Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Đài Loan

[MINH HUỆ 03-11-2024] Kính chào Sư phụ! Kính chào các quý đồng tu!

Tôi là một học viên Đại Pháp trẻ tuổi ở Tân Đài Bắc. Đã được 19 năm kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp khi còn là học sinh tiểu học. Trong quá trình tu luyện, nhờ sự bảo hộ của Sư phụ, tôi đã tiến bước an toàn, và tôi cảm thấy Sư phụ đã chịu đựng nghiệp lực to lớn cho mỗi học viên Đại Pháp để chúng ta có thể tu luyện, và lòng biết ơn của tôi là không thể diễn tả được. Nhân dịp Pháp hội, tôi muốn báo cáo về những trải nghiệm tu luyện của mình trong những năm qua với Sư phụ và chia sẻ với quý đồng tu, với niềm hy vọng rằng tôi sẽ tinh tấn hơn và xứng đáng với những nỗ lực khó nhọc của Sư phụ.

1. Đắc Pháp và tu luyện giữa những khổ nạn

Tôi đã có một khoản thời gian khó khăn. Vào năm thứ hai trung học, cha tôi được chẩn đoán mắc bệnh ung thư thanh quản, và ông không thể phát ra âm thanh sau ca phẫu thuật, và nó đã ảnh hưởng đến công việc kinh doanh nhà máy của gia đình chúng tôi. Vì vậy, tôi quyết định nghỉ học trung học và điều hành công việc kinh doanh với cha tôi. Khi tôi đưa ra quyết định này, tôi đang phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng gia đình rất nghiêm trọng, nhưng khi tôi nghĩ đến Pháp của Sư phụ, tôi đã kiên trì và vượt qua nó.

Sư phụ giảng:

“Các đệ tử Đại Pháp mỗi người đều cần đi thật tốt trên con đường của mình, con đường trong tu luyện ấy thì mọi người đều khác nhau; tức là con đường tu luyện mỗi người là khác nhau.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội Chicago năm 2004”Giảng Pháp tại các nơi IV)

Ngoại trừ cha mẹ tôi, những người lớn tuổi trong gia đình tôi không hiểu tôi nhiều lắm. Đầu tiên, trình độ học vấn là thứ khiến ông bà tôi tự hào đã biến mất sau khi tôi xin nghỉ học. Tôi cảm thấy bị dày vò. Một mặt, tôi lo rằng quyết định nghỉ học của mình sẽ khiến cha mẹ tôi xấu hổ, nhưng mặt khác, cha tôi rất yếu sau ca phẫu thuật và tình hình tài chính của gia đình rất nguy kịch, vì vậy thực sự không có lựa chọn nào khác. Vì vậy, bất cứ khi nào tôi được hỏi tại sao tôi phải xin nghỉ học thay vì thuê thêm một vài nhân viên, tôi chỉ có thể mỉm cười và không nói gì. Khi tôi không thể bình tĩnh lại, Pháp của Sư phụ đã khích lệ tôi. Bây giờ tôi hiểu rằng chỉ có chính niệm phát sinh từ Pháp mới có thể giúp chúng ta vượt qua hết chướng ngại này đến chướng ngại khác.

Và trên con đường tu luyện, thực sự có những con sóng khiến chúng ta chao đảo. Khi công việc kinh doanh dần đi vào ổn định, sức khỏe của cha tôi giảm sút và ông đã qua đời vào năm 2016. Sau đó, nhà máy cần tôi và mẹ tự điều hành. May mắn thay, trong vài năm qua, ngoài việc điều hành công việc kinh doanh, tôi còn học được cách vận hành các máy móc lớn trong nhà máy, vì vậy hoạt động của dây chuyền sản xuất không bị ảnh hưởng nhiều.

Tuy nhiên, những cỗ máy lớn này rất nguy hiểm và những chấn thương nghề nghiệp nghiêm trọng không phải là chưa từng xảy ra trong ngành. Bản thân tôi cũng từng trải qua những điều tương tự, nhưng may mắn thay, nhờ có Đại Pháp, tôi vẫn ổn.

