Đối tác kinh doanh của tôi đã thấy được vẻ đẹp của Đại Pháp qua hành động của tôi
Bài viết của đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc Đại Lục
[MINH HUỆ 09-08-2025] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng cha mẹ từ khi còn rất nhỏ. Hiện tại, tôi là một đệ tử Đại Pháp trung niên. Tôi muốn chia sẻ câu chuyện của mình về việc làm sao tôi giữ được tâm thái bình tĩnh dù có một đối tác kinh doanh là người thường.
Năm ngoái, tôi mở một doanh nghiệp nhỏ cùng cô Tạ (bí danh) mà tôi đã quen biết một thời gian. Sau khi chúng tôi thuê mặt bằng và góp vốn, cô ấy nói rằng muốn quản lý sổ sách kế toán. Cô ấy sẽ gửi thu nhập hàng ngày vào tài khoản ngân hàng của mình, mỗi tháng cho tôi xem chi tiết sổ sách và kiểm tra lợi nhuận. Tôi đã đồng ý đề nghị này.
Mọi việc diễn ra suôn sẻ. Ban đầu việc kinh doanh của chúng tôi rất tốt. Cô ấy cho tôi xem mọi giao dịch và tôi ghi lại chi tiết sổ sách. Sau một tháng, cô ấy không còn muốn cho tôi xem chi tiết việc kinh doanh nữa. Cô ấy nói sẽ giữ toàn bộ thu nhập trong tài khoản của mình và sẽ không chia lợi nhuận cho tôi vì muốn phát triển kinh doanh. Cô ấy chỉ trả cho tôi số tiền tôi kiếm được từ các đơn hàng của mình. Cô ấy không cho tôi xem bất kỳ khoản thu nhập kinh doanh nào khác. Tôi vừa ngạc nhiên vừa tức giận. Tại sao cô ấy lại không giữ lời? Tôi muốn rút khỏi quan hệ đối tác. Cô ấy nói: “Nếu chị muốn rút vốn, em sẽ không trả lại số tiền chị đã đầu tư. Em muốn phát triển việc kinh doanh của chúng ta. Chị không cần phải lo lắng.”
Mọi chuyện dường như đã đi vào bế tắc. Là một học viên, tôi không nên tranh giành lợi ích cá nhân với cô ấy. Tôi nên thuận theo tự nhiên. Tôi đã nói với cô ấy rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Do vậy, tôi nên dùng tiêu chuẩn cao hơn để yêu cầu bản thân. Tôi đã đồng ý với yêu cầu của cô ấy.
Thời gian trôi qua, việc kinh doanh của chúng tôi ngày càng phát triển. Chúng tôi cần thuê một nhân viên thời vụ. Cô Tạ yêu cầu tôi thuê một phụ nữ đã nghỉ hưu để giảm chi phí. Cô ấy nói chúng tôi sẽ trả cho người phụ nữ này 600 Nhân dân tệ. Người phụ nữ đó đã giúp chúng tôi trong 20 ngày. Khi bà ấy làm xong, cô Tạ không muốn trả tiền cho bà. Tôi đã rất sững sờ. Tôi cố gắng giữ bình tĩnh và nghĩ rằng đây hẳn là một cơ hội để tôi buông bỏ lợi ích cá nhân. Là một học viên, tôi phải trung thực với người phụ nữ lớn tuổi và đưa cho bà số tiền mà tôi đã hứa. Bà ấy đã làm việc rất tốt và làm việc cho chúng tôi trong 20 ngày thay vì 10 ngày như tôi yêu cầu ban đầu. Tôi đã tự lấy tiền túi đưa cho bà 1.200 Nhân dân tệ. Tôi không nói với cô Tạ vì lo rằng cô ấy có thể sẽ xấu hổ.
Sau đó, tôi phát hiện cô Tạ đã nhiều lần lấy trộm tiền từ các đơn hàng của tôi. Khi chuyển lợi nhuận cho tôi, cô ấy đã chuyển ít hơn. Quy tắc của chúng tôi là không ai được nhận bất kỳ khoản hoa hồng nào từ các đơn hàng của mình. Trong một vài lần, tôi đã xem chi tiết sổ sách từ điện thoại di động của cô ấy và phát hiện ra việc cô ấy đang làm. Trước tiên, tôi cố gắng bình tĩnh lại. Tôi nghĩ rằng không có gì là ngẫu nhiên. Có thể tôi đã nợ cô ấy tiền trong kiếp trước. Tôi cần trả lại cho cô ấy theo cách này. Là một học viên, tôi không nên chỉ phán xét ai đúng ai sai ở bề mặt. Hẳn là vấn đề nằm ở chấp trước vào lợi ích cá nhân của tôi. Khi đã bình tĩnh lại, tôi tiếp tục làm việc như không có chuyện gì xảy ra.
