Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc đại lục
[MINH HUỆ 12-11-2024]
Con kính chào Sư phụ tôn kính!
Chào các đồng tu!
Nhân dịp Pháp hội Trung Quốc đại lục trên Minh Huệ lần thứ 21, tôi muốn viết ra một số trải nghiệm của bản thân trong tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cùng một số tình huống trong công tác nơi người thường, để cùng giao lưu với các đồng tu. Nếu có điều gì không phù hợp với Pháp, mong các đồng tu từ bi chỉ chính.
1. Không làm cổ đông phát tài, chỉ tu Đại Pháp để trở về thiên quốc
Tháng 5 năm 2012, tôi bị một nhóm người thuộc Phòng 610 của thành phố (một tổ chức ngoài vòng pháp luật do Đảng Cộng sản Trung Quốc thành lập để bức hại Pháp Luân Công) bắt cóc đến trung tâm tẩy não của thành phố và bị giam giữ phi pháp ở đó trong hơn bốn tháng. Họ không thu được gì nhưng không chịu thả tôi. Nhờ sự gia trì của Sư phụ, đến giữa tháng 9 tôi đã chính niệm rời khỏi đó.
Khi đó, dưới tuyên truyền dối trá tà ác Trung Cộng, hầu hết mọi người trong xã hội đều có thái độ thù địch với Pháp Luân Công. Năm 2001 khi bị kết án phi pháp, tôi đã bị sa thải trái luật, cuộc sống trở nên rất khó khăn, tôi cũng không tìm được việc gì để làm. Tôi đã đến Phòng 610 và khu phố, nói rằng tôi cần phải làm việc để nuôi gia đình và cần sinh tồn. Bí thư khu phố đã nhanh chóng liên hệ với công ty quản lý tài sản của một người quen của ông, công ty đang cần gấp kỹ thuật viên xanh hóa. Tôi biết sơ qua chút ít về phương diện này nên liền đến đó xin việc.
Trong tâm tôi đối đãi rất chính với vị bí thư của khu phố, rất biết ơn cô ấy. 10 năm sau, chủ công ty quản lý tài sản mới nói với tôi rằng bí thư khu phố lúc đó muốn lợi dụng cô ấy để kiểm soát chặt chẽ tôi, báo cáo tình hình của tôi bất cứ lúc nào cần và đã nhiều lần tìm hiểu tình hình của tôi, nhưng chủ công ty đều nói tôi đang làm rất tốt.
Cả nhà cô ấy, ngoại trừ anh trai, em dâu ở Thành Đô và cháu dâu ở Bắc Kinh, chín thành viên còn lại trong gia đình cô đều đã tam thoái (thoái xuất khỏi các tổ chức Đảng, Đoàn và Đội của ĐCSTQ). Vì đại đa số thành viên trong gia đình cô tin vào Pháp Luân Đại Pháp và bảo vệ các học viên nên công việc kinh doanh của cô không ngừng phát triển và năm 2017 công ty của cô lọt vào danh sách 100 công ty hàng đầu cả nước, lợi nhuận hàng năm lên đến hàng chục triệu nhân dân tệ.
Sau khoảng ba tháng làm việc, năng lực của tôi được ghi nhận. Tuy nhiên, việc tu luyện của tôi lại bị ảnh hưởng, đặc biệt là việc giảng chân tướng khuyên tam thoái rất bất tiện và bị ảnh hưởng rất lớn nên tôi đã xin nghỉ phép để tạm rời công việc trong ba tháng. Trong thời gian đó, mọi người trở nên luống cuống, công việc làm không tốt, cây bị sâu bệnh rồi côn trùng gây hại nghiêm trọng mà không trị nổi nên họ lại đến tìm tôi bảo tôi quay lại làm việc.
Tôi vừa quay lại công ty, sếp nữ (sếp nam là cán bộ đang thi hành nghĩa vụ quân sự của Cục Công an) đến tìm tôi nói chuyện: “Anh sẽ phụ trách quản lý một dự án lớn, lương tháng 3.000 nhân dân tệ“. Tôi từ chối, sau đó cô ấy lại nói: “Vậy anh làm phó tổng giám đốc, lương tháng 6.000 nhân dân tệ, cấp ngay dưới tôi.” Tôi vẫn từ chối không làm, cô ấy nói: “Anh vẫn chê ít, vậy anh tham gia cổ phiếu công nghệ, trở thành cổ đông mà không mất đồng nào”. Tôi vẫn đáp: “Tôi không làm đâu”. Cô ấy khóc, nói: “Anh giúp tôi một chút đi, tôi quản lý công ty rất khó khăn, tôi bạc cả tóc rồi, phải thế nào anh mới chịu làm?”
