Tôi là người may mắn nhất
Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 25-02-2025] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 1 năm 1998, khi đó tôi 25 tuổi. Mỗi khi nhớ lại thời điểm mới bắt đầu tu luyện, tôi vẫn thấy vô cùng xúc động. Tôi thật may mắn khi đắc được Đại Pháp của vũ trụ. Hai mươi lăm năm đã trôi qua, tôi đã trải qua nhiều khổ nạn trên chặng đường này. Nhưng dù tôi còn nhiều thiếu sót, Sư phụ chưa bao giờ từ bỏ tôi. Tôi xin chia sẻ một vài câu chuyện để minh chứng cho uy đức vĩ đại của Sư phụ và vẻ đẹp của Đại Pháp.
Bước ngoặt cuộc đời
Năm 25 tuổi, thân thể tôi đầy bệnh tật. Tôi bị bệnh phụ khoa nghiêm trọng và đau lưng quanh năm. Tôi cũng bị đau và chướng bụng dưới, thân thể thường xuyên mệt mỏi. Ngoài ra tôi còn bị viêm mũi và đau dạ dày. Tôi không dám ăn đồ lạnh hoặc cứng. Việc bị cảm lạnh và sốt là chuyện thường xuyên xảy ra đối với tôi.
Tôi là người hướng nội và thích một cuộc sống gia đình yên bình. Tuy nhiên, chồng tôi lại thích tụ tập cùng bạn bè. Anh ấy thường đi nhà hàng, chơi mạt chược và về nhà muộn, bỏ lại tôi và con nhỏ ở nhà một mình. Quan hệ vợ chồng của chúng tôi không đến nỗi tệ, vì anh ấy cũng giúp tôi làm việc nhà. Nhưng tôi vẫn cảm thấy cô đơn và không an toàn khi anh ấy đi vắng. Tôi cũng thường xuyên lo lắng mỗi khi chồng tôi có điện thoại. Anh ấy thường ra ngoài sau khi nghe điện thoại của bạn bè.
Năm 1998, tôi may mắn có một bước ngoặt cuộc đời. Tôi đưa con về nhà bố mẹ đẻ trong kỳ nghỉ đông. Bố mẹ tôi là học viên Đại Pháp. Thấy bố mẹ khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng, tôi rất vui. Mẹ tôi đã đưa cho tôi cuốn sách Chuyển Pháp Luân. Ban đầu, tôi nghĩ môn tu luyện này chỉ dành cho người cao tuổi để giữ sức khỏe. Tuy nhiên, tôi đã bị ấn tượng sâu sắc bởi nội dung của các Pháp lý trong cuốn sách. Đó là lần đầu tiên tôi nghe nói về Pháp lý Chân-Thiện-Nhẫn. Vì vậy, khi mẹ tôi hỏi tôi có muốn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp không, tôi lập tức đồng ý.
Mỗi tối, tôi đều đến nhà một học viên để xem video loạt bài giảng của Sư phụ. Có khoảng 10 người tham dự, ai cũng rất tốt bụng. Bầu không khí ở nhà các học viên thật yên bình! Sau khi xem chín bài giảng, cả thân và tâm của tôi đều trải qua những thay đổi lớn lao. Tôi biết từ đó trở đi tôi sẽ tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn. Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho tôi, tất cả những khó chịu mà tôi từng có đều biến mất.
Tôi biết rằng mình là một người tu luyện, không còn là người thường. Một lần, ở cửa hàng, người chủ đã trả thừa cho tôi khoảng 80 nhân dân tệ. Tôi đã trả lại ngay lập tức. Tôi biết đó là một khảo nghiệm xem tôi có thể vứt bỏ chấp trước vào lợi ích không. Trong chốc lát, tôi cảm thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc, thế giới quan của tôi đã thay đổi. Mỗi khi nghĩ về khoảng thời gian đó, tôi vẫn cảm thấy xúc động. Tôi biết ơn Sư phụ đã cải biến tôi từ một người ích kỷ thành một người biết nghĩ cho người khác và xem nhẹ danh lợi. Cả thân và tâm của tôi đều trở nên khỏe mạnh.
Một tháng sau, khi trở về nhà, tôi cảm thấy thân thể nhẹ nhàng và rất thoải mái. Tôi làm việc trong ba ngày liên tục mà không hề cảm thấy mệt mỏi. Tôi trở nên lạc quan và có thể bao dung với việc chồng tôi giao lưu với bạn bè. Cuộc sống gia đình của tôi giờ đây tràn ngập hạnh phúc!
Đối xử tử tế với mọi người xung quanh
Có một cặp vợ chồng già sống ở căn hộ đối diện nhà tôi. Khi họ mới chuyển tới, chỉ có người vợ ở nhà, còn người chồng vẫn bận làm nông ở quê. Bà cụ không biết cách xử lý nhiều vấn đề, ví dụ như khi nước sinh hoạt chập chờn, cách khởi động lại bếp ga, cách sử dụng bình nóng lạnh, v.v. Tôi đã kiên nhẫn giúp bà giải quyết các vấn đề đó. Vào mùa đông, tôi đã giúp bà đo kích thước cửa ban công và lắp rèm giữ nhiệt.
Bà có hai cô con gái đều đi làm xa, nên tôi đã giúp bà kết nối vào wifi của nhà tôi để bà có thể trò chuyện qua video với các con. Bà thường kể với các con về tôi, nói rằng tôi là một người hàng xóm tốt bụng. Tôi nói với bà rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và Đại Pháp dạy chúng tôi làm người tốt. Tôi cũng nói bà hãy ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và đừng tin vào những tuyên truyền phỉ báng Pháp Luân Đại Pháp trên TV.
Một đồng nghiệp cũ của tôi đã nghỉ hưu trong nhiều năm. Bà sống một mình và nhờ tôi giúp đỡ mỗi khi có việc không giải quyết được. Tòa nhà nơi bà ấy ở không có hệ thống sưởi tốt, vì vậy tôi đã giúp bà ấy mua rèm giữ nhiệt. Rèm được gửi đến nhà bà ấy, rồi bà ấy đợi tôi đến lắp. Nhưng thật không may, trước hôm tôi tới lắp, trời bắt đầu có tuyết. Tôi không biết phải làm thế nào. Tôi nghĩ: “Trời lạnh thế này nên rất cần có rèm giữ nhiệt.” Tôi liền mang một chiếc thang đi trong tuyết đến nhà bà. Bà vô cùng ngạc nhiên khi mở cửa. Bà không nghĩ tôi sẽ đến và hỏi tôi đã đến bằng cách nào. Tôi nói với bà ấy rằng bắt taxi rất khó nên tôi đã đi bộ. Bà ấy rất cảm động và nói rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp thật tốt bụng và khác hẳn những người khác!
Mặc dù những việc này có vẻ nhỏ, nhưng Đại Pháp đã dần dần rèn giũa các học viên qua từng sự việc nhỏ như vậy để họ trở nên thiện lương và biết quan tâm đến người khác hơn.
Hơn 20 năm đã trôi qua, tôi đã hai lần bị giam giữ phi pháp trong các trại lao động. Tuy nhiên, Đại Pháp đã bén rễ sâu trong sinh mệnh của tôi. Tôi thật may mắn khi được làm đệ tử của Sư phụ tôn kính.
Con xin cảm tạ Sư phụ!
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/25/463931.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/5/28/228257.html