Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp từ Vũ Hán, Trung Quốc

[MINH HUỆ 08-06-2012] Hán Dương có một quá trình lịch sử lâu dài. Đó là thành phố đầu tiên được thành lập trong khu vực Vũ Hán và là một mảnh đất địa linh nhân kiệt sinh ra nhiều bậc vĩ nhân.

Đại Pháp truyền đến Hán Dương

Vào mùa xuân năm 1993, Sư phụ Lý Hồng Chí đã đến Vũ Hán để giảng Pháp. Nhiều người có tiền duyên từ Hán Dương đã đến tham dự khóa học. Niềm vui của việc học Phật Pháp là không có ngôn từ nào diễn tả xiết, và họ không thể chờ đợi lâu hơn để truyền bá tin tức tốt lành tới những người dân địa phương. Bác sĩ Vương và những người khác đã đi đến Quảng trường Đỏ và treo biểu ngữ hồng truyền Pháp Luân Công. Họ cũng biểu diễn các bài công pháp. Nhiều người có tiền duyên đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công ở Vũ Hán vào thời gian này.

Vào tháng 09 năm 1993, Sư Phụ lại đến giảng Pháp tại Vũ Hán. Khi được biết thông tin này, nhiều người từ Hán Dương vốn đã nghe nói về Pháp Luân Công cũng đã đến Vũ Hán. Ngay sau đó, nhiều người bắt đầu thực hành Pháp Luân Công, và các điểm luyện công chuyển từ Quảng trường Đỏ đến Cổ Cầm Đài, nơi đã trở thành điểm học Pháp nhóm và điểm luyện công đầu tiên ở Hán Dương.

Cổ Cầm Đài là một danh lam thắng cảnh lịch sử rất nổi tiếng với khách du lịch. Nhiều người ghé thăm điểm luyện công và đặt các câu hỏi về Pháp Luân Công. Các học viên chào đón họ và kiên nhẫn giải thích mọi điều. Nhiều người trong số họ cảm thấy thoải mái khi họ đến đó, như thể những phiền muộn và thất vọng nơi thế tục đã biến mất, và họ thích ở lại điểm luyện công. Học viên Tiểu Hải là một trong những người tu luyện Pháp Luân Công và rất may mắn được tham dự khóa giảng Pháp cuối cùng của Sư phụ ở Trung Quốc.

Đối với những người đã tham dự các khóa giảng Pháp của Sư phụ Lý, họ đã nhận thức sâu sắc về sự tốt đẹp của Đại Pháp và hăng hái quảng bá Pháp Luân Công tới gia đình và bạn bè của họ, và thông qua khẩu truyền, ngày càng có nhiều người hơn nữa đến học Pháp Luân Công. Trong năm 1995, các điểm luyện công mọc lên nhiều như nấm sau mưa tại Quảng trường Đỏ, Vườn bách thú, Yêu Lộ Đê, Tình Xuyên Các, Liên Hoa Hồ và Thất Lý Miếu.

Giống như Sư phụ đã nói:

“Đại Pháp hồng truyền, người nghe thấy sẽ tìm, người đắc được sẽ thích, người tu tăng lên hàng ngày, nay không đếm xiết.” (“Bái Sư” – Tinh tấn yếu chỉ)

Học viên Đại Pháp từ Hán Dương bao gồm tất cả các lứa tuổi: người cao niên trên 80 tuổi, trung niên, thanh niên và trẻ em. Họ đến từ tất cả các tầng lớp xã hội bao gồm cán bộ công chức, bác sĩ, kỹ sư, giáo viên và sinh viên đại học. Họ đã có thể học Pháp, luyện các bài công pháp, và chia sẻ kinh nghiệm trong môi trường thuần tịnh của Pháp Luân Đại Pháp.

Từ năm 1993 đến ngày 20 tháng 07 năm 1999, các điểm luyện công tăng lên tổng số 11 điểm, và nhiều người hơn nữa đã đang tập luyện tại nhà.

Kiên trì học Pháp theo nhóm

Trước năm 1995, các học viên ở điểm luyện công Cầm Đài Hán Dương sẽ nghe một trong các bài giảng thu âm của Sư Phụ sau khi luyện công chung. Sau bài giảng, họ sẽ thảo luận và chia sẻ thể ngộ của mình.

Sư Phụ xuất bản cuốn sách Chuyển Pháp Luân của mình vào năm 1995. Vào lúc đó, cuốn sách khá khan hiếm, chỉ có hai hoặc ba cuốn cho mỗi điểm luyện công. Mọi người đã lần lượt truyền tay nhau đọc cuốn sách. Nhiều người không thể chờ đến lượt đọc sách, do đó sau khi luyện công, một học viên sẽ đọc cuốn sách và những người khác chăm chú lắng nghe.

