Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-01-2025] Gần đây, trang Minh Huệ xác nhận hai cư dân thành phố Công Chủ Lĩnh, tỉnh Cát Lâm bị kết án tù vì đức tin của họ vào Pháp Luân Công, môn tu luyện bị chính quyền Cộng sản Trung Quốc bức hại từ năm 1999.

Ngày 30 tháng 8 năm 2024, bà Trịnh Thục Cầm bị bắt giữ phi pháp sau khi một người tố cáo bà nói chuyện với anh ta về Pháp Luân Công. Cảnh sát ban đầu giam giữ bà tại trại tạm giam thành phố Công Chủ Lĩnh trong 15 ngày và sau đó chuyển bà đến trại tạm giam thành phố Công Chủ Lĩnh vì bà từ chối viết tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Công.

Bà Trịnh gần đây bị kết án ba năm tù, và bà đang trong quá trình kháng cáo.

Ngày 27 tháng 4 năm 2024, học viên thứ hai, bà Phạm Xuân Hoa, 72 tuổi, bị bắt cóc tại nhà. Các sách Pháp Luân Công và máy in của bà bị tịch thu. Cảnh sát theo dõi cuộc sống hàng ngày của bà trong sáu tháng, sau khi nhận được tin báo về việc bà dán áp phích về Pháp Luân Công ở một số nơi. Bà bị kết án 6 tháng tù giam và bị giam tại trại giam thành phố Công Chủ Lĩnh.

Bà Phạm là một giáo viên trung học cơ sở đã nghỉ hưu, từng phải vật lộn với nhiều bệnh tật, bao gồm bệnh tim, bệnh thấp khớp, viêm khớp và viêm khí quản, tất cả đều biến mất sau khi bà bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công vào tháng 8 năm 1995. Bà cố gắng sống theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn và đã hàn gắn được mối quan hệ căng thẳng với chồng mình.

Đầu tháng 5 năm 2002, cảnh sát địa phương Vương Ngạn Quân sách nhiễu bà Phạm tại nơi làm việc. Ngày 24 tháng 5 năm 2002, cảnh sát Vương và ba người khác khám xét văn phòng của bà, tịch thu các sách Pháp Luân Công và thẻ căn cước của bà. Tối hôm đó, bà bị đưa đến trại tạm giam thành phố Công Chủ Lĩnh. Bà buộc phải làm việc không lương và bị các lính canh ở đó lăng mạ. Thức ăn trong trại tạm giam rất nghèo nàn mà thỉnh thoảng còn có cả cát ở trong đó.

Sau một tháng bị giam giữ, bà Phạm bị đưa đến trại lao động cưỡng bức Nữ tỉnh Cát Lâm trong một năm. Bà bị phân công vào Đội 5 thuộc khu giam giữ Số 7. Bà không được phép nói chuyện với các học viên Pháp Luân Công khác bị giam giữ ở đó và bị các tù nhân theo dõi suốt cả ngày. Các lính canh cũng buộc bà phải ngồi bất động trên một chiếc ghế nhỏ trong nhiều giờ liền và kết quả là mông bà đã bị loét.

Sau đó, bà Phạm bị buộc phải làm việc không lương từ 5 giờ sáng đến 8 giờ tối hoặc thậm chí đến 10 giờ tối mỗi ngày. Bà làm việc với các chất độc hại, nhưng không được cung cấp bất kỳ thiết bị bảo hộ cá nhân nào. Vào mùa hè, hơn 50 người làm việc trong một căn phòng nhỏ không có điều hòa nhưng mỗi ngày họ chỉ được phép đánh răng rửa mặt trong 10 phút và vài tháng mới được tắm một lần. Có lần họ được phép tắm vào mùa đông, nhưng lính canh không cung cấp nước nóng cho họ. Bà Phạm đã run rẩy liên tục trong một thời gian dài sau khi tắm xong.

Cuộc bức hại bà Phạm đã giáng một đòn nặng nề vào gia đình bà. Mẹ bà thường xuyên khóc và sức khỏe của chồng bà suy giảm. Kết quả học tập của con trai bà ở trường cũng bị ảnh hưởng, và cậu bé còn bị chán ăn.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu. t


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/1/9/488110.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/1/15/223658.html

Đăng ngày 02-03-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share