Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Texas
[MINH HUỆ 22-09-2024] Tôi đã làm hạng mục truyền thông Đại Pháp trong nhiều năm và đã tham gia nhiều hạng mục kể từ năm thứ hai sau khi tu luyện. Đây là sự an bài từ bi của Sư phụ để giúp tôi bắt kịp tiến trình Chính Pháp, tu luyện bản thân, từ bi cho phép tôi giúp cứu độ chúng sinh và hoàn thành thệ nguyện của mình.
Sư phụ đã giúp tôi ngộ ra được tâm chấp trước phẫn nộ trong tư tưởng cũng như những quan niệm ẩn giấu của mình vào năm ngoái. Tôi tin rằng đó là những gợi ý cho những vấn đề lớn hơn trong trạng thái tu luyện của tôi.
Khi kinh văn “Kinh Tỉnh” của Sư phụ được công bố, tôi biết rằng tôi vẫn chưa hoàn toàn loại bỏ những chấp trước này. Tôi muốn cứu độ tất cả chúng sinh, nhưng ẩn sâu trong suy nghĩ và hành động của tôi là những thứ bám víu vào định kiến và phán xét của người khác.
Tôi đã bào chữa cho những suy nghĩ đó bằng cách nghĩ rằng “cần có thời gian để loại bỏ những chấp trước ẩn sâu này”. Đây là một cái cớ. Bài viết của Sư phụ nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta cần phải thực hiện sự thay đổi ngay bây giờ.
Sư phụ đã dạy chúng ta về lòng từ bi trong bài viết của mình. Sư phụ giảng:
“Trong xã hội người thường, từ bi thể hiện ra thiện ý và yêu thương, đây cũng là trạng thái mà đệ tử Đại Pháp phản ánh ra từ trong sinh mệnh.” (Kinh Tỉnh)
Từ bi là sống vì người khác và suy nghĩ của chúng ta phải đạt đến mức độ suy nghĩ cho mọi người chứ không chỉ một vài nhóm người mà tôi cho là tốt hơn so với những nhóm người khác. Tầng ban đầu là thể hiện tình yêu thương và thiện ý trong suy nghĩ và hành động của chúng ta với mọi người mỗi ngày. Nếu suy nghĩ của tôi không đạt đến tiêu chuẩn này, thì bất kể hành động của tôi là gì (như làm việc trong ngành truyền thông), ngay cả khi tôi không viết nội dung, nó vẫn sẽ ảnh hưởng đến sự cứu độ của chúng sinh.
Chấp trước ẩn giấu của tôi vào tình được phản ánh trong đời sống thực tế, gia đình tôi hầu hết là bảo thủ, vì vậy tôi thường xuyên tiếp xúc với những người bảo thủ. Tôi cảm thấy rằng tôi nên nỗ lực cứu họ, vì tôi hiểu họ hơn người khác. Tôi nghĩ rằng những học viên có gia đình xu hướng tự do có thể tiếp cận người nhà tốt hơn. Điều này nghe có vẻ hợp lý, nhưng nó che giấu một chấp trước sâu kín hơn chính là không chịu trách nhiệm với tất cả chúng sinh, đó là điều mà một học viên Đại Pháp phải có thể làm được. Đó là chấp trước ẩn giấu của tôi vào tình cảm thích và không thích ai đó hoặc điều gì đó.
Tôi đã hướng nội rất nhiều về lý do tại sao tôi chưa đề cao tầng thứ từ bi như Sư phụ giải thích trong “Kinh Tỉnh”, và tôi nhận ra rằng điều đó cũng liên quan đến một ấn tượng sâu sắc mà tôi đã phát triển trong thời thơ ấu của mình, đó là cái ác phải bị trừng phạt.