Những cuốn sách nhanh chóng chuyển đến và tất cả các học viên chẳng mấy chốc đều có một cuốn Chuyển Pháp Luân. Từ thời điểm đó, sau khi luyện công mỗi đêm, họ sẽ thắp một bóng đèn và học Pháp cùng nhau. Đôi khi một người sẽ đọc trong khi những người khác lắng nghe, và đôi khi người ta thay phiên nhau đọc một đoạn trong cùng một lúc.

Khi có nhiều người hơn nữa đến tham gia, việc học Pháp chuyển vào ở trong nhà, và các học viên được chia thành một vài nhóm học chung. Một số điểm luyện công học Pháp từ 2-3 lần một tuần, một số nhóm lại học Pháp mỗi ngày. Họ đọc đi đọc lại cuốn Chuyển Pháp Luân.

Sau một giai đoạn thời gian, khi có một số người mới đến, tất cả mọi người sẽ xem lại loạt khóa bài giảng 9 ngày của Sư Phụ trên băng hình. Mọi người đối chiếu việc học Pháp, tu luyện của mình và cùng khích lệ nhau trở nên tinh tấn.

Hồng dương Đại Pháp

Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, ĐCSTQ vu khống chúng tôi, nói rằng chúng tôi là một nhóm có tổ chức, nhưng thật ra chúng tôi không có tổ chức nào cả, chúng tôi đã được hưởng lợi rất nhiều từ Đại Pháp đến nỗi chúng tôi muốn những người khác cũng được hưởng lợi như vậy.

Tiểu Nguyệt chỉ mới ở độ tuổi 30 khi cô phải nhập viện do bệnh viêm gan B. Bệnh tình của cô là ngoài khả năng điều trị và cô đã mất hết toàn bộ hy vọng. Cô nghe nói khí công có thể chữa khỏi bệnh, vì vậy cô đến học Pháp Luân Công, môn tập đã cho cô ấy một tia hy vọng. Sau lời giới thiệu, cô bắt đầu tập luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ban đầu, chồng cô đưa cô đến các điểm luyện công bằng xe đạp. Sau khi xem xong băng hình 9 bài giảng của Sư Phụ, cô được bệnh viện cho xuất viện. Ba tháng sau, cô đã hoàn toàn hồi phục và thậm chí đã đi làm trở lại. Gia đình, đồng nghiệp và bạn bè cô đã chứng kiến ​​sự kỳ diệu của Đại Pháp và cũng đến học Pháp Luân Công.

Khi Tiểu Nguyệt về nhà trong những kỳ nghỉ, cô đã giới thiệu Pháp Luân Công cho mẹ cô, bà Quế, và để lại cho bà cuốn sách Pháp Luân Công. Mẹ cô chưa bao giờ đi học và không nhận biết được nhiều chữ, nhưng bà có thể đọc các cuốn sách ngay khi cầm nó lên, điều này khiến bà rất ngạc nhiên. “Làm sao tôi có thể đọc và hiểu cuốn sách với khả năng đọc giới hạn của mình?” – bà tự hỏi. Càng đọc cuốn sách nhiều, bà lại càng muốn đọc nó, và bà cảm thấy tốt hơn. Bà quyết định đến luyện công tại điểm luyện công Cầm Đài. Trước khi bà bắt đầu tập Pháp Luân Công, sức khỏe của bà khá tồi tệ. Bà đã mổ cắt bỏ phần lớn dạ dày và chỉ có thể ăn rất ít mỗi bữa ăn. Bà cũng bị viêm khớp nặng, rất đau đớn. Bà đã đến khám ở hầu hết các loại bệnh viện ở Vũ Hán nhưng không thấy bất kỳ sự thuyên giảm nào. Sau khi bà bắt đầu tập Pháp Luân Công, tất cả bệnh tật của bà biến mất một cách kỳ diệu.

