[MINH HUỆ 02-02-2025] Vào rạng sáng ngày 28 tháng 12 năm 2008, con trai tôi, Tân Sinh, 16 tuổi, đánh thức tôi dậy và nói: “Mẹ ơi, mẹ xem này, con nôn ra máu!” Cháu vốn là một cậu bé năng động, khỏe mạnh, vui vẻ và hầu như không bao giờ bị ốm.
Đầu óc tôi trống rỗng khi thấy nhiều máu đỏ tươi như vậy. Tôi không biết phải làm sao. Trong cơn hoảng loạn, tôi gọi cho người dì của cháu và chồng cô ấy. Họ hối thúc chúng tôi đưa cháu đến bệnh viện ngay lập tức. Con trai tôi sợ lắm—cháu chưa từng đến bệnh viện bao giờ.
Chúng tôi vội vàng đưa cháu đến bệnh viện, Tân Sinh cứ nôn ra máu suốt dọc đường. Bác sĩ tiến hành chụp CT khẩn cấp và nói rằng tình trạng của con trai tôi quá nghiêm trọng, họ không xử lý được. Ông khuyên chúng tôi nên tìm đến bệnh viện lớn hơn để điều trị.
Trong lúc tuyệt vọng, tôi đưa Tân Sinh đến một thành phố lớn. Chúng tôi đã đến khám ở nhiều bệnh viện nổi tiếng, và tất cả các bác sĩ đều nói tình trạng của cháu rất nguy kịch nhưng không thể chẩn đoán chính xác là bệnh gì. Sau khi đi khám ở sáu bệnh viện và trải qua vô số xét nghiệm y tế, các chuyên gia đều kết luận rằng bệnh của con trai tôi là vô phương cứu chữa.
Không còn cách nào khác, chúng tôi đành trở về nhà. Tuy nhiên, là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi biết rằng chỉ có Sư phụ Lý, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, mới có thể cứu được con trai tôi. Mặc dù tôi là người duy nhất trong nhà tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ đã giảng trong kinh văn Giảng Pháp tại Pháp hội Australia: “Chẳng phải tôi đã từng giảng rằng một người luyện công, cả gia đình được lợi ích sao?”
Tôi bảo con trai: “Con hãy niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo’, Sư phụ sẽ cứu con.” Kể từ hôm đó, ngày nào chúng tôi cũng niệm các câu chân ngôn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân Thiện Nhẫn hảo”.
Dần dần, Tân Sinh không còn nôn ra máu nữa, và sức khỏe của cháu hồi phục. Cả gia đình tôi đã chứng kiến sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp khi cứu sống con trai tôi, và mọi người thường bày tỏ lòng biết ơn tới Sư phụ.
Ba năm sau, dì và dượng của Tân Sinh đến một trong những bệnh viện mà trước đây chúng tôi đã đưa cháu đến điều trị. Một bác sĩ nhận ra họ và lịch sự hỏi: “Cậu bé đó thế nào rồi?” Ông ấy đoán rằng họ sẽ nói Tân Sinh đã qua đời.
Họ đáp: “Cháu giờ khỏe lắm. Cháu đã bình phục hoàn toàn và còn khỏe mạnh hơn trước nữa.”
Vị bác sĩ tỏ ra không thể tin nổi: “Thật vậy sao? Không thể tin được. Đúng là một kỳ tích!”
Bây giờ, ở tuổi 32, Tân Sinh đã có một gia đình hạnh phúc và có một đứa con. Cả gia đình cháu thường niệm các câu “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo.” Chúng tôi vô cùng biết ơn những phúc lành mà cháu đã nhận được.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/2/489212.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/3/24/225964.html
Đăng ngày 20-04-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.