Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-05-2025] Sư phụ Lý đã giảng:

“Có rất nhiều người mong muốn tu luyện lên cao tầng, [họ] có suy nghĩ như thế, có nguyện vọng như thế; nhưng tu luyện không đắc Pháp, kết quả tạo thành rất nhiều khó khăn, lại còn xuất hiện rất nhiều vấn đề.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Tôi không nghĩ mình có vấn đề này, bởi vì Sư phụ đang nói về những người luyện các môn khí công khác và không được biết Pháp tại cao tầng giống như tôi. Chỉ đến gần đây, tôi mới nhận ra mình học Pháp không đúng cách.

Khoảng 10 năm trước, tôi không thể tập trung được trong lúc học Pháp, vì vậy tôi quyết định học thuộc Pháp. Ban đầu, tôi ngộ ra nhiều Pháp lý và cảm nhận được Sư phụ đang tịnh hoá những thân thể của tôi trong các không gian khác. Cảm giác thật thần thánh và tuyệt vời. Mặc dù đã học thuộc Pháp rất tốt, tôi vẫn không thể tĩnh lại được trong khi đọc thuộc. Tôi có thể nhẩm Pháp một cách thuần thục trong tâm, nhưng lại không thể tiếp thu được điều mà mình đang đọc. Tôi có thể nhẩm thuộc từng từ trong “Bài giảng thứ nhất” trong vòng chưa đến một giờ đồng hồ, còn nhanh hơn tốc độ mà tôi có thể thông đọc, vậy mà tôi không tiếp thụ được ngay cả hàm nghĩa bề mặt của Pháp.

Một học viên mà tôi biết có thể nhẩm Pháp nhanh hơn cả tôi – một bài giảng trong vòng 40 phút. Tôi hỏi rằng cô ấy có thể ngộ được các Pháp lý đằng sau con chữ hay không; cô ấy nói không và cố giải thích lý do vì sao điều này không hề ảnh hưởng đến việc tu luyện của cô ấy. Tôi cảm thấy có gì đó không đúng lắm trong câu trả lời của cô ấy.

Sau đó, tôi đã trải qua một ma nạn nghiêm trọng, nhưng rốt cuộc đã vượt qua được nhờ sự giúp đỡ của Sư phụ. Tôi bắt đầu tự hỏi vì sao mình thường xuyên đi lệch khỏi con đường tu luyện và vướng vào rắc rối. Trong vài năm qua, mặc dù đã cố gắng vượt qua trạng thái không đúng đắn này, tôi chỉ có thể tập trung trong một thời gian ngắn khi học Chuyển Pháp Luân. Sau đó, tôi đọc rất nhanh nhưng tiếp thu được rất ít hàm nghĩa của Pháp.

Thỉnh thoảng, khi có thể tập trung vào hàm nghĩa của từng từ mà tôi đọc, dù quá trình rất chậm, tôi lại có thể ngộ được điều gì đó trong mỗi lần học và cảm thấy sự biến đổi trên thân thể mình. Có lần, tôi học hai bài giảng một cách chăm chú, đảm bảo rằng tôi hiểu mình đang đọc cái gì. Sau đó, tôi cảm thấy mình là do Pháp cấu thành và không có bất kỳ quan niệm người thường nào. Đó là một cảm giác thần thánh, và tôi có thể hiểu được rằng Sư phụ ngụ ý điều gì khi Ngài nói rằng thế giới Cực Lạc là do Pháp cấu thành. Một lần khác, sau khi học Pháp một cách cẩn thận, tôi cảm thấy rằng thân thể của mình đã biến thành vàng tinh khiết. Khi phát chính niệm, tôi cảm thấy thần thông của mình có thể xẻ đôi một ngọn núi.

Tất cả những trải nghiệm và cảm giác thần thánh này rất ấn tượng và tăng thêm tín tâm cho tôi. Tôi biết rằng Sư phụ đang khích lệ tôi. Tuy nhiên, hầu như tôi không thể ngừng học Pháp một cách nhanh chóng. Trước khi thấu được những gì đang đọc, tôi đã đọc sang câu tiếp theo mất rồi.

Một hôm, tôi nghe nói đến một đồng tu chép Pháp rất cẩn thận và đọc lại từng câu hàng chục lần trước khi viết xuống. Cô ấy nói: “Tôi không thể tu luyện mà không có sự chỉ đạo của Pháp.” Tôi nghĩ Sư phụ đang nói với tôi rằng tôi đang không tu luyện.