Những hứa hẹn cô ấy đưa ra, đối với người bình thường mà nói là có muốn cũng không được. Những công việc này tôi cũng có thể đảm nhận nhưng tôi sợ một khi cuốn vào thì không thể dứt ra được, việc làm không hết. Tôi nghĩ mình không phải đến đây để kiếm tiền hay tranh giành địa vị. Tôi là người tu luyện, tôi cần phản bổn quy chân.
Nếu muốn làm thì tôi cũng có điều kiện: thứ nhất, trên tôi chỉ có giám đốc, không có chỉ đạo gián tiếp; thứ hai, không có chấm công, khi làm việc ngoài trời tôi sẽ căn cứ theo mùa, thời tiết để thu xếp thời gian làm việc, quan trọng là hiệu quả chứ không quan trọng thời gian làm việc; thứ ba, tôi làm trước một tháng, chưa bàn đến lương, không nói đến tiền, mà nhìn vào hiệu quả. Nếu không đáp ứng yêu cầu của công ty, tôi sẽ tự rời đi mà không cần lương.
Tôi cứ như vậy mà làm được 12 năm. Trong khoảng hơn chục dự án mà tôi quản lý, có ba dự án thuộc thành phố, huyện và văn phòng, còn có hai dự án mới do đích thân tôi lập ra: xanh hóa nông nghiệp thành phố và xanh hóa Ngân hàng Phát triển Nông nghiệp thành phố. Năm đó, công ty chúng tôi được đánh giá là đơn vị văn minh cấp quốc gia; 12 năm tiếp theo, năm nào công ty chúng tôi cũng được đánh giá là đơn vị tiên tiến và được lên nhận giải thưởng. Tôi không có ý hiển thị mà chỉ muốn chứng thực sự vĩ đại của Đại Pháp. Những việc mà người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp làm đều tốt đẹp.
Tôi đã tận dụng đầy đủ đặc điểm phạm vi diện tích rộng lớn và mật độ dân cư dày đặc ở khu vực làm việc của mình để giảng chân tướng và khuyên tam thoái. Những năm gần đây, về cơ bản là tôi có thời gian, nên hễ gặp ai là tôi liền giảng chân tướng cho người đó, mỗi tuần tôi có thể giảng chân tướng cho vài chục người.
2. Giảng chân tướng cho chủ công ty tư nhân
Ngay khi tôi vừa vào công ty, công ty đã cùng lúc áp cho tôi công việc của ba người, gồm tuyển dụng nhân sự mới, quản lý kỹ thuật và mua hàng cho 11 dự án xanh hóa. May mà năm đó tôi đã học được một ít kiến thức về lâm nghiệp, thực hiện các dự án nghiên cứu lâm nghiệp và học được một chút từ cơ quan lâm nghiệp quốc gia. Tôi cũng tự học các khóa học của Viện Lâm nghiệp Quảng Tây, còn tham gia cuộc thi tự học thành tài và lấy được bằng kỹ thuật. Dường như những điều tôi đã học chính là để cho bây giờ dùng vậy. Những gì cần dùng trong 12 năm qua đều là những điều tôi đã học được trước đó. Qua nhiều năm như vậy, bất kể gặp phải côn trùng, sâu bệnh gây hại hay nguyên nhân phức tạp nào, tôi đều có thể dễ dàng giải quyết.
Vì tôi biết một chút về kỹ thuật y học thực vật và cũng có một chút kinh nghiệm và kiến thức trong việc sử dụng nông dược, phân bón nên tôi mua nông dược và tự đưa ra công thức. Tôi được chủ bệnh viện hoa màu, vốn là công ty tư nhân do trạm trưởng trạm bảo vệ thực vật thành phố lập ra sau khi nghỉ hưu. Vợ chồng họ đã bốn lần đến tìm tôi nói chuyện, muốn tôi đến làm việc cho công ty của họ, lương tháng 10.000 nhân dân tệ, bao ăn ở, được trang bị xe Toyota nhỏ và có tài xế riêng, hàng năm được đi du lịch cùng công ty ở 5 quốc gia. Công việc là đi các tỉnh hướng dẫn cách sử dụng thuốc trừ sâu và phân bón. Tôi đã từ chối khéo.
