Gia đình tôi đã chứng kiến sự kỳ diệu của Đại Pháp
Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 23-04-2025] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công) vào năm 1996, khi đó tôi tu luyện rất tinh tấn, không hề lơ là trong việc học Pháp và luyện công. Vì vậy, sức khỏe của tôi rất tốt, gia đình cũng trở nên hòa thuận hơn nhờ nỗ lực của tôi.
Chồng tôi bước vào tu luyện
Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 7 năm 1999, chúng tôi đã mất đi hoàn cảnh tu luyện bình thường. Môi trường trở nên rất căng thẳng, nhưng bất chấp áp lực to lớn, chồng tôi đã bước vào tu luyện.
Chuyện xảy ra như sau: Tôi đã hai lần đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện cho quyền được tu luyện Đại Pháp. Lần thứ hai, tôi đi cùng năm học viên. Chúng tôi bị nhân viên chính quyền địa phương đưa về không lâu sau khi đến Bắc Kinh. Sau khi chồng tôi biết tôi đã lên Bắc Kinh, vì lo lắng cho tôi nên anh ấy đã mua vé tàu để đi tìm tôi. Anh ấy không tìm được tôi nên đã quay về. Khi biết tôi bị đưa đến trụ sở chính quyền thị trấn, anh ấy vội vàng đến đó. Những lo lắng dồn nén trong vài ngày bộc phát ngay khi anh ấy nhìn thấy tôi. Trước đây anh ấy chưa bao giờ nặng lời với tôi, nhưng lần này vừa gặp tôi, anh ấy đã đá vào người tôi.
Trong khi đạp xe về nhà, anh ấy bắt đầu cảm thấy đau chân. Anh ấy tự hỏi tại sao chân mình lại đau. Đêm hôm đó, anh ấy có một giấc mơ. Người cha đã khuất của tôi nói với anh ấy trong giấc mơ: “Đừng lo cho vợ con, chân con đau là vì con đã đá cô ấy.” Sau khi tỉnh dậy, anh ấy kể cho tôi nghe về giấc mơ và nói rằng nó rất sống động.
Một lần khác, có đồng tu nói với tôi rằng trong giấc mộng, cô ấy nhìn thấy vợ chồng tôi là một đôi uyên ương trên thiên thượng, cô ấy nói rằng chồng tôi cũng sẽ tu luyện. Tôi đã kể lại những lời này cho chồng tôi. Anh ấy là một người giản dị và chất phác. Nghe lời thuyết phục của tôi, anh ấy cảm thấy những điều này rất thần kỳ. Anh ấy đã bắt đầu học Pháp và luyện công cùng tôi vào khoảng cuối năm đó.
Bố mẹ chồng tôi chứng kiến vẻ đẹp của Đại Pháp
Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi luôn nghĩ cho người khác và đối xử với mẹ chồng như mẹ ruột của mình. Bà thường nói: “Con dâu yêu quý của mẹ, con đúng là người con tốt của mẹ.” Nếu hơn ba ngày không gặp tôi, bà sẽ nói: “Mẹ nhớ con quá!”
Mẹ chồng tôi đã nằm liệt giường hơn hai năm nay. Ba người con trai của bà thay phiên nhau chăm sóc bà, mỗi người chăm sóc trong một tuần. Chồng tôi là con cả và nhà chúng tôi rộng rãi nhất. Chúng tôi là đệ tử Đại Pháp, vì vậy chúng tôi phải chăm sóc bà thật tốt và làm gương cho hai người em trai. Vì vậy, khi đến lượt mình, tôi không chỉ nấu ăn và mang đến cho bà mà còn rửa chân cho mẹ chồng mỗi ngày. Tôi còn giúp bà cắt móng tay, móng chân, gội đầu và tắm cho bà. Khi đến lượt hai người em trai, họ chỉ mang cơm cho bà. Có lần, vợ của người em trai nói với tôi: “Chị thật rảnh rỗi. Em sẽ không làm gì hơn ngoài việc mang cơm cho bà.”