Tôi đã không hiểu được Chính Pháp to lớn đến mức nào và Sư phụ đang cứu cả những sinh mệnh “tốt” và “xấu” khi vũ trụ đang đối mặt với sự hủy diệt. Vai trò mà một sinh mệnh đảm nhiệm trong kiếp này có thể là xấu đối với một số người, nhưng có thể không phải là xấu xét theo sứ mệnh của sinh mệnh đó.
Từ Pháp của Sư phụ, tôi hiểu rằng đây là điều mà cựu thế lực đã lợi dụng, và nó khiến những chúng sinh đang đóng “vai trò phản diện” đi quá xa trong việc chống lại Đại Pháp, vốn là Pháp để cứu độ họ. Tôi cần nhìn nhận mức độ cứu độ chúng sinh từ một góc nhìn khác. Tất cả chúng sinh đều đến vì Đại Pháp và tất cả đều là người và thành viên gia đình của Sư phụ! Đây sẽ là một tầng từ bi cao hơn.
Bất kỳ sinh mệnh nào can nhiễu đến tiến trình Chính Pháp và cứu độ chúng sinh đều là tà ác thực sự, và nếu đệ tử Đại Pháp vì lý do nào đó mà tạo thành điều này, thì đó là tội ác. Tất cả chúng sinh đều ở đây vì Đại Pháp và đang chờ được cứu độ.
Tôi biết điều này, nhưng tại sao tôi lại có những lỗ hổng trong hành động và suy nghĩ của mình? Vào thời điểm này, tôi bị mắc kẹt trong việc ghi nhớ một đoạn trong Bài giảng thứ sáu, cuốn Chuyển Pháp Luân, phần “Luyện công chiêu ma“.
Tôi nhận ra mình bị kẹt ở đó vì tôi chưa hiểu sâu sắc phần về sự can nhiễu của ma từ chính tâm trí của chúng ta.
thiên mục của tôi khai mở vài tháng sau khi tôi bắt đầu tu luyện và tôi đã nhìn thấy nhiều thứ. Vài tháng sau khi tôi tu luyện, trong khi thiền định liên tục trong hai ngày, tôi đã nhìn thấy ma cố gắng ngăn cản tôi tu luyện. Tôi đã hiểu đơn giản rằng ma quỷ sẽ can nhiễu chúng ta trong quá trình tu luyện và chúng ta cần phải kiên trì bất kể thế nào. Tôi cũng nhìn thấy những Hộ Pháp của Sư phụ là các vị Thần phương Tây, các vị Thần Chiến Binh Trung Quốc và một con Rồng Vàng đã giúp tôi trong một số thời điểm căng thẳng. Pháp thân của Sư phụ cũng xuất hiện khi tôi gặp hai sự cố khó khăn và khuyến khích tôi tiếp tục tu luyện và tuân theo Pháp để về nhà với Ngài. Điều này đã khích lệ tôi rất nhiều trong quá trình tu luyện của mình, vì tôi biết mình cần phải bắt kịp tiến trình.
Vì vậy, tôi hiểu rằng ma bên ngoài sẽ can nhiễu. Sau một thời gian, tôi không còn nhìn thấy nhiều bằng thiên mục nữa và chủ yếu nghe thấy những điều ngẫu nhiên, nhưng tôi bỏ qua tất cả những điều đó vì đó là do ma bên ngoài lại can nhiễu.
Khi ghi nhớ đoạn Pháp này, tôi nhận ra rằng có thể tôi chưa hiểu “tín tức” là gì.
Sư phụ giảng:
“Đặc biệt là những người luyện công tại một tầng nhất định đã khai thiên mục rồi, dễ xuất hiện vấn đề này. Còn có một số người bản thân ý thức của họ cứ hay nhận can nhiễu từ tín tức ngoại lai; tín tức ngoại lai bảo họ thứ gì, họ liền tin thứ nấy; cũng sẽ xuất hiện vấn đề này. Do đó trong chúng ta có những người đã khai thiên mục rồi, sẽ nhận can nhiễu có đủ loại phương diện của các tín tức.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)
Tôi hiểu rằng nhiều suy nghĩ hoặc cảm xúc của riêng tôi thực ra chỉ là “tín tức” cố gắng đưa tôi xuống những ma lộ khác nhau mà tôi không hề hay biết, đây là điều tôi không hiểu rõ. Tôi đã không đo lường tất cả những suy nghĩ của mình theo Pháp để xem điều đó có thực sự phù hợp với Pháp hay không.
