Tu bỏ tâm sợ hãi, giải trừ bức hại
Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 11-10-2025] Hồi nhỏ, tôi thường nghe mọi người kể chuyện ma. Lầu dần tôi sinh tâm sợ hãi. Tôi sợ bóng tối, luôn cảm thấy những nơi tối tăm luôn có ma quỷ rình rập. Trời tối là tôi không dám bước ra khỏi cửa, thậm chí đi vệ sinh cũng phải có người đi cùng. Hễ trong thôn có người qua đời là tôi lại sợ chết khiếp. Cảm giác sợ hãi này đã theo tôi suốt nhiều năm.
Mùa thu năm 1991, chồng tôi chở cỏ khô đến nhà em gái tôi. Ở trong làng một một người, vì ân oán của đời trước mà đã chặn đường gây sự. Ông ta dẫn theo hai người con trai dùng dao chém chồng và em rể tôi. Chồng tôi vì phòng vệ quá mức mà bị cầm tù. Sự bất công này đã khiến lòng tôi tràn ngập phẫn uất và đau khổ cực độ. Kể từ đó, tôi nhận ra ma quỷ không đáng sợ, mà những kẻ không còn đạo đức và mất hết nhân tính kia mới đáng sợ.
Tháng Giêng năm 1999, tôi may mắn đắc Đại Pháp. Chỉ sau vài ngày học Pháp luyện công, mọi bệnh tật của tôi đều biến mất mà tôi không hề hay biết. Tôi vô cùng biết ơn Đại Pháp, đến mức gặp ai tôi cũng đều nói về vẻ đẹp và sự siêu thường của Pháp Luân Đại Pháp.
Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, bị mê hoặc bởi những lời tuyên truyền dối trá của chính quyền cộng sản, gia đình, người thân và thậm chí cả những người hàng xóm thân thiết của tôi cũng đều cố gắng ngăn cản tôi tu luyện. Họ nói: “Biết tốt thì cứ ở nhà mà lén học thôi, đừng có đi khắp nơi nói với người này người nọ làm gì“. Nhưng tôi không thể im lặng. Tu luyện Đại Pháp tôi mới được khỏe mạnh vô bệnh và hạnh phúc, tôi chỉ đang nói sự thật, tại sao tôi phải sợ?
Một buổi tối năm 2005, tôi cùng hai đồng tu đi học Pháp nhóm. Sau khi học Pháp xong, người điều phối đưa cho chúng tôi một túi tài liệu chân tướng và bảo chúng tôi phân phát chúng trên đường về. Hai đồng tu kia đã bảo tôi đi phân phát ở một con phố, nơi mà tôi vốn rất sợ. Tôi nghĩ: “Chỗ mà hai người các vị không dám tới, lại bảo tôi tới đó một mình là sao? Ở con phố đó có hai gia đình trên vừa mới có người qua đời”. Nhưng rồi tôi nghĩ: “Có lẽ việc này là do Sư phụ an bài để giúp tôi tu bỏ chấp trước căn bản là tâm sợ hãi. Nên tôi đã đồng ý.
Sau khi họ rời đi, tôi trấn tĩnh lại, nhẩm đọc bài thơ “Phạ Xá” (Sợ chi) của Sư phụ trong tập Hồng Ngâm II và thản đãng bước đi trên con phố đó một cách tự tin và đầy chính niệm, đưa từng cuốn tài liệu đến từng nhà, từ đầu đến cuối phố, không sót một ai. Điều thần kỳ là, trong suốt hành trình, mỗi cuốn tài liệu mà đặt xuống đều phát ra ánh kim quang lấp lánh và ngay cả bàn tay tôi cũng mang theo ánh sáng. Trên đường đi bộ về nhà, tôi cảm nhận rõ ràng một khối vật chất lớn (nghiệp lực) trượt ra khỏi thân thể mình. Kể từ đó, ngay cả khi một mình đi bộ qua nghĩa địa lúc nửa đêm, tôi cũng không còn cảm thấy sợ hãi nữa.
