Bài viết của một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-01-2012] Khi sự thật xung quanh Pháp Luân Công được hiểu biết rõ ràng hơn, ngày càng nhiều người nhận ra rằng đây là một phương thức tu luyện tốt. Việc tập luyện hướng con người trở nên thiện lương và lúc nào cũng nghĩ cho người khác trước tiên. Mỗi khi doanh nghiệp thuê nhân viên hay các cá nhân tìm kiếm sự giúp đỡ, họ đều cố gắng hết sức để tìm các học viên Pháp Luân Công vì họ biết rằng các học viên là những người đáng tin cậy nhất. Thậm chí công an cũng đang nhận ra sự thật này.

Dưới đây là một vài trường hợp.

Một người mẹ giúp con trai tìm bạn gái

Có lần một học viên đã nói chuyện với một phụ nữ trung niên trên phố về sự tốt đẹp của Pháp Luân Công. Sau khi nghe sự thật về Pháp Luân Công, người đàn bà này nắm tay học viên và đưa về nhà bà. Người học viên ngạc nhiên về những gì đang xảy ra. Hóa ra người đàn bà này biết các học viên Pháp Luân Công là đáng tin cậy, và bà muốn nhờ người học viên tìm một người bạn gái cho con trai bà.

Bà nói: “Xã hội ngày nay thật suy đồi. Bên kia nhà tôi có một khách sạn nhỏ được cho là sở hữu bởi một công an. Ở đó đêm nào cũng có các cô gái trẻ và những thanh niên ăn nằm với nhau. Mỗi khi thấy vậy, tôi rất lo lắng. Chúng tôi biết rằng các học viên Pháp Luân Công là người tốt. Chúng tôi là người đứng đắn, và con trai tôi năm nay 25 tuổi rồi. Tôi muốn tìm một người con dâu xuất thân trong một gia đình của Pháp Luân Công. Chúng tôi tin rằng chỉ những người như vậy mới là người tốt. Chúng tôi biết rằng họ kính trọng người già, đối xử tốt với chồng, giáo dục con trẻ đúng cách, và hòa thuận với hàng xóm. Bây giờ người như vậy trong xã hội này thật là hiếm. Tôi thật may mắn khi gặp anh/chị ngày hôm nay. Tôi hy vọng rằng anh/chị biết ai đó thích hợp để giới thiệu cho con trai tôi.

Một chủ doanh nghiệp tư nhân có con mắt tinh đời

Trong xã hội vật chất ngày nay, nhiều người sẽ làm mọi việc để có tiền. Các học viên Pháp Luân Công không chỉ tận tình trong công việc, mà họ còn không kiếm lợi nhuận một cách phi pháp. Học viên Tiểu Liên làm việc cho doanh nghiêp tư nhân lớn nhất trong vùng của cô. Thu nhập hàng năm của công ty là hàng trăm triệu nhân dân tệ. Những người làm việc trong khu vực kiểm tra chất lượng có thể kiếm thêm được nhiều tiền bằng cách hạ thấp tiêu chuẩn độ tinh khiết của sản phẩm được xuất ra ngoài, và thật dễ dàng để làm điều đó mà không có ai phát hiện ra bất cứ điều gì là không đúng.

Nhiều người muốn làm việc ở đó, nhưng người chủ chỉ chọn Tiểu Liên. Người chủ biết rằng các học viên Pháp Luân Công sẽ không lợi dụng vị trí của họ để ăn cắp và kiếm tiền bất lương. Trong công việc, Tiểu Liên rất cẩn thận. Cô ấy thường nói với các công nhân: “Các bạn làm việc cả ngày để kiếm nhiều tiền hơn. Mọi người đều có cha mẹ già và con cái để chăm sóc. Tôi đã thấy nơi làm việc của các bạn, và tôi biết là khó làm việc. Tôi rất công bằng, nhưng tôi chắc chắn sẽ không hạ thấp tiêu chuẩn sản phẩm.” Nhận thấy Tiểu Liên rất tốt và không bao giờ khinh thường ai, các công nhân rất kính trọng và thích cô ấy. Họ rất tin tưởng và hợp tác với cô.

“Anh ấy là người sửa nhà”

Tại thôn Đại Âm ở tỉnh Hà Bắc, Lý Vi Dân (bí danh) là một người tốt trong mắt của người dân. Những ai tìm kiếm sự giúp đỡ của anh thì rất hiếm khi bị từ chối, và họ đều rất kính trọng anh. Anh Lý nói rằng đó là vì anh học Đại Pháp.

Anh Lý là một chủ thầu, và đối với khách hàng anh rất trung thực và tốt bụng. Anh suy nghĩ từ quan điểm của khách hàng khi anh sửa nhà, và chủ nhân của các ngôi nhà anh sửa đều trở thành bạn tốt của anh. Bất kể bao nhiêu năm trôi qua, họ vẫn quay lại và tìm kiếm anh. Nhiều người tìm đến anh vì giá của anh thấp trong khi chất lượng lại cao, và anh lại trung thực, luôn nghĩ đến những quyền lợi tốt nhất cho khách hàng. Anh cũng không bao giờ nhận tiền lót tay từ nhà cung cấp khi mua vật liệu. Anh đã từng ba lần từ chối tiền lót tay của người chủ cung cấp vật liệu. Các chủ nhà rất biết ơn anh.