Hàng xóm của bà, Lão Chu, nhìn thấy bà đi lại tràn đầy năng lượng và hỏi bà chuyện gì đã xảy ra. Khi ông nghe nói rằng đó là sự kỳ diệu của Đại Pháp, ông đã tham gia cùng bà Quế đến điểm luyện công. Ông đã bị đột quỵ trong quá khứ và khi ông đến điểm luyện công ngày đầu tiên, ông cần dùng một cây ba-toong đi bộ. Ngày hôm sau, ông đã bỏ cây ba-toong đi. Bà Quế cảm thấy Đại Pháp thật tuyệt vời, và bà muốn nói với những người khác và để cho nhiều người được hưởng lợi hơn. Bà sống ở tầng một và đã lắp đặt chiếu băng hình 9 bài giảng Pháp của Sư Phụ trên ban công nhà mình. Nhiều người đã đến xem và muốn luyện công. Sau đó họ đã đi đến quảng trường gần ga đường sắt Hán Dương để luyện công. Bà Quế mới trở thành một học viên hai tuần trước, nên có nhiều câu hỏi bà không thể trả lời, và có nhiều động tác của những người mới đến cần phải được điều chỉnh. Bà lo lắng, nhưng khi một vài học viên kỳ cựu nắm được tình hình, họ nhanh chóng đến giúp đỡ nhóm học Pháp và luyện công.

Một học viên tên là Quyên Quyên ở huyện Hy Thủy đã đích thân tham dự khóa giảng Pháp của Sư Phụ. Sau đó, cô đã về quê để hồng truyền Đại Pháp. Chú bác, cô dì và anh em họ của cô, tất cả bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Đông đảo người dân ở khu vực lân cận cũng bắt đầu tu luyện. Vào mùa hè năm 1995, Quyên Quyên và các đồng tu mang băng hình 9 bài giảng Pháp của Sư Phụ ở Tế Nam đến huyện Hy Thủy. Sáng sớm, họ đã đến luyện công với các học viên địa phương ở một quảng trường, và sau khi luyện công, họ đã mở băng hình 9 bài giảng Pháp của Sư phụ. Nhiều học viên đã từ xa đến để tham gia vào các hoạt động.

Đại Pháp nhanh chóng lan rộng thông qua khẩu truyền. Nếu không có trải nghiệm cá nhân, liệu ai sẽ khuyên các thành viên trong gia đình đến để học Đại Pháp? Mọi người đều biết món quà tốt đẹp nhất dành cho bất cứ ai chính là nói với họ về Đại Pháp. Từ 1992-1999, Đại Pháp liên tục hồng truyền không ngừng.

Vào mùa xuân năm 1999, các điểm luyện công xuất hiện ở khắp mọi nơi tại Giang Thành, Vũ Hán. Các học viên mặc trang phục màu vàng luyện công, động tác của họ hài hòa đồng đều, và họ biểu hiện một thái độ hòa nhã. Vào tháng Năm, tại Lễ hội đèn lồng ở Công viên Liên Hoa Hồ ở Hán dương, đông đảo người dân đã đến xem. Các học viên Hán Dương đã quyết định tận dụng cơ hội này để hồng truyền Đại Pháp. Sau khi ăn tối đêm đó, tất cả mọi người đều đến. Do không muốn ảnh hưởng đến đám đông, họ xếp hàng từ Quảng trường Đỏ khắp các đường phố tới lối vào của Công viên Liên Hoa Hồ. Các học viên từ Hán Khẩu cũng đến tham dự. Họ bắt đầu luyện công đồng bộ. Đến tận ngày hôm nay, người dân Hán Dương vẫn nhớ sự kiện này một cách sâu sắc. Tôi nhớ đồng nghiệp của tôi nói với tôi vào thời điểm đó: “Các học viên đều nói năng một cách bình tĩnh và lịch sự, họ đối xử với những người khác như thể gia đình.”

Sau mùa xuân năm 1999, các học viên Hán Dương đi hồng truyền Đại Pháp mỗi dịp cuối tuần. Dù mưa hay nắng, họ đã đều luyện công theo nhóm, giới thiệu Pháp Luân Công, và để cho nhiều người có tiền duyên đắc Pháp hơn nữa.

Một học viên mới từ Nhà máy Giấy Hán Dương nghĩ rằng Đại Pháp thật tuyệt vời. Ông mong muốn rằng nhiều người hơn nữa có thể đến để học Pháp Luân Công. Ông đã đề nghị các học viên Hán Dương hồng truyền Đại Pháp tại nhà máy của mình. Cuối tuần đó, hai xe buýt chở đầy các học viên đã đến nhà máy. Chúng tôi nhanh chóng xếp hàng để luyện công theo nhóm. Sau đó, người học viên mới nói với chúng tôi rằng có nhiều người từ nhà máy của anh ấy nhìn thấy và bắt đầu thực hành Pháp Luân Công. Chúng tôi sau đó tự tin hơn và đến đó thường xuyên để thiết lập một điểm luyện công và chỉnh cho họ động tác của các bài công pháp.