Năm 2015, tôi cũng tham gia vào nỗ lực khởi kiện Giang Trạch Dân, cựu lãnh đạo ĐCSTQ, tội phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Khi viết đơn kiện, tôi cảm thấy rất bình thản. Nhưng đến lúc dùng tên thật để ký tên, một tia sợ hãi nổi lên và tôi thấy bất an. Một nhóm học viên chúng tôi đi đến bưu điện để gửi đơn, đúng lúc bưu điện đang sửa chữa. Hai đồng tu nói họ sẽ vào trong bưu điện lo việc gửi thư, những người còn lại đợi ở bên ngoài. Tôi mang theo tâm trạng bất an cùng những người khác đợi ở bên ngoài, nhưng đợi mãi mà không thấy hai đồng tu kia trở ra. Khi này, người điều phối lái xe ô tô tới. Tích tắc cô ấy bước ra khỏi xe, một cảm giác sợ hãi và căng thẳng tột độ bất ngờ ập thẳng vào tôi. Tôi sợ điều tồi tệ có thể xảy ra. Đồng tu điều phối đi vào bên trong, một lát sau hai đồng tu kia đi ra, chúng tôi nhanh chóng rời khỏi bưu điện.
Không lâu sau, nhiều đồng tu nhận được hồi đáp từ tòa án cấp cao, nhưng đơn của tôi thì mãi không thấy hồi âm. Tôi ngộ ra tu luyện là nghiêm túc, chính vì tôi vẫn còn có tâm sợ hãi nên bước này tôi đã không bước đi cho chính, vì thế tôi chưa đạt tiêu chuẩn. Từ đó, tôi quyết tâm tu bỏ cái tâm sợ hãi này. Tôi tăng cường học Pháp, dùng Pháp để tịnh hoá tâm linh và tăng cường chính niệm. Thông qua việc học Pháp nhiều và lặp đi lặp lại, chính niệm của tôi ngày càng mạnh mẽ hơn.
Khoảng hai hay ba tháng sau, đột nhiên một ngày tôi có linh cảm cảnh sát sắp đến nhà mình. Lúc này tôi rất bình tĩnh và nghĩ rằng họ đến thì tôi sẽ giảng chân tướng cho họ. Ngay sau đó, có tràng tiếng đập cửa sổ dữ dội vang lên khiến tôi giật mình đứng chôn chân tại chỗ, một cảm giác sợ hãi dâng trào khó có thể diễn tả thành lời, khiến tim tôi đập thình thịch. Kế toán thôn dẫn theo một người đàn ông khác bước vào nhà tôi. Tôi tự hỏi bản thân cớ gì phải sợ hãi thế này. “Tôi là người tu luyện, lẽ nào lại sợ các vị sao? Các vị đến là để nghe chân tướng”.
Vừa đến người đàn ông đó đã hỏi: “Tại sao bà kiện ông Giang Trạch Dân? Ông ta đã trực tiếp bức hại bà à?”
Tôi trả lời: “Mặc dù ông ta không trực tiếp bức hại tôi, nhưng những thống khổ từ cuộc bức hại mà tôi gián tiếp phải gánh chịu cũng không hề ít. Từ sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhiều bệnh tật của tôi đã biến mất mà không cần điều trị. Nhưng kể từ khi Giang Trạch Dân vu khống để phát động cuộc bức hại vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, người nhà tôi vì sợ hãi mà đã trông chừng tôi, mắng chửi tôi, không cho tôi học Pháp hay luyện công nữa”.
Nghe vậy chồng tôi sợ hãi nói: “Không dưng bà viết đơn kiện làm gì?”
Tôi đáp: “Đó là quyền của tôi”.
Người đàn ông kia không đáp lại tiếng nào, mồ hôi nhễ nhại và cúi người viết gì đó. Tôi kéo một chiếc ghế đẩu và thản nhiên ngồi trước mặt anh ta, bình tĩnh xem anh ta viết. Anh ta cứ viết rồi lại xé, xé rồi lại viết, cứ loay hoay mãi như thế. Tôi mỉm cười và nhẹ nhàng nói: “Này cậu, đừng viết nữa. Cậu có viết cũng vô ích thôi. Tôi sẽ không ký tên và cũng chẳng điểm chỉ cho cậu đâu, nên cậu có viết cũng chẳng để làm gì”.
Nghe vậy, anh ta đứng phắt dậy nói: “Đi thôi” rồi nhấc chân bước ra ngoài.
Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/10/11/500383.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/11/26/231457.html