Khi tôi tiếp nhận tín tức từ vũ trụ, tôi thường kết hợp những tín tức đó với suy nghĩ riêng của mình mà những suy nghĩ của tôi lại bị chi phối bởi quan niệm và cái tôi của mình. Điều này tạo ra khó nạn bởi sự can nhiễu của ma đối với tâm trí của chúng ta trong tu luyện. Không biết bao nhiêu lần những tín tức xuất hiện trong đầu tôi mà chúng nghe có vẻ hay? Liệu tôi đã kiểm tra những lý do ẩn sâu tại sao tín tức đó nghe có vẻ hay không? Tôi đã đối chiếu tín tức đó với lý của Đại Pháp chưa? Điều này khiến tôi phải tạm dừng lại.
Một học viên lâu năm đã chia sẻ với tôi cách giúp cô ấy vượt qua, cô ấy nhận ra rằng khi chúng ta bắt đầu tu luyện, chúng ta đều đều trong ở trạng thái ma can nhiễu này, và chúng ta cần phải kìm nén được ma tính. Nhưng việc hiểu được ma tính của chính mình rất khó, vì chúng ta không thể nhận ra điều gì là sai trong một khoảng thời gian ngắn.
Tôi cũng nhận ra rằng sự can nhiễu của ma từ chính tâm trí của mỗi người, luôn xảy ra với tất cả chúng ta trong quá trình tu luyện để xem liệu chúng ta có lấy Pháp làm kim chỉ nam hay không chứ không phải là tư tưởng sai lầm của người thường, thứ có thể bị chi phối bởi ma tính và quan niệm của chúng ta. Con đường chúng ta lựa chọn là rất quan trọng.
Tôi bắt đầu xem xét những suy nghĩ của mình sâu sắc hơn và thấy rằng tôi có thể cô lập được những gì gọi là nghiệp tư tưởng, những quan niệm mà tôi đã hình thành, và sau đó là những những tín tức xuất hiện trong tâm trí của tôi từ hư không. Mỗi tín tức tiềm ẩn này có thể đến từ những cảm xúc mà tôi có khi tương tác với người khác, hoặc những tạp niệm.
Trong quá trình này, tôi đã tìm thấy nhiều chấp trước. Khi tôi tiếp tục làm như vậy, tôi thấy rằng việc phát chính niệm của tôi được cải thiện và việc học Pháp của tôi trở nên mạnh mẽ hơn. Tôi tin rằng đó là vì tôi đã nhận thức được các suy nghĩ của mình và điều đó đã giúp tăng cường chủ ý thức của tôi. Sau đó chính niệm rõ ràng hơn và công lực cùng trí huệ cũng được đề cao. Vẫn có vài ngày mà tôi không nhận thức được tất cả các suy nghĩ của mình, dù tôi nên làm vậy, nhưng bây giờ tôi có thể biết khi nào mình đang lười biếng.
Buông bỏ tình và tìm ra gốc rễ của việc thể hiện bản thân
Một thể ngộ về việc phá vỡ chấp trước của tôi vào tình liên quan đến chấp trước vào việc thể hiện bản thân và có một tâm lý hiển thị mạnh mẽ. Tôi biết đây không phải là bản tính của tôi, nhưng tôi thường bị điều này can nhiễu. Điều này đôi khi khá nản lòng
Trong khi hướng nội tìm lý do tại sao tôi có định kiến về một số học viên, tôi tự hỏi, tôi muốn gì trong khi tiếp xúc với họ? Tôi thấy rằng nhiều lần khi tôi không hòa hợp với ai đó hoặc có quan niệm về ai đó, đó là vì cách họ đối xử với tôi.