Có lần, khi tôi đang vận hành một cỗ máy lớn, tay tôi bị cuốn vào máy, và mọi người đều sợ hãi. Theo lẽ thường thì ngón tay tôi có thể bị gãy, nhưng khi tôi rút tay ra, nó chỉ sưng phồng lên như một chiếc bánh bao hấp. Lúc đó, ý nghĩ đầu tiên của tôi là tôi không cảm thấy sợ hãi, tôi là đệ tử Đại Pháp và có sự bảo hộ của Sư phụ. May mắn thay, mẹ tôi cũng là một người tu luyện, vì vậy bà đã nhắc nhở tôi luyện công nhiều hơn. Chỉ sau một hoặc hai ngày, bàn tay của tôi đã trở lại bình thường

Tất nhiên, trong vài năm qua, cũng có một số thử thách, ví dụ: nhà máy bị cháy trước khi tôi đi Pháp hội ở nước ngoài, chiếc quạt lớn trên mái nhà bị gió bão thổi bay và chủ nhà cũ đã bán nhà máy khi nền kinh tế tồi tệ. Vào những lúc đó, tôi nghĩ đến lời của Sư phụ:

“Bất kể chư vị nhận phải ma nạn lớn đến mấy, thống khổ lớn đến đâu, thì đều là việc tốt; vì chư vị tu luyện rồi mới xuất hiện [nó]. Trong ma nạn có thể thanh trừ nghiệp lực, trong ma nạn có thể trừ bỏ nhân tâm, trong ma nạn có thể khiến chư vị đề cao lên.” (“Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2008”Giảng Pháp tại các nơi VIII)

Khi tôi tĩnh tâm và nhìn nhận mọi việc đã xảy ra theo góc nhìn của một người tu luyện, những khảo nghiệm tưởng chừng cao như núi này đã vô tình được vượt qua.

2. Tu luyện ở trường đại học

Khi đại dịch xuất hiện vào năm 2020, nhiều ngành công nghiệp bị tổn hại nghiêm trọng và trì trệ, nhưng công việc kinh doanh của gia đình chúng tôi lại bất ngờ cải thiện. Vào thời điểm đó, có người thích vị trí nhà máy của chúng tôi và nói rằng họ muốn mua nó. Sau khi thảo luận với mẹ tôi, chúng tôi cảm thấy rằng đại dịch thực sự là một cơ hội để lập kế hoạch cho tương lai của chúng tôi. Vào thời điểm đó, tôi tình cờ đọc được một đoạn trong Pháp của Sư phụ:

“Đợi tới khi tôi truyền Pháp, những vị Thần đó cũng là đến đây như hoa tuyết rơi. Chính là nhiều như thế. Tôi tính tuổi [của họ], từ khi tôi truyền Pháp cho tới nay, vậy là những người trẻ khoảng 25 tuổi, quả thực còn có rất nhiều người chưa hề được cứu” (“Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2016”Giảng Pháp tại các nơi VIII)

Vì vậy, tôi quyết định bù đắp cho việc học còn dang dở của mình, vì tôi chắc chắn sẽ tiếp xúc với nhiều bạn học, và những người trẻ tuổi này cũng là những người cần biết sự thật và được cứu độ. Đến năm 2021, về cơ bản, tôi đã ổn định được công việc, và cuối cùng tôi cũng có cơ hội cầm lại những cuốn sách giáo khoa cấp 3 mà tôi đã không đụng đến trong một thập kỷ. Tôi đã được nhận vào trường đại học vào năm sau.

Tuy nhiên, khi tôi vào đại học, tôi lại gặp phải một thử thách khác. Các kỳ thi và báo cáo lớp học hơi khó đối với tôi. Tôi dành quá nhiều thời gian cho việc học ở trường, và điều này làm giảm thời gian học Pháp và luyện công, khiến trạng thái tu luyện của tôi dao động. Tuy nhiên, khi tôi đọc đoạn văn của Sư phụ:

“Tu luyện như thuở ban đầu nhất định sẽ thành, đây là một câu chân ngôn của giới tu luyện.” (“Tu luyện Đại Pháp là nghiêm túc”)

Tôi nhận ra rằng mình đã ‘cầm đèn chạy trước ô tô’. Tôi tự nhủ rằng mình phải cân bằng giữa việc học và việc tu, và chỉ khi tu vững chắc, tôi mới có thể mạnh mẽ giảng chân tướng.

3. Giảng chân tướng dựa theo môi trường

Trong những năm đi làm, tôi chủ yếu tập trung vào việc quảng bá Shen Yun. Vì vậy, khi vào đại học, tôi đã nghĩ về cách giới thiệu Shen Yun với những người xung quanh. Vào cuối học kỳ, tôi đã viết một tấm thiệp cảm ơn trên một tấm bưu thiếp Shen Yun gửi cho mỗi giáo sư đã giảng dạy lớp học và giới thiệu ngắn gọn về Shen Yun.

