Bài viết của một học viên ở thành phố Vũ Hán, tỉnh Hồ Bắc

[MINH HUỆ 07-06-2012] Đây là câu chuyện của một trong hàng triệu học viên Pháp Luân Đại Pháp sống tại Trung Quốc. Cô ấy bắt đầu tập luyện Pháp Luân Đại Pháp khi còn trẻ. Pháp Luân Đại Pháp đã giúp cô sống một cuộc đời tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, làm trái tim cô rung động, và đưa cô bước từ bóng tối ra ánh sáng.

Nhân dịp kỷ niệm 20 năm Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền, qua bài viết này, tôi muốn tạ ơn cứu độ từ bi của Sư Phụ Lý. Tôi mong rằng nhiều người có thể biết được sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và từ đó hy vọng vào một tương lai tốt đẹp hơn.

Mùa xuân của sự sống

Mỗi khi mùa đông kết thúc và mặt đất thấm đẫm mưa xuân, vạn vật bắt đầu sinh sôi nảy nở. Muôn hoa đua nở, chồi non mới nhú nhuộm nhiều sắc xanh. Một mùa xuân nữa lại đến, rộn tiếng chim ca, ngạt ngào hương hoa, âm hưởng mùa xuân tràn ngập đất trời. Mỗi dịp xuân về lại làm tôi nhớ lại mùa xuân năm 1993.

Lúc đó, tôi là một sinh viên và còn mơ hồ về cuộc sống. Tôi đang tìm kiếm một điều gì đó nhưng không thể tìm được hướng đi cho mình. Tôi đọc rất nhiều sách nhưng không thể khỏa lấp được niềm khao khát của trái tim mình. Một số là những cuốn sách bán chạy nhất, một số khác viết về khí công và Phật giáo, và vô số những chủ đề khác. Câu trả lời mà tôi tìm kiếm vẫn cứ lảng tránh tôi. Tôi thừa nhận mình đã rất tò mò về khí công và tự đặt ra nhiều câu hỏi ngây ngô, chẳng hạn như, “Tại sao một số người lại có khả năng siêu nhiên? Liệu tập khí công có dẫn đến tẩu hỏa nhập ma? Liệu chư Thần hay chư Phật có thực sự tồn tại không? Nếu đúng là như vậy, tại sao những người xấu lại không bị trừng phạt?”

Vào mùa xuân đó, một người bạn học báo cho tôi một tin đã làm thay đổi toàn bộ tương lai của tôi. Cô ấy bảo tôi rằng một vị Sư phụ từ vùng Đông Bắc Trung Quốc sẽ thuyết giảng tại Vũ Hán. Vị Sư phụ này sẽ nói về tầm quan trọng của Đức. Quan trọng là học phí cho khóa học rất thấp, chỉ có 40 tệ cho một khóa học 10 ngày về một môn tu luyện gọi là Pháp Luân Công (hay Pháp Luân Đại Pháp). Đây là tin tốt cho một sinh viên đã phải trả 100 nhân dân tệ cho một khóa khí công sơ cấp và không đủ tiền trang trải cho các khóa trung cấp như tôi. Bạn của tôi cũng nói với tôi rằng những người tập Pháp Luân Công không thể thực hành bất kỳ môn khí công nào khác.`

Tôi suy ngẫm về điều này trong chốc lát, vì tôi đã tiêu quá nhiều tiền cho những khóa học khí công khác nhau trước kia. Sau khi tiêu tốn quá nhiều tiền, tôi vẫn chưa thực sự sẵn sàng để từ bỏ hẳn các môn khí công đó. Tuy nhiên, Pháp Luân Đại Pháp dường như đang cất tiếng gọi tôi và tôi cảm thấy bị lôi cuốn theo tiếng gọi đó. Tôi quyết định sẽ học thử một lần và sau khi đã biết được Pháp Luân Đại Pháp là gì thì sẽ tính tiếp. Khi đăng ký cho lớp học, các nhân viên trao cho tôi thẻ học viên với đồ hình Pháp Luân trên đó và nói, “Pháp Luân này tốt, rất là tốt!” Đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy biểu tượng đó. Tôi nhìn kỹ và thấy một biểu tượng chữ vạn 卍 , những người nghiên cứu Phật giáo và Thái cực đều biết biểu tượng này.Tôi rất ngạc nhiên và không hiểu lắm về những lời họ nói. Tôi tự hỏi, “Liệu nó có thực sự tốt?” (Lưu ý của Biên tập viên: Các công pháp tu luyện Phật gia coi biểu tượng chữ vạn 卍 là đại diện cho toàn thể vũ trụ. Trước chiến tranh thế giới thứ II hình chữ vạn có thể tìm thấy trong văn hóa phương Tây như là một biểu tượng của may mắn.)