Trời đang mưa khi chúng tôi đến Hán Nam ngày hôm đó, và các học viên đã luyện công trong mưa. Nhiều học viên đã treo các biểu ngữ, trong khi những người khác phát tài liệu quảng bá Đại Pháp và điều chỉnh động tác các bài công pháp cho những người mới đến. Tất cả mọi người phối hợp rất tốt. Sự chân thành của các học viên Đại Pháp đã khiến người dân địa phương cảm động. Lời nói và hành động của học viên Đại Pháp chính là minh chứng cho thấy Pháp Luân Đại Pháp là Chính Pháp.

Pháp hội trong mưa

Vào ngày 11 tháng 04 năm 1999, 7.000 học viên Vũ Hán đã xếp thành chữ “Pháp Luân Đại Pháp” và tổ chức Pháp hội của họ trong mưa. Pháp hội được tổ chức tại Công viên Hán Thủy – một công viên gần sông, với một bãi cỏ xanh rộng lớn, nơi các học viên xếp thành bốn chữ lớn “Pháp Luân Đại Pháp”.

Buổi sáng hôm đó, tôi về sớm, tôi có thể nghe thấy âm thanh rền vang của sấm sét trên bầu trời và trời sẽ sớm bắt đầu mưa rào. Khi tôi đến công viên, các học viên từ Hy Thủy đã đến đó từ đêm trước. Họ đã ở đó để bảo vệ các chỗ đánh dấu đã được sắp xếp vào đêm hôm trước. (Trước đó khi chúng tôi sắp xếp các dấu hiệu để ghép chữ, dấu hiệu của chúng tôi đã được gắn suốt đêm.) Sấm sét vẫn tiếp tục nổ và trời ngày càng mưa to hơn. Chúng tôi đã đi kiểm tra sự sắp xếp của các chữ, tất cả đều vẫn ở đó.

Thời tiết bắt đầu thay đổi, nhưng trời vẫn còn mưa. Tất cả các loại ô dù được chuyển đến công viên như những Pháp Luân đang quay. Càng lúc càng có nhiều người hơn nữa đến, và học viên duy trì trật tự một cách tự nhiên. Không khí rất yên tĩnh và có kỷ luật.

Tôi nhớ một học viên nam cao lớn dẫn theo hai học viên trẻ. Họ đến từ Hán Nam. Ông ấy bị ướt từ đầu đến chân và cô em gái của ông cũng vậy, nhưng những đứa trẻ vẫn khô ráo. Tôi nghe nói rằng những đứa trẻ khăng khăng đòi đến, và với sự đồng ý của gia đình, tất cả họ đều đến.

Các tín hiệu tiếp nhận của hệ thống âm thanh tại hội nghị khá yếu, và các đường dây phải được treo lên cao để cho nó hoạt động. Một học viên tên là Chu đã giữ đường dây bằng một cây gậy dài (để đảm bảo âm thanh) cho đến khi Pháp hội kết thúc.

Các học viên sắp xếp thành bốn chữ Pháp Luân Đại Pháp một cách nhanh chóng, và trong cơn mưa, họ dường như rất trang nghiêm và thù thắng. Mọi người hiện diện ở đó đều xúc động sâu sắc. Chúng tôi nghe thấy tiếng nổ lớn của sấm sét trên bầu trời một lần nữa, nhưng cho dù có chuyện gì có thể xảy ra, chúng tôi đã quả quyết kiên định theo Sư phụ. Âm thanh đó làm rung chuyển trời đất.

Pháp hội kết thúc thành công như dự định, mặc dù trời mưa lớn. Dù trời mưa to, tất cả mọi người đứng lặng lẽ trong mưa, và tất cả mọi người đang chia sẻ từ trái tim của họ. Bầu không khí đắm chìm trong sự hòa ái. Sau khi chia sẻ kinh nghiệm, nhạc luyện công bắt đầu vang lên, và 7.000 học viên bắt đầu luyện công trong mưa. Tôi nhìn thấy một người đàn ông lớn tuổi đứng trong mưa. Tôi đã đưa ông ấy vào đứng dưới mái nhà. Tôi bắt đầu tập bài công pháp số hai – Pháp Luân Trang Pháp trong mưa. Mưa xuân vẫn còn mang một cảm giác lạnh lẽo, nhưng tôi không cảm thấy lạnh. Với tôi, những giọt nước không có cảm giác như những giọt mưa, mà là vô số Pháp Luân nhỏ.

Từ Thông tri kêu gọi gửi bài kỷ niệm 20 năm Pháp Luân Đại Pháp hồng truyền


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/6/8/【征稿选登】大法洪传到汉阳-257945.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/21/134068.html

Đăng ngày 28-7-2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share