Khi một đồng tu nghe thấy vậy bèn nói với cô ấy: “Chị dâu của cô khác với cô. Chị ấy là người tu luyện và mong muốn trở thành người tốt hơn.” Đúng vậy, nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi sẽ không làm như vậy.
Một lần, đến lượt tôi chăm sóc mẹ chồng, hôm đó trời rất nóng, vợ chồng tôi liền dùng xe ba bánh đưa mẹ ra sông tắm. Có lẽ trong khi bế bà xuống, chúng tôi không cẩn thận đã làm chân của bà bị căng. Sau khi về nhà, bà phàn nàn rằng chân bị đau. Tôi hỏi bà có muốn tôi mua thuốc cho bà không, bà đã đồng ý. Sau khi trở về, tôi nói với bà: “Mẹ hãy thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo!’”
Bà nói: “Mẹ biết, mẹ thực sự được hưởng lợi từ Đại Pháp. Sư phụ đã giúp mẹ rất nhiều.”
Ngày hôm sau, chị chồng tôi đến thăm mẹ. Khi thấy bà như vậy, chị mắng tôi: “Sao em lại bất cẩn như vậy? Xem em đã làm gì với mẹ kìa!” Con dâu tôi lúc đó cũng ở đó, khi nghe thấy vậy, con bé cảm thấy thương tôi. Sau khi chị chồng tôi rời đi, con dâu tôi nói với tôi: “Gia đình mình quan tâm đến bà nhất, làm chân bà bị đau cũng chỉ là vô ý thôi, sao dì ấy có thể nói với mẹ như vậy?” Tôi nói với cháu rằng tôi là người tu luyện, gặp mâu thuẫn cần hướng nội tìm vấn đề ở bản thân.
Ngày hôm sau, chị chồng đón mẹ về ở cùng. Tôi đến thăm bà hai lần mỗi ngày. Dù bận rộn đến đâu, tôi cũng dành thời gian đến thăm bà. Mẹ chồng tôi đã bình phục sau ba đến năm ngày. Chị chồng tôi hỏi mẹ: “Mẹ ơi, mẹ có biết ai chăm sóc mẹ tốt nhất không?”
Mẹ chồng tôi trả lời: “Mẹ biết rất rõ.”
Con dâu tôi ủng hộ chúng tôi tu luyện Đại Pháp
Vợ chồng tôi đối xử với con dâu rất tốt và chúng tôi không bao giờ tranh cãi về lợi ích kinh tế. Cháu thường nói: “Mẹ ruột của con cũng không đối xử với con tốt như bố mẹ.”
Con dâu tôi rất ủng hộ Đại Pháp. Đôi khi tôi bận, cháu sẽ giúp tôi in các tài liệu giảng chân tướng. Một ngày nọ, nhân viên chính quyền đến sách nhiễu chúng tôi, họ hỏi cháu: “Cô có ủng hộ bố mẹ chồng cô tu luyện Pháp Luân Công không?”
Cháu trả lời: “Việc tu luyện của bố mẹ chồng tôi rất tốt cho gia đình chúng tôi và giúp họ khỏe mạnh. Tại sao lại không ủng hộ chứ? Chúng tôi rất ủng hộ họ!” Họ đã bỏ đi sau khi nghe con dâu tôi nói như vậy. Đôi khi chồng tôi có ý định nghỉ một buổi học Pháp nhóm ở nhà một học viên khác, con dâu tôi lại giục anh ấy đi học.
Không từ ngữ nào có thể diễn tả hết được sự thần kỳ của việc tu luyện Đại Pháp. Chúng tôi nhất định sẽ tiếp tục cùng nhau đề cao dựa trên Pháp và làm những gì mà đệ tử Đại Pháp nên làm. Con xin cảm tạ sự cứu độ từ bi của Sư phụ!
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/23/491466.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/28/228258.html