Nghe Bài giảng của Sư Phụ Lý

Những suy nghĩ phức tạp tràn đầy tâm trí khi tôi bước vào hội trường của khóa học. Tôi rất ngạc nhiên khi thấy cả một hội trường lớn thế lại kín hết chỗ. Phải đến cả ngàn người. Hầu hết các lớp học khí công đều ít người tham gia, chỉ khoảng 100, vậy mà các khí công sư đã lấy làm tự hào. Sư Phụ Lý bước lên bục giảng trong tiếng vỗ tay lớn. Ông cao lớn và có khuôn mặt rất nhân từ.

Khi Sư phụ Lý bắt đầu giảng bài, khán phòng yên lặng đến nỗi người ta có thể nghe thấy cả những tiếng động rất khẽ. Tôi lắng nghe rất tập trung trong suốt hai giờ, và tôi nhớ từng lời Sư phụ giảng. Dường như không có gì khác đang tồn tại lúc đó nữa. Ngay sau ngày giảng Pháp đầu tiên, tôi đã tìm thấy câu trả lời cho tất cả các câu hỏi mà tôi vốn băn khoăn về khí công. Điều hết sức lý thú là Sư Phụ Lý đã dạy chúng tôi về giá trị chân chính của tu luyện. Chúng tôi thường chỉ chú ý thực hành mà không thực sự tu tâm. Tôi đã hiểu ra rằng việc tu luyện tâm tính  là điều cơ bản đối với người tu luyện.

Tôi thình lình ngộ ra: “À, tôi đã hiểu ra. Tu luyện là phải như thế này! Những gì tôi muốn tìm thấy là một con đường chỉ đạo cho sự tu luyện! Cuối cùng tôi đã tìm thấy nó!” Sau giờ học, tôi nói với bạn học của mình, “Tôi đã quyết định sẽ tập Pháp Luân Công và từ bỏ tất cả các môn khí công khác.” Tôi vẫn còn nhớ như in về sự khởi đầu con đường tu luyện của mình, những bước đi đầu tiên khi tôi trở thành một học viên Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi tham dự tất cả các buổi học trong khóa, luôn đúng giờ và lo rằng mình sẽ đến muộn. Tôi muốn nghe từng lời Sư Phụ Lý giảng và tôi không thể diễn tả niềm vui sướng tột cùng khi tìm thấy Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nhớ rằng khi Sư Phụ Lý nói về thiên mục, một cảm giác căng lên giữa hai mắt tôi và cảm thấy như một cái gì đó xoáy thẳng vào trong. Ban đầu tôi không để ý đến cảm giác đó bởi vì lúc đó tôi đang chăm chú lắng nghe bài giảng. Khi Sư phụ Lý giảng đến đoạn:.

“Trong khi tôi đang giảng về thiên mục, trên trán của mỗi người chúng ta đều có cảm giác căng lên, thịt tụ lại, tụ lại xoáy vào trong.” (Chuyển Pháp Luân)

Thì đó là lúc tôi nhận ra rằng Sư Phụ Lý đang khai mở thiên mục cho tôi. Khi Sư Phụ Lý giảng về cài Pháp Luân, tôi cảm thấy rằng một cái gì đó đang xoay chuyển trong bụng mình. Nó xoay thuận chiều kim đồng hồ và ngược chiều kim đồng hồ, đôi khi nhanh và đôi khi chậm. Sư phụ Lý hướng dẫn chúng tôi cách tu luyện và làm mẫu các bài công pháp sau giờ giảng. Ông đi qua các lối đi giữa các học viên, từ hàng đầu tiên cho đến hàng cuối cùng để sửa từng động tác cho chúng tôi. Ông rất nghiêm túc và tận tâm.

Tôi nhớ rằng có một lần vài học viên đến sớm và cửa vẫn còn chưa mở. Chúng tôi ngồi trên bậc cầu thang và chờ đợi. Sau đó, một chiếc xe ô tô màu đen dừng lại ở trước cửa. Tôi ngạc nhiên khi thấy Sư Phụ Lý. Chúng tôi nhìn chằm chằm vào ông khi ông đi qua và không thể nói nên lời. Chúng tôi lặng im.

Lợi ích từ khi bắt đầu con đường tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Vào tháng 09, chúng tôi nghe nói rằng Sư Phụ Lý sẽ lại đến Vũ Hán một lần nữa. Tôi đã may mắn được tham gia hai khóa học nữa và chỉ phải trả một nửa học phí vì đã tham dự một khóa học trước đó. Lần này bài giảng được tổ chức tại Trường Đại học Kinh tế và Luật Trung Nam. Lúc đó tôi là một giáo viên vừa mới được nhận vào một tháng trước. Giám sát viên của tôi có mặt trong tất cả các giờ lên lớp của tôi và nói chung, đối với một giáo viên mới thì đây là một áp lực rất lớn, nhưng tôi lại không cảm thấy có áp lực nào cả. Một lần, tôi được thông báo là giám sát viên sẽ đến kiểm tra lớp tôi vào ngày hôm sau. Tôi hơi lo. Tôi muốn tham gia bài giảng của Sư phụ Lý, đây là điều quan trọng nhất trong tâm trí của tôi. Vì vậy, tôi chỉ chuẩn bị sơ qua cho lớp học của tôi và sau đó đến tham dự bài giảng Đại Pháp. Rất đáng ngạc nhiên là giám sát viên đã hài lòng với buổi học ở lớp tôi và đề nghị tôi tổ chức một buổi giảng bài công khai và mời tất cả các giáo viên trong trường vào ngày 01/10.