Tôi cũng đã bắt đầu chép Pháp tại nhà và quyết tâm phải để chủ ý thức của mình đắc Pháp. Tôi đảm bảo rằng mình hiểu được hàm nghĩa của từng chữ trước khi viết xuống. Theo cách này, tôi ngộ ra nhiều điều mới mỗi ngày. Khi tôi nhìn vào Chuyển Pháp Luân, tôi thật sự cảm thấy đó là một quyển Thiên Thư vô giá dạy cho tôi rất nhiều thiên cơ. Sư phụ giảng rằng:

“Có đệ tử nói: ‘Mỗi lời của Đại Sư Lý Hồng Chí đều là thiên cơ, là tiết lộ thiên cơ’.” (Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp Luân)

Dù vậy, tôi cảm thấy có thứ gì đó đang cản trở tôi tập trung và tôi phải đấu tranh hết sức mình để áp chế nó. Tôi đã thảo luận điều này với các đồng tu trong nhóm học Pháp, và một người trong đó nói rằng: “Phó nguyên thần của anh đang đánh nhau với chủ nguyên thần của anh để giành lấy nhục thân, để nó có thể tu luyện. Phó nguyên thần của anh khá mạnh.” Những lời ấy đã làm tôi sốc, như thể một tia sét đánh xuyên qua thân thể tôi. Giây phút mà tôi nhận thức được điều gì đang xảy ra, Sư phụ đã bắt đầu loại bỏ an bài của cựu thế lực – an bài cho phó nguyên thần tu luyện. Tôi chắc chắn rằng mình sẽ không bao giờ thừa nhận loại an bài như thế.

Kể từ đó, khi tôi nhẩm chính xác từng chữ trong sách nhanh đến mức không biết hàm nghĩa của chúng, tôi sẽ ngừng lại, phủ định can nhiễu và phát chính niệm. Một buổi tối nọ, trong khi đang làm việc nhà, một ý niệm đã nảy ra trong đầu tôi: “Ta làm điều này bởi vì ta (phó nguyên thần) đang đắc được nhiều thứ tốt khi nhẩm Pháp.” Tôi nói với phó nguyên thần rằng: “Chỉ có chủ nguyên thần mới có thể tu luyện Đại Pháp. Ta là chủ thể và ngươi là thần hộ Pháp. Nếu ngươi tranh giành nhục thân của ta để nhẩm Pháp và tu luyện, nhưng ta lại tu không thành, thì điều ngươi làm sẽ là vô ích và không đắc được bất kỳ thứ tốt nào cả. Cựu thế lực biết tầng thứ của ngươi hữu hạn và lừa ngươi làm việc này. Nếu ngươi tiếp tục can nhiễu ta, ta sẽ phát chính niệm để thanh trừ ngươi.”

Sau đó, can nhiễu lớn mạnh kia đã biến mất. Tôi đã có thể nhẩm Pháp trong khi đi bộ hoặc ngồi trong xe hơi và hiểu rõ ý nghĩa của từng chữ. Đôi khi, tôi mất tập trung khi nhẩm Pháp, nhưng tôi tin rằng đó là can nhiễu từ những quan niệm hoặc nghiệp tư tưởng, không đáng kể khi so sánh với sự can nhiễu mạnh mẽ từ phó nguyên thần. Học Pháp tốt đã cho tôi hiểu được nhiều Pháp lý cũng như nhận ra được những thiếu sót của mình, những thứ mà Sư phụ đã giúp tôi hoá giải từng chút, từng chút một.

Nếu chúng ta không thể ngộ được các Pháp lý trong khi tu luyện thì chắc chắn có gì đó không ổn bởi vì chúng ta cần có Pháp để tu luyện. Sư phụ đã giảng:

“Mọi người đã biết, tôi có 100 triệu đồ đệ Đại Pháp; [nếu] mỗi đệ tử đều do tự thân tôi chủ thể đến bảo ban chư vị tu thế nào, [rồi] coi sóc chư vị, mỗi người chư vị gặp vấn đề đều trực tiếp hỏi tôi, diễn hoá công của mỗi người chư vị và viên mãn của thế giới chư vị, việc tiêu nghiệp của chư vị, hết thảy mọi thứ của chư vị đều do chủ thể của tôi đến thực hiện, [nếu thế] mọi người thử nghĩ xem, điều ấy là không thực hiện được; bởi vì trước khi có Pháp Chính Nhân Gian thanh trừ đi chướng ngại cuối cùng, thì điều ấy không được. Có nhiều học viên như thế không gặp [mặt] tôi thì hỏi tu luyện như thế nào đây? Có Pháp ở đây, vì thế tôi mới bảo chư vị cần phải ‘dĩ Pháp vi Sư’; đó là mục đích căn bản. Tôi còn bảo chư vị, rằng bộ Pháp này có lực lượng rất lớn; tôi lấy năng lượng rất to lớn của mình, dung tiến vào trong bộ Pháp này; do đó bộ Pháp này có thể thực hiện bất kỳ sự việc gì cho chư vị.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)

Vì chủ thể của Sư phụ không thể hiện diện ở mọi nơi và bảo cho mỗi người trong chúng ta cần phải làm gì trước mỗi tình huống, nên Ngài đã ban Pháp cho chúng ta, điều then chốt trên con đường tu luyện của chúng ta. Thiền tông không thừa nhận sự tồn tại của Pháp, đó là lý do vì sao nó chỉ kéo dài đến đời Lục tổ. Hãy thử nghĩ xem: điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta không có Pháp chỉ đạo?