Thậm chí, đôi khi, đó chỉ là ấn tượng mà họ dành cho tôi, sau đó một quan niệm về họ được hình thành, và tôi biết điều đó là sai, nhưng nó giống như một phản xạ tự nhiên khiến cho những tư tưởng và quan niệm hình thành. Tôi sẽ phủ nhận và loại bỏ nó đi, nhưng nhiều lần, ấn tượng đó vẫn còn và bùng phát trong các tương tác về sau của tôi với họ.
Tôi cố ý cố gắng loại bỏ những tư tưởng đó, nhưng chúng vẫn hình thành. Trong quá trình này, tôi nhận ra rằng điều tôi muốn từ những người này thực ra chỉ là họ chứng thực sự tồn tại của tôi, nghĩ về tôi theo hướng tích cực, và sâu sắc hơn, đây là cái tôi và bản tính giả dối của tôi muốn được chứng thực. Bản tính giả dối này biết rằng tôi đang cố gắng loại bỏ nó, và nó bám víu vào nhu cầu muốn được chứng thực này. Đây là gốc rễ của lý do tại sao tâm chấp trước với việc tự chứng thực dường như luôn theo đuổi tôi. Tâm lý hiển thị song hành với điều này, tiếp theo là tâm tranh đấu và tật đố, nhưng đối với tôi, gốc rễ là hiển thị cái tôi của cá nhân.
Khi tôi tìm thấy gốc rễ này, tôi đã hành động ngay vào lần gặp tiếp theo với một người mà tôi có ấn tượng xấu. Tôi tự nhủ rằng tôi không muốn bất cứ điều gì từ người này và chúng tôi là những người đồng tu, vì vậy tôi không thể có bất kỳ quan niệm nào về cô ấy. Khi tôi thực sự có chính niệm đó trong tâm, toàn bộ trải nghiệm của tôi trở nên bình tĩnh hơn và tôi không nghĩ bất kỳ tư tưởng xấu nào.
Ngay cả khi tôi nhận ra có ai đó không thích mình, điều này giúp tôi biết nhận trách nhiệm về mình trong mâu thuẫn thay vì tìm lỗi ở người khác. Tôi chỉ mới bắt đầu từ bỏ chấp trước này của mình, và tôi thấy còn nhiều thứ phải từ bỏ. Năm vừa qua là một quá trình liên tục tìm chấp trước và đôi khi mọi thứ diễn ra nhanh chóng, nhưng nhiều lần phải mất cả một quá trình để cải thiện dù chỉ một chút.
Với lời chia sẻ cuối, tôi muốn nói rằng tôi mong mình sẽ luyện các bài luyện công lâu hơn và tinh tấn hơn trong việc tu luyện tâm tính của mình. Tôi có thể nói rằng tôi đã tu luyện tâm tính của mình, nhưng tôi không đạt được tiêu chuẩn để tập các bài luyện công lâu hơn. Tôi đã tập một chút, nhưng không đều đặn như tôi mong muốn. Tôi thấy điều này là do tâm an nhàn và chấp trước vào sự dễ chịu và thoải mái của mình. Tôi sẽ tiếp tục cố gắng và đạt được mục tiêu của mình trong tu luyện, vì đó là một quá trình đề cao bản thân và loại bỏ các chấp trước.
Chúng ta đã vấp ngã nhưng tiếp tục đứng dậy để có thể ngộ Đạo.
Cảm ơn đã lắng nghe bài chia sẻ của tôi, và vui lòng chỉ ra những điều chưa phù hợp với Pháp.
Hợp thập, thưa Sư phụ!
(Được trình bày tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện Pháp Luân Đại Pháp miền Nam Hoa Kỳ năm 2024)
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/9/22/482096.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/24/220995.html
Đăng ngày 25-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.