Sau khi tham dự buổi học Pháp Luân Đại Pháp thứ tư, một bài giảng khác cũng được tổ chức cùng ngày. Tôi không muốn bỏ lỡ cả hai bài giảng đó nên chỉ có thời gian chuẩn bị bài thuyết trình công khai của mình ở công viên Giải Phóng vào thời gian ăn trưa. Mọi việc tiến triển thuận lợi và tôi được đánh giá cao. Một giáo viên lâu năm nói: “Thông thường, chỉ có một người giáo viên nhiều năm kinh nghiệm giảng dạy mới có thể giảng bài này một cách dễ hiểu, nhưng qua bài giảng này cô đã có thể đáp ứng mọi yêu cầu về giảng dạy chỉ sau một tháng vào nghề.” Vào lúc đó tôi đã không hiểu tại sao tôi lại thông minh đến thế. Trên thực tế, chính là Pháp Luân Đại Pháp đã khai mở trí huệ cho tôi.

Phật quang phổ chiếu gia đình tôi

Sau khi trở thành một học viên Pháp Luân Công vào năm 1993, tôi trở nên vui vẻ, thoải mái và hoạt bát, tự tin hơn. Tôi không còn tranh giành hơn thua và có thể giữ mình không bị nổi nóng. Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi luôn bất hòa với các anh, chị, em trong nhà. Nhưng sau khi tôi bước trên con đường tu luyện Pháp Luân Công, tôi mỉm cười ngay cả khi tôi bị đổ lỗi cho một cái gì đó mà không phải là lỗi của mình.

Tôi trở về nhà và báo cho cả gia đình biết về quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của mình. Cha tôi không thích điều này và tỏ ra rất khó chịu, còn anh chị em của tôi đã gây sự với tôi. Đáp lại, tôi nấu bữa tối, mỉm cười, và hướng nội để tìm ra các thiếu sót của mình. Cả nhà đã phàn nàn về đồ ăn tôi nấu và các lỗi khác của tôi. Tôi không những không gây sự lại mà còn tiếp tục mỉm cười. Cuối cùng, mọi người đều thừa nhận rằng tôi đã thay đổi rất nhiều kể từ khi tập Pháp Luân Công và không còn chỉ trích tôi nữa. Thành thật mà nói, tôi sẽ cãi nhau nảy lửa với họ nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Công.

Cả gia đình cũng được hưởng lợi từ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của tôi, và họ dần dần thay đổi. Sau khoảng một năm, mẹ tôi cũng thay đổi. Trước đó bà thường hay độc đoán, dễ dàng nổi nóng và có thể gây sự với bất kỳ ai. Nhưng bây giờ, bà không còn dễ nổi nóng như trước nữa và đôi khi còn kiềm chế bản thân mình trước khi mất bình tĩnh. Bà cũng trở nên khoan dung hơn, dễ chịu hơn và không còn chỉ trích người khác nữa.

Những năm trước mẹ tôi đã tin vào Pháp Luân Đại Pháp, và còn rất ngưỡng mộ Sư Phụ Lý. Ngay cả trong giai đoạn tàn khốc nhất của cuộc bức hại, bà vẫn luôn ủng hộ tôi. Vài năm trước, mẹ tôi thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới. Cách đây không lâu, em trai tôi nói rằng mẹ cảm thấy không khỏe và có thể là bà bị sỏi mật. Em bảo tôi đưa mẹ đi viện, nhưng mẹ đã từ chối không đi. Bà nói rằng gần đây bà đã quên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Mẹ tôi sẽ niệm lại như trước. Mẹ tôi nói nếu như không cảm thấy tốt hơn vào ngày hôm sau, bà sẽ đi bệnh viện. Sáng hôm sau, mẹ tôi gọi điện và báo tin rằng bà đã khỏe lại. Hiện giờ, mẹ tôi tràn đầy năng lượng và trông khỏe mạnh so với tuổi của bà. Bà luôn nói với mọi người rằng Pháp Luân Đại Pháp là thực sự tốt!

