Tu Đại Pháp, học cách nghĩ cho người khác
Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục
[MINH HUỆ 13-05-2025] Nhà cha mẹ đẻ của tôi khá giàu có, từ nhỏ tôi đã được cha mẹ yêu thương, chiều chuộng, nên đã thành thói quen không muốn chịu khổ, tiêu tiền như nước. Nhưng trớ trêu thay tôi lại yêu một anh chàng nghèo, bất chấp sự kiên quyết phản đối của cha mẹ, tôi không chút do dự theo anh ấy đi đến hang cùng ngõ hẻm, sống một cuộc sống chật vật. Theo thời gian, sức nóng của tình yêu dần dần nguội lạnh, cuộc sống khó khăn không ngày không tháng. Tôi đã hối hận, cũng đã keo kiệt: Khi nhận lương, tôi luôn muốn giữ lại chút tiền, để sau này còn nuôi con. Do đó không nỡ mua đồ ăn ngon, cũng không nghĩ đến những nhu cầu thiết yếu trong cuộc sống của anh ấy. Anh ấy đã tức giận hỏi tôi gửi tiền cho ai? Hai chúng tôi thường xuyên cãi nhau vì những chuyện sinh hoạt hằng ngày. Anh ấy oán tôi keo kiệt, tôi chê anh vô năng, làm việc nặng nhọc mà kiếm tiền ít.
Lúc ấy, tôi thường nghĩ đến lời của mẹ, không nhịn được mà viết thư kể khổ với mẹ, còn tính chuyện ly hôn. Khi ấy thái độ của mẹ tôi thay đổi 180 độ: Bà viết thư trả lời nói rằng: “Con à, vợ chồng là duyên phận và do trời định! ‘Trước khi kết hôn thì mở to hai mắt, sau khi kết hôn thì nhắm một mắt lại’, không được tùy tiện ly hôn, hai đứa con hãy quay về đây, tìm công việc gần cha mẹ…”
Mùa xuân năm 1999, chúng tôi đã trở về, cha mẹ tôi đã vui vẻ chấp nhận chồng tôi, thì ra cha mẹ tôi đều đang luyện Pháp Luân Công. Tôi cũng đã tu Đại Pháp theo cha mẹ, mỗi ngày các đồng tu đến nhà cha mẹ tôi luyện công, học Pháp, chia sẻ thể ngộ, và kể rất nhiều chuyện thần kỳ và những thay đổi về thân tâm sau khi tu Đại Pháp, mọi người vui vẻ hòa đồng. Tôi cũng háo hức học “Chuyển Pháp Luân”, đã minh bạch ra: chúng ta đến từ đâu, vì sao mà đến, tu luyện là gì, yêu cầu của tu luyện là: đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu, tiên tha hậu ngã, vô tư vô ngã.
Nhìn lại mâu thuẫn giữa tôi và chồng đều do tôi không nghĩ cho anh ấy: anh ấy chưa học hết tiểu học, đã bỏ học theo cha làm việc kiếm sống; nhưng bây giờ những việc như đóng đinh, lắp ổ điện, lắp quạt trần, lắp khóa cửa, cưa gỗ, sửa mái hiên, v.v. anh ấy đều biết làm! Còn một học sinh cấp ba như tôi thậm chí không biết làm gì cả, đều dựa vào anh ấy làm; việc bẩn, việc nặng nhọc, liên tục tăng ca đêm… nhưng anh chưa bao giờ kêu khổ; không hút thuốc uống rượu, không đánh bài, càng không biết tán tỉnh phụ nữ, Sư phụ đã ban cho tôi một người chồng ưu tú biết bao!
Từ đó, tôi biết quan tâm khi anh ấy vất vả, cho anh ấy ăn no, ăn ngon hơn (không keo kiệt nữa), còn thường xuyên hỏi han anh ấy, việc gia đình thì tôi tự gánh vác. Anh ấy cũng đã thấy được sự thay đổi của tôi, anh ấy nói: “Pháp Luân Công này thật tốt, không những khiến con người khỏe mạnh, còn có thể cải biến phẩm hạnh của con người, em đã thay đổi rồi. Anh hoàn toàn ủng hộ em giảng chân tướng cứu người, ai dám ăn hiếp em, anh đây sẽ xử người đó…” Khi tôi giảng chân tướng về nhà muộn, anh ấy tự nấu mỳ ăn, không bao giờ oán trách tôi; có lúc tôi phải tiêu chút tiền để cứu người, anh ấy không bao giờ keo kiệt. Cảm tạ Sư phụ đã cho con một gia đình ấm áp.
Sư phụ đã yêu cầu chúng ta “đối với ai cũng đều từ bi, đối với ai cũng đều yêu thương” (Kinh tỉnh), tôi cũng đang dần dần học. Anh hai của chồng tôi trồng cây lấn ranh, trồng sang cả ruộng nhà chúng tôi, chồng tôi cho rằng anh ấy ức hiếp người, định nhổ lên. Tôi nói đều là anh em, không thể vì một chút việc nhỏ mà làm tổn hại đến hòa khí, anh ấy sẽ không ức hiếp chúng ta, chi bằng cứ tặng cho anh ấy mảnh đất này, không phải càng tốt sao? Chồng tôi cũng bình tĩnh lại và nói: Em không hổ là đệ tử Đại Pháp! Nghe theo em vậy.
Là Đại Pháp đã cải biến tôi, giúp tôi học cách vị tha. Tôi sẽ mang sự tốt đẹp của Đại Pháp tới nhiều thế nhân hơn nữa.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/13/492808.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/18/228923.html