Vợ ông chủ đùng đùng hỏi tôi: “Hiện tại sếp của anh trả anh bao nhiêu? Tôi đưa ra điều kiện như thế mà anh vẫn không làm sao? Vậy phải thế nào anh mới làm?” Tôi mỉm cười nói với cô ấy: “Trước hết, cảm ơn vợ chồng chị đã tín nhiệm tôi. Nhưng tôi không thể thấy lợi mà quên nghĩa. Năm đó mọi người đều phản đối Pháp Luân Công, tôi bị kỳ thị, không ai nhận tôi làm. Chị sếp chỗ tôi không phản đối Pháp Luân Công, lại càng không kỳ thị tôi, khi tôi bị kết án oán sai chỉ vì tu luyện Pháp Luân Công, khi đám người Phòng 610 và khu phố đến công ty nơi tôi làm việc quấy rối, họ chưa bao giờ nói một lời rằng tôi đã gây rắc rối cho họ.
“Có lần, Ủy ban Chính trị và Pháp luật cấp tỉnh, thành phố, quận dẫn một nhóm cảnh sát cùng hơn chục người từ đơn vị hành chính của chính quyền và khu phố đã đến công ty cả ngày, yêu cầu tôi ký vào bản cam kết không tu luyện Pháp Luân Công nữa. Họ tìm lãnh đạo công ty, yêu cầu nói chuyện với tôi, giúp họ ép tôi phải ký tên. Trước mặt tôi, phó tổng giám đốc công ty nói với những người đến quấy nhiễu: ‘Anh ấy là người mà tất cả chúng tôi đều công nhận là người tốt, tài giỏi, có năng lực nghiệp vụ xuất sắc. Anh ấy đối xử rất tốt với mọi người, làm việc chăm chỉ mà không phàn nàn. Anh ấy là nhân tài hiếm có, được công ty vô cùng tôn trọng. Còn về việc anh ấy tu luyện Pháp Luân Công, đó là tín ngưỡng của anh ấy, chúng tôi không quan tâm!’ Nói xong ông đứng dậy rời đi. Ba nhân viên của Ủy ban Chính trị và Pháp luật rời đi không mấy vui vẻ. Lần đó họ làm thật tốt.”
Vợ ông chủ nghe xong thở dài.
Kế toán của công ty này đe dọa sẽ báo cáo tôi, tôi liền tận dụng cơ hội này và viết cho họ một lá thư chân tướng dài hơn chục trang. Tôi mang đi gửi, bảo ông chủ truyền gửi trong công ty của họ. Kể từ đó, họ đã thay đổi thái độ đối với Pháp Luân Công, có người còn làm tam thoái.
3. Mười năm phụ trách mua hàng, liêm chính trong sạch
Trước đây, nhân viên phụ trách mua sắm của công ty là anh trai chủ tịch. Sau khi tôi đến đó, công ty yêu cầu tôi phụ trách việc mua sắm. Công việc này tôi làm là một mạch 12 năm, tôi chưa bao giờ bỏ riêng một đồng nào vào túi mình, đều là mua bao nhiêu tiền thì xuất hóa đơn bấy nhiêu. Năm ngoái tôi mua hai món đồ từ cửa hàng tạp hóa với giá 40 nhân dân tệ. Tôi cần hóa đơn và người thu tiền hỏi: “Anh viết bao nhiêu?” Tôi nói: “Anh thu bao nhiêu thì viết cho tôi bấy nhiêu”. Anh ấy nói: Vừa rồi một quân nhân mua hơn 200 tệ và bảo tôi xuất hóa đơn hơn 700 tệ. Sao anh không viết tăng thêm?“ Tôi đã giảng chân tướng cho anh ấy và anh ấy còn làm tam thoái.