Bố chồng của chị gái tôi đã gần 70 tuổi. Vào một ngày, lưng của ông bị đau tới mức ông không thể ngủ được. Ông đến bệnh viện, uống một số thuốc và châm cứu nhưng không có chuyển biến. Sau đó, chị gái tôi nhớ rằng tôi đã đưa cho chị một đĩa DVD Thần Vận nên đã đưa cho ông xem. Ông rất hài lòng sau khi xem và nói: “Những vũ công rất đẹp. Bác chưa bao giờ thấy một chương trình nào hay hơn thế. Sư phụ của cháu rất tuyệt vời!” Ngày hôm sau, ông đã cảm thấy tốt hơn nhiều. Sau đó, em gái tôi thuyết phục ông thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới. Ông đã hồi phục và không còn đau nữa.

Phép màu xảy ra

Cách đây vài ngày, em gái tôi gọi điện và nói: “Chị, Lạc Lạc đã ổn rồi. Nó không bị viêm thanh quản hay nhiễm trùng đường hô hấp nữa.” Nghe giọng nói tôi biết rằng em gái hết sức vui mừng và hạnh phúc, cô ấy đã rất biết ơn Sư Phụ Lý.

Lạc Lạc là cậu con trai bảy tuổi của em gái tôi. Khi bốn tuổi, một chuyện gì đó đã xảy ra với cháu. Sau chuyện đó, cháu hay nhăn mặt và quay cổ một cách vô thức. Ban đầu cha mẹ không quan tâm lắm vì nghĩ đó chỉ là trò chơi con trẻ. Nhưng dần dần cháu phát âm ra những âm nghe lạ tai. Chúng tôi nói cháu đừng làm vậy, cháu dừng lại nhưng chỉ trong chốc lát. Vấn đề là tiếng ồn mà cháu phát ra đã gây phiền hà ở lớp học. Một số bạn cười nhạo cháu. Điều này làm cho Lạc Lạc cảm thấy xấu hổ. Các giáo viên cũng đã bàn về vấn đề này với em gái của tôi nhiều lần.

Hai vợ chồng em gái tôi rất lo lắng và đã cố gắng để bắt Lạc Lạc kiểm soát bản thân, nhưng không thành công. Họ tìm thông tin trên mạng và thấy rằng cháu phải uống thuốc. Tuy nhiên, thuốc uống vào sẽ gây tác dụng phụ, bao gồm cả những mặt tiêu cực như ảnh hưởng đến trí thông minh, và thông thường là uống thuốc sẽ không giúp được nhiều. Hai vợ chồng đã hết cách.

Một lần, sau khi đi học về Lạc Lạc đến nhà tôi. Tôi nói với cháu nhẩm đi nhẩm lại, “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, và “Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Tôi cũng nói với cháu rằng linh thể phát ra những thanh âm ấy không phải là cháu và cháu nên yêu cầu linh thể ấy rời đi. Tôi nói với cháu rằng cháu nên cầu Sư Phụ Lý để Ngài giúp đỡ. Em gái tôi nhắc nhở cháu hàng ngày để cháu niệm những lời tôi đã dặn. Sau một thời gian, cháu không còn bị căn bệnh đó hành hạ nữa. Trong vòng hai đêm cháu nói chuyện trong khi ngủ và cha mẹ không hiểu cháu nói gì cả. Sau đó, cháu hết bệnh. Chúng tôi tin rằng Sư Phụ Lý đã tịnh hóa cơ thể của cháu trong hai đêm đó. Bây giờ, Lạc Lạc muốn nghe bài giảng của Sư Phụ vào mỗi đêm. Cháu cũng nói rằng cháu có một chiếc tivi nhỏ trong đầu của mình. Cháu có thể nhìn thấy con rồng vàng nếu cháu muốn. Sau đó cháu cũng tham gia nhóm học Pháp.

Dù chỉ có một người tu luyện Pháp Luân Công, nhưng toàn bộ gia đình nhận được lợi ích. Có những điều kỳ diệu đã xảy ra với gia đình tôi. Các thành viên trong gia đình tôi rất biết ơn Sư Phụ Lý và Pháp Luân Đại Pháp. Họ đã chứng kiến ​​phép lạ xảy ra bởi thái độ tích cực của họ đối với Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi không thể diễn đạt bằng lời sự biết ơn của gia đình tôi đối với sự giúp đỡ của Sư Phụ Lý. Họ rất tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Tôi đã viết bài này để giúp nhiều người hơn tìm hiểu về sự tốt lành của Pháp Luân Đại Pháp và hy vọng rằng họ không còn bị lừa dối, mê hoặc bởi ĐCSTQ.

(Bài viết theo thông tri kêu gọi Kỷ niệm 20 năm Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền)


Bản tiếng Hán:Http://www.minghui.org/mh/articles/2012/6/7/【征稿选登】佛光普照到我家%20-257944.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/27/134146.html

Đăng ngày 4-8-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share