Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Sơn Đông

[MINH HUỆ 20-08-2025]

Tôi là một đệ tử Đại Pháp bắt đầu tu luyện vào năm 1998. Năm đó thực ra là một giai đoạn khá thuận lợi trong cuộc đời tôi: công việc suôn sẻ và tôi còn nhận được một số lời khen và có danh tiếng trong lĩnh vực kỹ thuật liên quan, gia đình cũng hạnh phúc. Thế nhưng, bề ngoài hào nhoáng không che được sự hoang mang nội tâm. Khi đó, tôi rất sợ hãi việc mình sẽ già và xấu đi theo tuổi tác, và sợ con người biến mất không vết tích sau khi chết. Rốt cuộc con người đến thế gian này để làm gì? Những suy nghĩ này thỉnh thoảng lại xuất hiện trong đầu tôi vào những lúc tôi cô đơn một mình hoặc vào đêm khuya tĩnh lặng, khiến tôi rất sợ hãi. Nhưng phần lớn thời gian, tôi lại bận rộn, buông xuôi theo dòng đời, ở trong được-mất về lợi ích mà nếm trả đủ các cung bậc cảm xúc hỉ, nộ, ai, lạc.

Đắc Pháp và chứng kiến sự thần kỳ

Một ngày của năm 1998, một đồng nghiệp cũng là bạn thân của tôi đã gợi ý tôi luyện Pháp Luân Công. Lúc đó tôi còn nói trêu cô ấy: “Không bệnh thì luyện công gì chứ!” Nhưng cô ấy vẫn đưa cho tôi một cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” và bảo tôi về nhà đọc thử. Sau khi mang sách về nhà, chồng tôi là người đọc trước. Anh ấy đọc xong cảm thấy rất hay và ngay lập tức quyết định tu luyện.

Tôi không phải là người có ngộ tính tốt như thế, để có thể đọc xong là muốn tu luyện ngay. Tôi là thấy chồng tu luyện, nên cũng bắt đầu đọc sách theo. Nhưng khi vừa cầm sách lên đọc, những Pháp lý trong sách khiến tôi như được tắm mình trọng ánh nắng ấm áp. Tôi chợt ngộ ra rằng những trăn trở về cuộc đời trong những đêm khuya tĩnh lặng mà bấy lâu nay tôi mãi không thể giải đáp, thì trong sách đều có câu trả lời. Tôi hiểu rằng tôi đã có nơi để trở về, có một mái nhà chân chính để quay về rồi, và cuộc đời tôi thực sự có ý nghĩa! Niềm vui lúc đó là niềm vui xuất phát từ sâu thẳm trong tâm can tôi.

Như vậy, tôi đã bước vào tu luyện, bước vào Pháp Luân Công mà không mang theo bất kỳ mục đích nào. Hồi đó, ngày nào chúng tôi cũng luyện công tập thể, mỗi khi luyện xung quán của bài công pháp thứ ba, tôi đều cảm thấy những luồng ánh sáng đỏ ở trước mắt đi theo động tác xung quán của hai tay, năng lượng cực kỳ mạnh mẽ. Khi mới bắt đầu tu luyện, đầu óc tôi trở nên đơn giản, minh mẫn; những mối quan hệ và tranh giành lợi ích tại đơn vị công tác đã trở nên vô nghĩa. Sự yên bình nội tâm, sự thoải mái cả thân lẫn tâm đã khiến tôi trở nên nhẹ nhõm và dễ chịu.

Bệnh đau đầu kinh niên biến mất

Một ngày hè năm tôi học lớp một, có lẽ do bị hạ đường huyết, nên tôi bị ngã ngửa ra phía sau và phần gáy bị đập thẳng xuống đất, lúc đó gần như tắt thở. Sau khi được cấp cứu, tuy giữ được mạng sống nhưng từ đó tôi mắc phải chứng đau đầu nghiêm trọng và nó cứ đeo bám tôi mãi. Đặc biệt là khi tôi đến tuổi dậy thì, bệnh càng nặng hơn. Mỗi khi bệnh phát tác, tuy không đau đến xé tim xé phổi, nhưng cũng khiến tôi mất hết tinh thần, tâm phiền ý loạn, không làm được việc gì hết. Căn bệnh này tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng sự giày vò này khi đó cũng không có cách nào chữa trị, chỉ có thể cắn răng chịu đựng, thật là bất lực.

