Bài viết của đệ tử Đại Pháp tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-04-2025] Nhìn lại chặng đường tu luyện của bản thân, điều tôi khó buông bỏ nhất chính là tâm oán hận với chồng.

Hai vợ chồng tôi đã ngoài 70 tuổi. Nhiều năm nay tôi vẫn luôn ôm giữ tâm oán hận với chồng. Chồng tôi là một người lương thiện, chính trực, hay giúp đỡ người khác. Nhưng ông ấy cũng rất cố chấp, không biết lấy lòng cấp trên, cả đời lái xe cho công ty, chăm chỉ làm việc nhưng đến khi công ty phá sản cũng không được nhận trợ cấp hưu trí.

Chỉ vì điều này mà trước khi tu luyện, tôi coi thường chồng, chê ông ấy bất tài và thường xuyên cãi vã với chồng. Trong nhiều năm, mối quan hệ của chúng tôi rất lạnh nhạt. Sau khi tu luyện, tôi nhận ra mình phải buông bỏ tâm oán hận, nhưng chỉ làm được trên bề mặt, chứ chưa thực sự loại bỏ nó từ gốc rễ.

Tâm oán hận này đã chi phối và khiến tôi vô cùng đau khổ, khiến cho con đường tu luyện của tôi trở nên vô cùng gian nan. Tôi đã rất nỗ lực, tinh tấn để loại bỏ hoàn toàn cái tâm này. Sau một thời gian trải qua những ma nạn chạm đến tâm can, tôi cảm thấy dường như bản thân đã tu bỏ được tâm oán hận với chồng. Nhưng qua một thời gian, thứ vật chất oán hận đó lại tích tụ lại, và tôi lại tiếp tục nỗ lực, thống khổ để tu bỏ nó, nhưng cái gốc rễ của tâm oán hận đó tôi không thể nào động đến được, cảm giác nó cứ bám cứng lấy tôi.

Vài ngày trước, vì một chuyện nhỏ mà tâm oán hận trong tôi lại trào dâng không sao kìm nén được. Những chuyện không vui trong quá khứ đều hiện lên trong đầu, năng lượng tà ác này cứ ra sức hành hạ tôi. Giống như trước đây, tôi đã phát chính niệm thời gian dài. Tâm oán hận đã dịu đi một chút nhưng vẫn rất mạnh.

Sau buổi học Pháp nhóm, tôi chia sẻ vấn đề này với các đồng tu, tôi nói: “Tôi muốn nhổ tận gốc tâm oán hận của mình, quyết tâm loại bỏ chấp trước này”. Tôi cầu xin Sư phụ gia trì cho tôi để tôi có thể thanh trừ và tiêu diệt những sinh mệnh bất bảo đang thao túng đằng sau. Tôi nghĩ: “Đó không phải là chân ngã của mình, mà là giả ngã do cựu thế lực an bài. Mình phải loại bỏ nó. Mình chỉ muốn chân ngã mà Sư phụ an bài”.

Tôi nỗ lực tăng cường và chú tâm học Pháp, cố gắng loại bỏ tâm oán hận này. Cứ như vậy, quá trình đau khổ khi loại bỏ sự oán hận với chồng cứ lặp đi lặp lại. Gần đây, gần như ngày nào tôi cũng gặp khảo nghiệm về vấn đề này. Tôi nỗ lực hết sức để hành xử theo Pháp trong mọi trường hợp, tôi có thể cảm nhận rõ an bài tỉ mỉ của Sư phụ để giúp tôi đề cao, thực sự là từng mắt xích nối tiếp nhau, tôi biết Sư phụ đang rất sốt ruột. Chỉ là ngộ tính của đệ tử quá thấp, tu luyện bao nhiêu năm mà vẫn loanh quanh chưa loại bỏ được chấp trước này!

Sau trải nghiệm này, tôi đã có một cái nhìn hoàn toàn khác về chồng. Mọi cảm giác bất công, oán hận và tổn thương mà tôi phải chịu đựng đã tan biến như một cơn gió thoảng qua. Tôi có thể thấy rõ những bất hạnh mình gặp phải đều là nghiệp lực của bản thân và Sư phụ đã tương kế tựu kế để giúp tôi tiêu trừ nghiệp lực và đề cao tâm tính. Khi lại đối diện với những nhân tâm đó, tôi cảm thấy chúng căn bản không thể chạm đến tôi nữa, ngược lại nhìn chồng cũng thấy thuận mắt hơn. Khi đối diện với những nhân tâm và văn hóa Đảng mạnh mẽ của chồng, niệm đầu tiên của tôi là đối chiếu lại bản thân, tìm ở chính mình, tôi cũng thấy cảm thông và quan tâm đến chồng. Tuy tôi còn rất xa mới đạt đến tâm đại từ đại bi mà Đại Pháp yêu cầu, nhưng đối với tôi, đó đã là một bước tiến rất lớn.

Tôi đã xin lỗi chồng vì luôn lớn tiếng, lấn át mỗi khi chúng tôi có bất đồng. Tôi nói: “Bao năm qua ông cho tôi xin lỗi, đều là lỗi của tôi. Tôi đã luôn oán hận ông. Điều đó đã gây tổn thương đến ông và các con. Bây giờ tôi đã tu luyện rồi, tôi sẽ loại bỏ những chấp trước bất hảo này, kể cả tâm oán hận với con dâu, em trai và em dâu. Từ giờ trở đi, tôi sẽ nhổ tận gốc tất cả những chấp trước này, phải luôn nghĩ cho người khác trước.”

Chồng tôi rất ngạc nhiên trước lời xin lỗi của tôi. Ông ấy chân thành đáp lại: “Cũng không phải tất cả đều là lỗi của bà. Tôi biết nhiều việc tôi đã không làm tốt, chưa làm tròn trách nhiệm của một người chồng.”

Điều này khiến tôi nhận ra rằng Sư phụ an bài để chồng tôi giúp tôi đề cao. Giữa người với người đều có mối nhân duyên. Có thể là kiếp trước tôi đã đối xử tệ bạc với chồng nên tôi có nghiệp cần trả, hoặc tôi có những chấp trước nhất định cần buông bỏ.

Chấp trước này là một trở ngại lớn trong tu luyện của tôi, ở các mức độ khác nhau cũng ảnh hưởng đến việc thế nhân được đắc cứu bởi mối quan hệ của chúng tôi không hòa thuận cũng ảnh hưởng đến sự lý giải chính diện của người thân về Đại Pháp. Vì vậy, trong quá trình tu luyện sau này, tôi nhất định phải nỗ lực chiểu theo “Chân-Thiện-Nhẫn”, làm một đệ tử Đại Pháp chân chính.

Từ tận đáy lòng, con xin cảm tạ Sư phụ đã hao tâm và gánh chịu hết thảy vì đệ tử! Đời này có thể làm đệ tử của Sư phụ là điều may mắn nhất của con! Con nhất định sẽ làm tốt ba việc, bước chính trên con đường tu luyện, tinh tấn đề cao, có trách nhiệm với chúng sinh trên thiên quốc của bản thân, cứu nhiều người hơn nữa, theo Sư phụ trở về nhà!

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/29/492568.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/12/228837.html