Bài viết của Liên Hoa, học viên Đại Pháp tại Bắc Kinh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-07-2025] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2016, và đã trải qua nhiều khảo nghiệm và ma nạn trong tu luyện. Gia đình, đồng nghiệp và bạn bè của tôi cũng được thụ ích từ Đại Pháp.

Những thay đổi của chồng tôi

Chồng tôi là một người Đông Bắc điển hình, hào phóng và chính trực. Dù không tu luyện, ông ấy không phản đối việc tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và đôi khi còn giúp tôi làm một số hạng mục Đại Pháp.

Ông ấy hút thuốc và uống rượu trong hơn 40 năm, từ khi còn là một thiếu niên, và không thể ăn cơm mà không có rượu. Bữa trưa và bữa tối nào ông cũng uống một ly rượu mạnh, còn mùa hè thì uống bia như nước lã. Mỗi tháng ông ấy hút hết 40 bao thuốc. Dù tôi có khuyên nhủ thế nào, ông ấy cũng không bỏ rượu và thuốc lá. Nếu tôi làm căng, ông ấy sẽ nổi giận.

Có năm, vào ngày sinh nhật, chồng tôi say rượu. Hôm sau, ông ấy kể với tôi về một giấc mơ của ông ấy, trong đó có bốn hoặc năm con quỷ cố gắng kéo ông ấy đi. Chồng tôi không thể chống lại chúng, và trong cơn tuyệt vọng, ông nói với chúng: “Tao không đánh lại được chúng bây, nhưng vợ tao thì có thể. Cô ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.” Sau đó, ông ấy thấy tôi chạy đến, và lũ quỷ nhanh chóng biến mất.

Tôi thường chia sẻ cho chồng những câu chuyện trong tu luyện của các học viên. Ông ấy thường yên lặng lắng nghe, thậm chí có lần còn nói với tôi: “Đằng sau những người hút thuốc có ma thuốc lá, đằng sau những người nghiện rượu có ma rượu. Tuy nhiên, anh không thể cai được.”

Cuối năm 2022, sức khỏe của ông ấy xấu đi. Sau một loạt các xét nghiệm và chờ đợi trong đau đớn, ông ấy được chẩn đoán mắc bệnh ung thư phổi. Khi biết tin dữ này, ngày nào tôi cũng khóc. Chồng tôi cố tỏ ra mạnh mẽ, nhưng ông ấy rất lo lắng.

Vào thời điểm khó khăn này, một cặp vợ chồng học viên đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Họ an ủi, động viên tôi và giúp tôi quyên góp một số tiền. Sau đợt nhập viện đầu tiên để hóa trị, tình trạng của chồng tôi đã cải thiện. Điều đáng kinh ngạc là ông ấy không có phản ứng phụ nào trong quá trình điều trị. Ngay cả bác sỹ của chồng tôi cũng nói: “Trông ông ấy không giống người bệnh chút nào. Mặt ông ấy rất hồng hào!”

Khi chồng tôi từ bệnh viện trở về nhà, tôi đọc cho ông ấy nghe đoạn Pháp trong sách Chuyển Pháp Luân về việc trị bệnh. Tôi giải thích rằng bệnh tật là do nghiệp lực tạo thành, và linh thể ở không gian khác là nguyên nhân trực tiếp gây ra bệnh. Sư phụ giúp các học viên tiêu trừ nghiệp lực đã tích tụ từ nhiều đời trước, vì vậy các học viên không có bệnh.

Một đêm nọ, tôi xuất hiện các triệu chứng tiêu nghiệp. Tôi cảm thấy rất khó chịu, nôn mửa và bị tiêu chảy. Chồng tôi muốn đưa tôi đi khám, nhưng tôi từ chối. Sáng hôm sau, tôi uể oải đi làm. Nhưng khi trở về nhà tối hôm đó, tôi hoàn toàn khỏe mạnh.

“Bà đã đi khám rồi phải không?”, chồng tôi hỏi. Tôi nói không. “Bà đã uống thuốc gì à?”, ông ấy hỏi lại. Tôi lại nói không. Ông ấy hơi bối rối và hỏi: “Vậy làm sao bà lại khỏe được?”

Tôi kể cho ông ấy rằng khi làm việc, tôi vẫn cảm thấy không khỏe, rồi đột nhiên một niệm đầu lóe lên: “Mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp”. Chỉ nhờ một niệm này mà tôi lập tức cảm thấy nhẹ nhàng, không còn mệt mỏi nữa.

Chồng tôi ngạc nhiên nhìn tôi. Tôi hiểu rằng một người không tu luyện thì khó có thể hiểu được sự kỳ diệu của tu luyện, và lòng cảm ân của học viên đối với Sư phụ. Tôi nói: “Ông biết đấy, trước đây mỗi khi không khỏe tôi đều uống thuốc. Nhưng từ khi chân chính tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi chưa uống một viên thuốc nào. Tất cả thuốc ở nhà đều là của ông.”