Có một cửa hàng đồ gốm, tôi thường đến đó mua chậu hoa và những thứ khác, chủ cửa hàng toàn bảo tôi viết tăng hóa đơn để thêm tiền túi cho bản thân nhưng tôi đều từ chối khéo. Sau đó cô ấy hỏi tôi: “Tại sao anh không viết tăng hóa đơn?” Tôi đã giảng chân tướng cho cô ấy, khuyên cô ấy tam thoái và nói rằng những người chân tu Pháp Luân Đại Pháp sẽ không viết tăng hóa đơn, và cô ấy đã minh bạch. Một lúc lâu sau khi thấy tôi, cô ấy nói: “Chú à, chú là người cháu kính nể nhất.” Tôi nói: “Những người chân tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đều như vậy cả”.
Có một chủ cửa hàng hoa đã giảm giá cho tôi 2.200 nhân dân tệ khi tôi mua hàng trị giá hơn 30.000 nhân dân tệ. Tôi đã trả lại toàn bộ. Tôi cũng giảng chân tướng cho ông chủ này và khuyên ông ấy tam thoái. Tại một cửa hàng bán thuốc lá, tôi dùng tiền mặt để mua. Khi về nhà kiểm tra lại, tôi lại thấy thừa một điếu thuốc trị giá 90 tệ. Tôi gọi điện cho chủ tiệm thuốc lá, nhưng anh ấy không tin và nói: “Anh nói dối”. Vậy là tôi đành phải để nguyên trạng như vậy và đưa anh ấy về kiểm tra hàng và trả cho anh ấy 90 nhân dân tệ. Ở ngay trước cửa của cửa hàng, anh đã nói lớn: “Những người tu Pháp Luân Công đều là người tốt!”
Lúc này, ba cảnh sát giao thông từ phía sau phòng bước ra và nhìn anh ấy. Anh ấy chỉ vào tôi và lặp lại lần nữa: “Những người tu Pháp Luân Công là người tốt.” Cảnh sát giao thông mỉm cười rồi lại đi vào trong phòng. Người chủ tiệm thuốc lá trước đây từng phản đối Pháp Luân Công, lúc này tôi giảng chân tướng cho anh ấy, anh ấy nghe xong còn làm tam thoái, anh ấy là đảng viên tà Đảng Trung Cộng. Sau đó, trong ba cảnh sát giao thông thì có 2 người cũng làm tam thoái. Những ví dụ như thế này rất nhiều.
Tôi đã nhiều lần đề nghị nghỉ việc nhưng chủ tịch, tổng giám đốc và giám đốc tài chính đều muốn tôi giúp họ đào tạo được một người rồi tôi mới có thể rời đi. Ở nơi người thường mà tìm được người không cần tiền quả thật khó tìm. Chuyện này thực sự phiền phức. Tôi nghĩ nếu không thì tôi cứ miễn cưỡng mà rời đi vậy, không đến công ty nữa là xong. Nhưng khi nghĩ đến lãnh đạo và thái độ của họ đối với Đại Pháp năm đó, tôi thực sự vẫn không đành lòng.
4. Nhân gian là trường sở tu luyện
Sau nhiều năm làm việc cho công ty, tiền lương và phúc lợi của tôi không theo kịp những nhân viên khác trong công ty. Đôi lúc, tôi cảm thấy bất công, nhưng Pháp của Sư phụ đã khai sáng cho tôi. Sư phụ giảng:
“Khó là khó ở chỗ chư vị chịu thiệt thòi một cách minh bạch rõ ràng nơi lợi ích người thường, với lợi ích thiết thân [bày] trước mắt, chư vị có bất động tâm hay không; khi đấu tranh lục đục giữa người với người, chư vị có bất động tâm hay không; khi bạn bè thân quyến gặp chuyện thống khổ, chư vị có bất động tâm hay không, chư vị nhìn nhận sự việc như thế nào đây; làm người luyện công khó khăn như vậy đấy!” (Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp Luân)
Đoạn Pháp này của Sư phụ thường hiển hiện trong đầu tôi, nếu không có Pháp của Sư phụ chỉ đạo thì trong hoàn cảnh phức tạp này, tôi sẽ rất khó giữ vững bản thân. Hiện giờ, bất kể hoàn cảnh thế nào, tôi có được tiền hay không, rồi nhận được nhiều hay ít, tâm tôi đều tĩnh lặng như nước, không có dư vị gì cả.
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/11/12/484429.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/15/221655.html
Đăng ngày 27-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.