Ngoài Shen Yun, một số bộ phim giảng chân tướng đã được phát hành trong vài năm qua cũng phù hợp làm điểm khởi đầu cho việc giảng chân tướng trong trường. Tôi đã học một khóa về phim ảnh và học kỳ đó trùng với thời điểm phát hành bộ phim “Eternal Springs” (Trường Xuân), vì vậy tôi đã tận dụng cơ hội thuyết trình để giới thiệu bộ phim này và giới thiệu sự thật về cuộc đàn áp Pháp Luân Công với các giáo sư và bạn học của mình. Và năm nay, khi bộ phim “State Organs” (Nội tạng quốc doanh) được công chiếu tại Đài Loan, các học viên Canada đã đến Đài Loan để gặp gỡ khán giả và trả lời các câu hỏi. Tôi nghĩ đó là một cơ hội tốt, vì vậy tôi đã mời các giáo sư đến xem và tôi đã nhận được phản hồi rất tích cực từ các giáo sư.

Tôi nhận ra rằng quá trình nói về Đại Pháp và vạch trần cuộc bức hại thực chất là quá trình tự hoàn thiện. Trong quá trình giảng chân tướng, tôi đạt được nhiều nhất. Ví dụ, khi quảng bá Shen Yun tại các buổi tiệc trà, tôi đã thay đổi tính cách hướng nội của mình. Trong khi tôi tiếp xúc với các nhóm lớn hơn, tôi cũng trở nên lạc quan hơn.

Ngoài ra, chân tướng không thể được nói ở mức độ quá cao. Tôi nhận ra rằng để giúp mọi người hiểu, chúng ta cũng phải đi theo sự chấp trước của những người bình thường và theo cách mà họ có thể hiểu. Ngoài ra, việc tham gia vào các hạng mục khác nhau có thể nhắm vào các nhóm dân tộc khác nhau. Ví dụ, Gan Jing World là một ứng dụng tuyệt vời để quảng bá cho sinh viên đại học. Tôi nhớ lại một khóa học về kỹ năng giao tiếp mà tôi đã học và giáo sư của tôi đã nói rằng để một người nào đó mà bạn biết quan tâm đến những gì bạn nói, bạn phải kết nối những gì bạn nói với chính mình (tức là nói về những điều có liên quan đến bạn). Điều này khiến tôi nghĩ đến việc thiết lập kênh của riêng mình và sử dụng chính mình làm điểm khởi đầu để mời mọi người xung quanh tôi truy cập kênh của tôi trong một thế giới sạch sẽ.

Khi tôi xây dựng kênh của mình, tôi đã tìm ra cách chọn chủ đề cho kênh, chẳng hạn như du lịch, ẩm thực hoặc văn hóa. Đặc điểm cá nhân và nội dung cũng rất quan trọng. Tôi nghĩ rằng chuyên ngành của mình có thể cung cấp cho tôi rất nhiều tài liệu có sẵn để viết bài viết. Đó cũng là sự an bài của Sư phụ khi nói đến chuyên ngành mà tôi hiện đang theo học. Bởi vì, khi tôi còn học phổ thông, tôi đã học khoa học, nhưng tôi đã chọn nghệ thuật tự do làm chuyên ngành của mình ở trường đại học. Lĩnh vực này chỉ xuất hiện trong đầu tôi hai ngày trước khi tôi điền đơn đăng ký. Tôi tin rằng mọi thứ tôi gặp phải trong quá trình tu luyện của mình không phải là ngẫu nhiên, chứ đừng nói đến việc chọn chuyên ngành! Trong môi trường này chắc chắn có những chúng sinh có duyên dành cho tôi và kiến thức tôi học được ở đây cũng có thể được sử dụng như một công cụ để tôi giảng chân tướng trong tương lai.

Lời kết

Nhìn lại những điều đã trải qua trong nhiều năm, tôi nhận ra rằng khi mọi thứ không ổn, tôi phải nhớ rằng mình là đệ tử Đại Pháp. Khi chúng ta nhận ra rằng mọi thứ xảy ra trong cuộc sống của chúng ta đều là điều tốt, chúng ta sẽ trân quý mọi cơ hội để cải thiện bản thân hơn nữa.

Trên đây là kinh nghiệm tu luyện của tôi, nếu có chỗ nào không đúng với Pháp, xin từ bi chỉ rõ.

Tạ ơn Sư phụ. Cảm ơn quý đồng tu.

(Bài chia sẻ đọc tại Pháp hội giao lưu tâm đắc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp Đài Loan năm 2024)

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/11/3/484349.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/11/10/221592.html

Đăng ngày 23-11-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share