Một hôm, ông ấy về nhà với sắc mặt tối sầm một cách bất thường, và nói rằng ông ấy khó thở. Tôi nói với ông ấy: “Ông đang hoàn trả nghiệp. Ông nên cầu xin Sư phụ giúp đỡ.” Tôi tiếp tục nói với những ‘chủ nợ’: “Nếu chồng tôi từng làm tổn thương các vị trong những kiếp trước, xin hãy tha thứ cho ông ấy. Bây giờ ông ấy là người nhà của một đệ tử Đại Pháp. Xin các vị hãy rời đi!”.

Đêm đó, tôi mơ thấy cổng nhà mình mở ra, và một vài sinh mệnh bay ra khỏi cơ thể chồng tôi. Ba sinh mệnh bay đi, nhưng một sinh mệnh lớn bay vào trốn trong phòng khác. Sáng hôm sau, sắc mặt cũng như hơi thở của chồng tôi đã trở lại bình thường.

Chồng tôi vẫn còn nghiện thuốc lá và rượu. Mùa thu năm 2023, một khối u xuất hiện bên phải cổ của ông ấy, nhanh chóng to bằng nắm tay và vô cùng đau đớn. Trong khi ông ấy trải qua một đợt kiểm tra và điều trị khác, tôi phát chính niệm để diệt trừ các sinh mệnh bất hảo. Tôi cũng kiên nhẫn động viên ông ấy.

Chồng tôi phải vật lộn để đối mặt với bệnh tật, và hỏi tại sao điều này lại xảy ra với mình. Ông ấy thường buồn bã nói với tôi, nhưng tôi vẫn bất động tâm. Một hôm, tôi mơ thấy khi chúng tôi đang nói chuyện thì ông ấy đột nhiên biến mất. Tôi nhìn quanh nhưng không thấy, rồi đột nhiên nghe thấy tiếng của ông ấy từ dưới lòng đất. Tôi gọi tên ông và kéo được ông ra khỏi lớp đất nông. Sau đó tôi thấy người anh cả và anh ba của chồng tôi trồi lên từ lớp đất sâu hơn.

Trong quá trình xạ trị, những bệnh nhân cùng phòng với ông ấy đều có phản ứng phụ, có người bị đau họng, có người bị sốt, có người qua đời. Vì được Đại Pháp bảo hộ, chồng tôi đã có thể ăn uống và được xuất viện sau khi điều trị.

Hiện giờ, chồng tôi không uống rượu nữa, và hút thuốc ít hơn lại. Ông ấy đã hồi phục rất tốt. Tôi biết Sư phụ đang tiêu trừ nghiệp lực khỏi cơ thể ông ấy. Ngài luôn bảo hộ chúng tôi!

“Sư phụ của chị chắc chắn rất vĩ đại!”

Một ngày tháng 8 năm 2024, cô Hà, một đồng nghiệp đến gặp tôi và nói: “Tối qua em đã niệm ‘Chân-Thiện-Nhẫn hảo’.”

Hà rất gầy, và gần đây còn bị mất ngủ. Cô ấy đã thử cả Trung y và Tây y, nhưng đều không có tác dụng. Cách đây một thời gian, tôi đã giảng chân tướng cho cô ấy, và cô ấy cũng đã đồng ý thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc. Khi nghe về vấn đề sức khỏe của cô ấy, tôi đã đề nghị cô ấy niệm cửu tự chân ngôn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Đó là nguyên lý của vũ trụ, và cũng là chuẩn mực ứng xử của con người.

“Khi niệm, em nên thành tâm niệm, để tất cả các tế bào trong cơ thể em cùng niệm với em. Tất cả các vị Thần chỉ muốn nhìn thấy tấm lòng thiện lương của em.”

“Em sẽ ghi nhớ”, Hà gật đầu.

Tôi và Ngọc đã quen nhau hơn 20 năm. Theo thời gian, chúng tôi ít khi gặp nhau, nhưng mỗi khi gặp, cô ấy đều thích nghe tôi chia sẻ về những câu chuyện tu luyện của mình. Cô ấy nói rằng cô đã học được rất nhiều điều từ tôi.

Mùa hè năm 2024, Ngọc chủ động liên lạc với tôi. Tôi lại chia sẻ về vẻ đẹp của việc tu luyện Đại Pháp và cách tôi đã đề cao tâm tính của mình như thế nào. Ngọc nói: “Chị quả thực là một người tốt. Chị đối xử tốt với mọi người. Chị làm việc chăm chỉ và có một tín tâm kiên định.”

Tôi trả lời: “Làm việc chăm chỉ là điều mọi người nên làm. Chính đức tin của tôi vào Đại Pháp đã giúp tôi có được ngày hôm nay.”

Ngọc tiếp tục: “Tôi cũng biết một vài người khác tu luyện Đại Pháp. Tất cả các chị đều là những người thực sự tốt. Điều này cho thấy Sư phụ của chị chắc chắn rất vĩ đại!”

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/7/4/488192.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/8/8/229274.html