Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-07-2024]

Vợ chồng tôi cùng là đồng tu, nhưng lại không cùng nhau đề cao, chúng tôi chủ yếu đổ lỗi, phàn nàn lẫn nhau và có nhiều mâu thuẫn trong cuộc sống gia đình. Tôi thường chỉ trích anh ấy không phải là người tu luyện, còn anh ấy dùng Pháp để bắt bẻ tôi nhằm giữ thể diện cho bản thân. Dường như giữa chúng tôi không có chút gì là thiện, chúng tôi không hề cư xử với nhau theo tiêu chuẩn của Pháp. Với tâm thái mang theo cảm xúc phụ diện đó, nên mặc dù tôi nhắc nhở anh ấy học Pháp tinh tấn hơn, nhưng anh ấy hiếm khi lắng nghe. Tôi biết đây là những khảo nghiệm giúp tôi đề cao, nhưng cứ hết lần này đến lần khác tôi không thể vượt qua được, trong tâm rất khổ não.

Một hôm, chồng tôi làm việc bên ngoài và gọi tôi đến để mang đồ về giúp anh ấy. Tôi đang lướt đọc bài chia sẻ (ĐCSTQ phong tỏa nghiêm trọng và để kết nối được Internet không dễ dàng gì) nên không muốn đứng lên. Tôi biết anh ấy có thể dễ dàng tự cất đồ nghề, chỉ có hai thứ đâu cần phiền toái đến vậy. Tuy nhiên, về lý trí tôi biết mình cần nghĩ cho anh ấy – trời cũng sắp tối rồi, tôi sẽ mang đồ về trước để chồng tôi bớt lo lắng hơn. Vì vậy, tôi lập tức tắt trang web và đi ra ngoài lấy dụng cụ về.

Vừa cất xong các dụng cụ và ngồi lại vào bàn làm việc, tôi nghe tiếng anh ấy giận dữ quát to, “Em chỉ biết chọn việc dễ mà làm, sao em không thu mấy dây điện đó về?!” Tôi biết mình không nên cãi lại, điều Sư phụ dạy là không được tranh luận, nên tôi không nói gì mà lẳng lặng đi ra ngoài lấy lại dây, nhưng trong tâm tôi thực sự xáo động. Thực ra tôi sợ anh làm không xong trước khi trời tối sẽ cần dùng dây điện thắp đèn, nên mới không thu dây về.

Vì tôi động tâm, nên chồng tôi lại tiếp tục, “Em không thể cất đồ như thế được; em phải làm theo cách này.”

Tôi đứng dậy nhìn anh, trong lòng không biết bao lần muốn nổi nóng. Mọi suy nghĩ về việc tôi có thể nói gì để thắng cuộc tranh luận hiện lên trong đầu tôi. Đột nhiên, một suy nghĩ khác xuất hiện: “Nếu tôi mất kiểm soát và cãi nhau với anh ấy, ma tính của tôi sẽ bộc phát khiến sự oán giận kia lại chi phối chính niệm của anh ấy. Điều này chẳng phải là đẩy anh ấy xuống sao?” Ngay lập tức, tôi bài trừ ý niệm bất hảo đó.

Trong khi anh ấy đứng đó dò xét, tôi đã làm mọi thứ anh ấy yêu cầu. Lúc này, tôi thấy vẻ hung dữ trong mắt chồng tôi biến mất, anh thở phào nhẹ nhõm dường như đã lấy lại được thăng bằng.

Sư phụ giảng,

“Thiện niệm cứu người diệt tà linh” (“Cảm khái”, Hồng Ngâm IV).

Tôi hiểu rằng ma tính đã bị tiêu trừ bởi từ bi. Suy nghĩ của tôi đã đồng hóa với Pháp ở một tầng thứ nhất định trong vũ trụ, và được các sinh mệnh ở tầng thứ đó tán thành và những sinh mệnh kia đã được cứu. Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại!

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/7/23/479997.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/11/219909.html

Đăng ngày 28-09-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share