Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc
[MINH HUỆ 27-02-2025] Năm 1975, khi tôi mới 2 tuổi thì đột nhiên hai bắp chân và lòng bàn tay bị đau dữ dội. Cha mẹ đã đưa tôi đi khám ở nhiều bệnh viện địa phương và các khu vực khác, cũng thử nhiều phương thức, gồm cả Trung y, Tây y, và thảo dược truyền thống, nhưng không có tác dụng. Cha mẹ đã chi hết tiền thu nhập của mình để chữa bệnh cho tôi nhưng tình trạng của tôi vẫn không cải thiện. Suốt hơn 23 năm, căn bệnh của tôi ngày càng nặng cho đến khi tôi hầu như không thể ăn và ngủ được nữa. Sức khỏe của tôi suy kiệt, tôi sống không bằng chết, mặc dù vậy tôi vẫn nuôi hy vọng sẽ tìm được phương thức chữa bệnh cho mình.
Ngày 28 tháng 8 năm 1998, một người bà con đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi. Sau khi tôi học Pháp và luyện công trong 10 ngày, cơn đau dữ dội ở tay và chân đã biến mất không còn dấu vết! Thân thể da bọc xương và biến dạng của tôi dần dần được bồi bổ và trở nên bình thường. Lần đầu tiên trong đời, tôi trải nghiệm được niềm vui vô bệnh. Sư phụ từ bi đã kéo tôi lên từ bờ vực sinh tử, tịnh hóa cơ thể tôi, dạy tôi cách tu luyện, và chỉ dẫn tôi bước trên con đường giác ngộ.
Tôi và chồng đã thoát khỏi ngộ độc khí Carbon Monoxide (CO) trong gang tấc
Mùa đông năm 2004 đặc biệt lạnh. Để giữ ấm, chúng tôi đốt một nồi than và đem vào phòng ngủ. Sau đó, chúng tôi đóng tất cả cửa và cửa sổ lại và đi ngủ ngay sau 9 giờ tối. Vì cả ngày mệt nhọc, nên chúng tôi ngủ rất say, không biết rằng nồng độ khí CO tích tụ bởi than đang cháy không hết trong phòng tích tụ. Nồng độ khí CO tăng cao khiến chúng tôi bị ngộ độc, gần như bất tỉnh. Như mọi khi, tôi có thói quen thức dậy trước nửa đêm 10 phút để phát chính niệm. Đêm hôm đó, theo bản năng tôi cố gắng thức dậy nhưng cảm thấy mình gần như ngất đi, ngạt thở, không nói được cũng không thở được.
Trong vô thức, việc đầu tiên tôi làm là đi mở cửa, nhưng tôi mất thăng bằng nên loạng choạng ngã đập đầu vào tường. Tôi vịn vào tường, cố gắng đi đến cửa và mở cửa, nhưng lại bị ngã xuống mái hiên nên miệng và mặt bị thương. Nhưng cú ngã đó đã đánh thức tôi dậy, tôi quay lại phòng để cứu chồng. Tôi đỡ chồng dậy, lúc này anh ấy đã hôn mê, tôi buông tay ra thì anh ngã gục xuống. Trong cơn hoảng loạn, tôi lập tức cầu xin Sư phụ cứu anh ấy, vừa niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo” vừa gọi tên chồng. Chỉ trong thời gian ngắn, chồng tôi đã tỉnh lại. Cảm tạ Sư phụ đã cứu vợ chồng tôi thoát chết!
Chồng tôi sống sót sau vụ tai nạn xe máy
Là học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi cố gắng chiểu theo các Pháp lý và trở thành một người tốt hơn. Tôi cố gắng trở thành một người vợ tốt, một người mẹ tốt bằng cách chứng thực sự mỹ hảo của Pháp Luân Đại Pháp bằng hành động thiết thực. Kết quả là chồng và con gái đều thực sự tin rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Con gái rất hiếu thuận với cha mẹ, còn chồng quan tâm và hỗ trợ tôi trong việc tu luyện của tôi. Anh ấy đã làm tận hết khả năng của mình. Mỗi lần tôi mạo hiểm ra ngoài giảng chân tướng bất chấp cuộc bức hại phi pháp đối với Pháp Luân Đại Pháp, chồng sẽ chở tôi đến nơi, bất kể khoảng cách hay điều kiện thời tiết ra sao. Thậm chí anh ấy còn phát tài liệu chân tướng và tờ rơi cùng tôi, khi tôi giảng chân tướng trực diện, thỉnh thoảng anh ấy còn nói xen vào kể lại câu chuyện của chính mình. Chồng tôi nói bản thân anh không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp nhưng được thụ ích từ Đại Pháp, khiến việc giảng chân tướng của tôi càng thuận lợi hơn. Tôi tin sự ủng hộ của chồng tôi đối với Pháp Luân Đại Pháp đã giúp anh ấy vượt qua tình huống nguy hiểm.
Ngày 29 tháng 9 năm 2017, chồng tôi chạy xe máy đi làm, do chạy nhanh nên anh ấy mất lái và rơi xuống hố sâu ba mét. Lúc đó, trên đường vắng vẻ không có ai, chồng tôi chật vật đứng dậy, và tìm thấy chiếc xe máy không bị hư hỏng gì. Không biết sức mạnh từ đâu, anh ấy đẩy được chiếc xe máy lên đường rồi mới kiểm tra xem mình có bị sao không. Chồng tôi bị ba vết cắt lớn ở trên trán và một vết cắt ở miệng. Chân và đầu gối của anh bị thương nặng.
Chồng tôi được đưa đến bệnh viện, bác sĩ khuyên nên phẫu thuật chân và đầu gối ngay, nếu chậm trễ có thể sẽ mất khả năng đi lại. Ngay lúc đó, tôi nghĩ đến Đại Pháp và biết rằng Sư phụ của Đại Pháp sẽ chữa lành vết thương của chồng tôi miễn là chúng tôi thực sự tin tưởng. Tôi bảo chồng: “Đừng phẫu thuật, chúng ta về nhà thôi, Sư phụ sẽ quản việc này”. Anh ấy đồng ý nhưng bác sĩ bảo: “Nếu anh từ chối điều trị, chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm. Nếu anh gặp bất kể vấn đề gì từ vết thương, thì không thể điều trị ở đây”. Chúng tôi đồng ý không quay lại bệnh viện, bác sĩ đề nghị chúng tôi nên điều trị vết thương ngoài da cho chồng tôi trước khi về nhà. Sau khi chồng tôi đồng ý, bác sĩ khâu vết thương hở trên miệng và trên trán của chồng tôi trước khi cho chúng tôi về.
Sau khi về nhà, chồng tôi không băng bó hoặc điều trị vết thương. Thay vào đó, hằng ngày chúng tôi đều niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo”. Tôi cũng mở băng ghi âm các bài giảng Pháp cho anh ấy nghe.
Ba tháng sau, các vết thương của chồng tôi đã lành lặn hoàn toàn mà không để lại di chứng gì. Sức khỏe của anh ấy bình phục và chồng tôi có thể làm bất kỳ công việc nặng nhọc nào.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/27/491129.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/7/225753.html
Đăng ngày 21-04-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.