Có rất nhiều sự việc tương tự như vậy. Tôi hiểu rằng những điều này xảy ra do tâm tính của tôi chưa đạt tiêu chuẩn. Hẳn là Sư phụ đã dùng những sự việc này để khảo nghiệm và giúp tôi đề cao. Tôi phải tận dụng những cơ hội này để buông bỏ chấp trước vào lợi ích cá nhân. Tôi nên ít quan tâm hơn đến những được mất của mình. Sau đó, tôi đã dùng tiền của mình để mua hàng hóa cho cửa hàng của chúng tôi và không nhận tiền hoàn lại từ cô Tạ.
Sau này, cô Tạ đã biết tôi dùng tiền riêng để mua hàng cho cửa hàng và trả lương cho người phụ nữ kia. Tôi không bao giờ yêu cầu hoàn lại tiền hay kiểm tra sổ sách kinh doanh. Cô ấy rất cảm động và đã gỡ bỏ sự đề phòng đối với tôi. Cô ấy nói: “Em đã thấy rõ sự khác biệt giữa học viên Pháp Luân Đại Pháp và người thường. Chị không quan tâm đến lợi ích cá nhân của mình. Khi chị nói với em về Pháp Luân Đại Pháp, trong lòng tôi đã nghi ngờ những gì chị nói. Bây giờ em ngưỡng mộ các học viên từ tận đáy lòng. Vậy nên những gì Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nói đều là giả dối.”
Kể từ đó, cô Tạ rất tin tưởng tôi. Khi tôi giảng chân tướng về Đại Pháp cho khách hàng, một số người không tin và đã báo lại với cô ấy. Cô ấy liền nói với họ: “Đây là tín ngưỡng của chị ấy. Các vị không biết chị ấy đã trải qua những gì đâu. Các vị không nên phỉ báng chị ấy. Chúng ta có tự do tín ngưỡng, phải không?” Tôi rất ngạc nhiên trước sự thay đổi của cô ấy. Tôi đã nghĩ rằng cô ấy sẽ yêu cầu tôi không nói cho khách hàng biết sự thật về Pháp Luân Đại Pháp vì cô ấy có thể lo rằng tôi sẽ làm khách hàng sợ hãi mà bỏ đi. Nhưng thay vào đó, cô ấy lại đứng về phía tôi. Cô ấy bảo tôi đừng lo lắng và nói rằng cô ấy sẽ giải quyết việc đó.
Dịp Tết năm nay, cô Tạ mắc bệnh nặng và phải nhập viện. Tôi đến bệnh viện thăm cô ấy và nói: “Nếu em tin, em hãy tiếp tục niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo’. Xin hãy thành tâm niệm hai câu chân ngôn này. Mạng sống của em sẽ được cứu.” Cô ấy đã nghe lời tôi. Sau đó, cô ấy kể với tôi rằng khi đang trong tình trạng nguy kịch và cảm thấy như sắp chết, cô ấy đã không ngừng niệm hai câu chân ngôn và cầu xin Sư phụ cứu mình. Cô ấy nhìn thấy một luồng ánh sáng trước mắt và cảm thấy mình đã được cứu. Kể từ đó, việc điều trị y tế của cô ấy diễn ra suôn sẻ. Không lâu sau, cô ấy đã được xuất viện. Kể từ đó cô ấy đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Đây chính là uy lực của Pháp Luân Đại Pháp.
Sau sáu tháng qua, tôi cảm nhận sâu sắc rằng nếu tôi vướng mắc vào lợi ích cá nhân, nghĩ cách tự bảo vệ mình và tranh cãi với đối tác kinh doanh, cũng như lo sợ mất đi lợi ích cá nhân, thì tôi sẽ kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần và sống trong tuyệt vọng. Nhưng tôi đã buông bỏ nó và bước vào một cảnh giới cao hơn, hạnh phúc hơn!
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/8/9/498107.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/9/13/229814.html