Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc đại lục

[MINH HUỆ 20-04-2025] Nhiều năm qua, tôi thường nhìn thấy một đôi mắt đẫm lệ. Đa số tình huống là nó lặng lẽ nhìn tôi, một giọt nước mắt to như hạt đậu nặng trĩu rơi xuống; có lúc lại là một đôi mắt đầy nước mắt, chỉ trong chốc lát lại biến mất luôn.

Tôi không biết ai đang nhìn mình, bởi vì nó chỉ cho tôi thấy được đôi mắt chứ không nhìn thấy mặt, và thường khi tôi làm sai điều gì đó, sẽ xuất hiện cảnh tượng rơi nước mắt này. Trong tâm tôi luôn thấy chấn động, không thể bình tĩnh lại trong một thời gian dài.

Có vài lần, sự xuất hiện của nó để lại trong tôi ấn tượng đặc biệt sâu sắc. Ví dụ, có lúc khi tôi đang nửa tỉnh nửa mê, thân thể và tâm trí tôi bị ma sắc can nhiễu, đột nhiên, một tiếng khóc như cơn sóng thần đánh thức tôi, tiếp đó tôi nhìn thấy nước mắt rơi như thác nước đổ xuống. Tôi lập tức cảnh giác và bắt những liên tưởng tới sắc và dục kia phải dừng lại.

Có một lần khác, cũng trong giấc mơ, tôi thấy thân thể một người phụ nữ co quắp cứng đờ trước mặt tôi. Tôi giật mình tỉnh dậy, trong đầu hiện lên mấy chữ: linh hồn khóc lóc. Tôi nhanh chóng nghĩ về những việc mình đã làm trong ngày là những chuyện gì? Tôi đã cùng gia đình vào chùa và đi dạo xung quanh với sự thích thú. Chuyện này đã liên quan đến vấn đề bất nhị pháp môn, thảo nào mà người phụ nữ đó thống khổ mà khóc đến chết (có lẽ là một sự hình dung, thương tâm, thất vọng đến cưc điểm), tôi bàng hoàng và không cách nào chịu đựng nổi.

Một lần khác, vì tranh đấu và tật đố, tôi đã chế giễu người thân và bạn bè, làm họ tức giận đến nỗi đóng sầm cửa và bỏ đi. Sau đó, tôi nhìn thấy một khuôn mặt chảy dài nước mắt (lần duy nhất tôi nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt). Đó là khuôn mặt của một vị Phật! Tôi cảm thấy vô cùng tội lỗi và xấu hổ, tôi lập tức nhận ra mình thật là quá vô lý.

Tất cả những điều này đều khiến tôi phải suy ngẫm lại và hướng nội tìm, tôi ý thức được rằng đôi mắt đẫm lệ kia chính là sự điểm hóa từ bi của Sư phụ, khiến tôi cảm nhận được sự mong đợi, lo lắng và phiền muộn của chúng sinh, và khiến tôi hiểu rõ đôi mắt đẫm lệ kia chính là tiếng kêu than từ thương khung, là tiếng than khóc từ bầu trời. Lắng nghe âm thanh trong nước mắt của họ, tôi nghe thấy: Đừng quên lời thệ ước và sự ủy thác, nhất định phải làm cho thật tốt.

Sự điểm hóa từ bi của Sư phụ khiến tôi nhận ra sâu sắc hơn trách nhiệm to lớn của người tu luyện. Đằng sau trách nhiệm này mang theo là vô lượng, vô số chúng sinh, đệ tử Đại Pháp tu luyện tốt hay không sẽ ảnh hưởng đến việc chúng sinh có được lưu lại hay không. Phải làm tốt ba việc, trước tiên chúng ta phải học Pháp tốt, tu luyện bản thân tốt và loại bỏ mọi vọng niệm. Hiện tại, khi chúng ta phải đối mặt với rác rưởi của vũ trụ, đối mặt với sự biến dị của cựu thế lực tà ác, đối mặt với sự vu khống của chúng đối với Đại Pháp, Sư tôn và đệ tử Đại Pháp, chúng ta phải dũng cảm đứng lên, kiên định bảo vệ Pháp, giống như một vị Vương đỉnh thiên lập địa, phát chính niệm chính trực nhất, mạnh mẽ nhất, để những ác ma, lạn quỷ sẽ bị tiêu diệt ngay lập tức.

Thân mang sứ mệnh to lớn, làm sao chúng ta có thể để lãng phí thời gian, làm sao có thể dám coi nhẹ việc trợ Sư cứu độ chúng sinh? Nhìn lên đôi mắt đẫm lệ kia, tôi không muốn để những giọt nước mắt pha lê đó biến thành tiếng thở dài, tâm tôi càng phải kiên cường, ý chí càng phải dũng mãnh hơn.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/20/看见流泪的眼睛-492662.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/27/228649.html