cũng hy vọng các đồng tu có thể lấy tôi làm bài học cảnh tỉnh cho mình.

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/11/9/501352.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/27/231472.html