Là người tu luyện, chúng ta không nên xem điều những học viên khác nói như là Pháp. Mọi người đều tu luyện tại tầng thứ khác nhau và thể ngộ về các Pháp lý khác nhau. Một số học viên thích hỏi người khác về thể ngộ của họ về Pháp và xem đó như là Pháp. Một học viên thường xuyên hỏi lời khuyên của tôi mỗi khi cô ấy gặp mâu thuẫn, và tôi sẽ nói với cô ấy điều mà tôi nghĩ cô ấy nên làm. Rốt cuộc, cô ấy đã qua đời. Một số học viên thích chỉ đạo các học viên khác bằng những Pháp lý mà họ ngộ được dưới danh nghĩa giúp đỡ đồng tu tu luyện. Đây có thể được xem là loạn Pháp. Theo quan điểm của tôi, chúng ta nên tìm kiếm tâm chấp trước thông qua việc chú ý đến những suy nghĩ và hành động của bản thân mình, cũng như là suy xét đến những trải nghiệm từ người khác, và loại bỏ chúng dựa trên Pháp. Đây là cách chúng ta tỷ học tỷ tu.

Sư phụ đã dạy chúng ta rằng:

“Chư vị bảo họ nói ra và coi đó như Pháp mà dùng, đó chẳng phải là loạn Pháp? Cũng là khiến người nhà Sư phụ phạm tội đối với Đại Pháp.” (“Thế nào là trợ Sư Chính Pháp”, Tinh Tấn Yếu Chỉ III)

“Chư vị chắc chắn có rất nhiều vấn đề; tôi nghĩ rằng, thông qua việc học Pháp, chư vị đều có thể giải quyết [chúng]. Rất nhiều vấn đề cụ thể, chư vị chỉ cần học Pháp, cũng đều có thể giải quyết;…” (Giảng Pháp tại Pháp hội Florida ở Mỹ quốc, Giảng Pháp các nơi II)

Thể ngộ của tôi là nếu chúng ta tập trung khi học Pháp, thì sẽ tìm thấy lời giải đáp mà mình cần. Chỉ có thông qua tự mình giải quyết các vấn đề và ngộ ra các Pháp lý trong khi học Pháp, thì chúng ta mới không đi sai lệch.

Ví dụ, một học viên đã chia sẻ trong một bài tâm đắc thể hội đăng trên Minh Huệ rằng nhiều người không chú ý đến nội dung của Pháp khi học Pháp. Có một lần, sau khi học xong phần bài giảng về thiên mục, vị ấy hỏi các học viên khác rằng: “Ba nhân tố nào quyết định tầng thứ của thiên mục của chúng ta?”. Mặc dù tôi suy nghĩ rất nhiều nhưng phải mất rất lâu mới nghĩ ra được hai nhân tố mà thôi. Kể từ lúc có thể giữ tập trung trong lúc học Pháp, tôi đã nhẩm về phần thiên mục trong một ngày. Tôi đảm bảo rằng mình hiểu được hàm nghĩa của từng chữ mà mình đang đọc. Vào lúc đó, tôi đã có thêm nhiều thể ngộ về thiên mục, như thể đó là lần đầu tiên tôi đọc phần ấy vậy.

Tôi từng nghĩ rằng thiên mục giống như con mắt thứ ba trên trán của Nhị Lang Thần trong câu chuyện Tây Du Ký. Bây giờ, tôi nhận ra rằng mình đang dùng câu chuyện để liễu giải Pháp thay vì nghiêm túc hiểu Pháp. Còn một vài ví dụ tương tự khác nữa, và Sư phụ đã giúp tôi quy chính lại hết.

Khi chúng ta hiểu được các Pháp lý và làm theo những gì mà Pháp yêu cầu thì sẽ không khó để giữ vững tâm tính bởi vì chúng ta có được uy lực của Pháp ở phía sau. Tôi đề xuất các học viên nào gặp khó khăn trong việc tu luyện chủ ý thức hãy đọc bài chia sẻ “Tự hỏi chúng ta đã nghiêm túc đối đãi với việc tu luyện chưa?” trên trang Minh Huệ.

Bài chia sẻ lý tính giữa những người tu luyện thường chỉ phản ánh nhận thức của cá nhân trong trạng thái tu luyện tại thời điểm viết bài, thiện ý giao lưu trên tinh thần cùng nhau đề cao.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/5/27/495485.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/6/4/228359.html