Sau khi tu luyện Đại Pháp không lâu, tôi còn nhớ rất rõ một hôm khi đang ngủ, tôi đột nhiên cảm thấy đau đầu dữ dội, vùng đầu từng bị thương như bị một con dao khoét sâu vào một nhát, cơn đau dữ dội kèm theo cơn buồn nôn khiến tôi tỉnh giấc. Tỉnh dậy, tim tôi đập thình thịch vì sợ hãi. Tôi ngồi trên giường một lúc để bình tĩnh lại, sờ lên đầu thì thấy không sao cả và đầu cũng không đau nữa. Tôi lập tức ngộ ra rằng Sư phụ đã loại bỏ căn bệnh đau đầu kinh niên này cho tôi trong giấc ngủ. Kể từ đó, chứng đau đầu hành hạ tôi từ thời thơ ấu đã biến mất không còn vết tích và tôi đã lần đầu tiên trải nghiệm được lòng từ bi của Sư phụ và sự thần kỳ của Đại Pháp.

Sư phụ Lý Hồng Chí giảng:

“Có một số vị cá biệt thì ngủ, tôi giảng xong thì vị ấy cũng tỉnh giấc. Tại sao vậy? Bởi vì trong sọ não vị ấy có bệnh, cần phải điều chỉnh. Hễ điều chỉnh bộ não, thì họ không thể chịu được; do đó cần cho họ vào trạng thái mê man bất tỉnh, để họ không hay biết.”(Chuyển Pháp Luân)

Chuyện như vậy đã thực sự xảy ra trên chính thân tôi.

Kiên tín Pháp, bệnh nghiệp tiêu biến

Vào cuối tháng 12 năm 2018, cũng là một năm trước khi virus Trung Cộng bùng phát, tôi xuất hiện trạng thái tiêu nghiệp cảm cúm nặng, sốt cao gần 40 độ, toàn thân đau nhức: đau đầu, đau mắt, cổ họng đau lan cả tới bên trong tai, mũi ngạt không thở nổi, nước mắt cứ chảy không ngừng. Đồng thời, chân tôi cũng đau, toàn bộ cơ và khớp xương trên người đều đau nhức, cơ thể vô cùng khó chịu. Trước đây khi có triệu chứng cảm cúm, tôi vẫn có thể nằm xuống nghỉ ngơi, nhưng lần này không đơn giản như vậy. Hễ tôi nằm xuống là chân đau đến mức không biết để đâu cho yên, đứng dậy đi lại thì chân đỡ đau hơn, nhưng đau đầu, ngạt mũi, chảy nước mắt và đau họng khiến tôi chỉ thở thôi cũng hơi khó khăn. Sốt cao lại khiến tôi choáng váng, đổ mồ hôi trộm, không còn chút sức lực nào, thậm chí lúc phát chính niệm cũng không ngồi vững.

Lúc đó chỉ có một mình tôi ở nhà. Tôi cảm giác mình không trụ nổi nữa, nên liền gọi điện cho chồng, bảo anh ấy mau về nhà. Trong lúc khó chịu nhất, tôi cầm cuốn “Hồng Ngâm IV” của Sư phụ và cố gắng đọc to những bài thơ trong đó, đọc hết bài này đến bài khác. Đọc được một lúc thì mũi tôi hết ngạt, đầu hết đau, chân cũng không còn đau nữa, cơ thể cũng nhẹ nhõm, trạng thái choáng váng cũng biến mất. Khi chồng tôi về đến nhà, tôi đã gần như đã khỏe mạnh bình thường rồi. Tôi phấn khởi nói với chồng, rằng tôi đọc sách của Sư phụ và Sư phụ đã tiêu trừ bệnh nghiệp cho tôi. Chồng tôi cũng là đồng tu, anh ấy cười và giơ ngón tay cái lên với tôi.

Dưới sự chỉ dẫn của Đại Pháp của Sư phụ, thân tâm tôi đã được tịnh hoá.

Đời người thăng trầm, chìm trong biển dục vọng, vào thời loạn thế không có giới tuyến đạo đức này, Sư phụ đã vớt tôi lên và cứu tôi ra khỏi địa ngục. Ngài coi sóc và bảo hộ tôi trưởng thành trên suốt chặng đường, ban cho tôi đại đạo Chính Pháp để phản bổn quy chân, và ban cho tôi ý nghĩa thực sự của sinh mệnh. Tôi là đệ tử của Sư phụ Lý Hồng Chí, tôi vô cùng biết ơn vinh dự này!

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/8/20/498521.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/31/229616.html