Nhiều người nói: “Ngày nay, các chủ thầu luôn lấy tiền lót tay. Họ thông đồng với các tiệm cung cấp, và cùng nhau đội giá lên.” Anh Lý không những không lấy tiền lót tay, mà thậm chí anh cũng không tham gia dùng bữa trưa hay bữa tối nào với họ. Nhiều người nói: “Người như thế này ngày nay thật hiếm có.

Anh Lý bận bịu đến nỗi đôi khi anh phải từ chối công việc. Tuy vậy, có người thà chờ đợi anh còn hơn là tìm người khác để làm việc cho họ.

Các học viên Pháp Luân Công không nhận hối lộ

Năm 2006, một doanh nhân địa phương muốn xin được quyền sử dụng đất tạm thời từ Chí Kiên (bí danh). Không biết rằng Chí Kiên là một học viên, người này đã mua cho anh một vài cây thuốc lá như là một món quà, cũng giống như ông ấy đã từng làm trước đây với các thanh tra viên khác. Khi người này sắp rời đi, Chí Kiên đã yêu cầu ông ấy đem thuốc lá đi. Người doanh nhân cố nài Chí Kiên nhận lấy, lo lắng rằng Chí Kiên cảm thấy rằng vậy là chưa đủ. Sau đó vợ Chí Kiên nói rằng: “Chúng tôi là học viên Pháp Luân Công. Chúng tôi tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn và luôn nghĩ đến người khác trước. Thật không dễ dàng để ông vận hành một doanh nghiệp, và chúng tôi sẽ không tùy tiện lấy quà của người khác. Đây là một nguyên tắc tu luyện. Hãy đem quà của ông đi. Chúng tôi sẽ xem xét đơn của ông cẩn thận.” Người này xúc động và nói: “Ngày nay thật khó tìm được người giúp đỡ các bạn mà không cho họ quà.

Một lần khác, Chí Kiên giúp một doanh nhân thuê một miếng đất rộng lớn với giá chỉ 2.000 nhân dân tệ. Người này cho rằng đây là một món lợi lớn và mời Chí Kiên đến nhà ông ấy, nói rằng ông muốn bàn một vài vụ kinh doanh. Khi Chí Kiên đến nơi, ông ấy trao cho anh 5.000 nhân dân tệ. Chí Kiên nói rằng anh tin vào Chân-Thiện-Nhẫn và tu luyện Pháp Luân Công, vậy nên anh không thể nhận tiền hay quà. Nhưng dù cho Chí Kiên nói gì, ông ấy vẫn nài nỉ anh nhận tiền. Cuối cùng Chí Kiên đồng ý nhận 2.000 nhân dân tệ và rời đi, nhưng sau đó anh đã trả 2.000 nhân dân tệ cho người thuê mảnh đất của ông ấy. Khi biết điều này, ông ấy rất cảm động. Tin lành đồn xa, và mọi người chẳng mấy chốc biết rằng các học viên Pháp Luân Công không nhận hối lộ, và họ thật sự là người tốt.

Công an nói: “Hôm nay tôi đã đã chứng kiến – Pháp Luân Đại Pháp hảo”

Một lần, học viên Kim Tú đến một góc siêu thị để mua vài món đồ. Cô ấy mang theo một vài DVD giảng rõ sự thật và tài liệu thông tin Đại Pháp để có thể để chúng tại siêu thị. Khi đang đi, cô đột nhiên nghe một tiếng khóc lớn từ đằng sau. Ngoảnh mặt lại, cô thấy một xe hơi đâm vào một bé gái khoảng 8 hay 9 tuổi. Cô nghĩ bé gái có lẽ bị thương vì nó đang nằm khóc trên đường. Một đám đông tụ tập quanh cô bé, nhưng không ai giúp nó đứng dậy cả. Thấy điều này, tài xế xe hơi cố gắng trốn thoát.

Kim Tú vội vàng chạy lại để giúp đứa bé đứng dậy và ngăn người tài xế trốn thoát. Người lái xe mắng mỏ cô vì cô can thiệp vào chuyện của người khác, và trong quá trình xô đẩy, các tài liệu giảng rõ sự thật mà cô mang theo rơi ra ngoài. Người tài xế vui mừng và hét lên: “Cô là một học viên Pháp Luân Công. Sao cô dám can thiệp vào chuyện của tôi! Tôi sẽ gọi công an để bắt cô.” Kim Tú bình tĩnh nói: “Pháp Luân Công – thì sao chứ? Pháp Luân Công yêu cầu chúng tôi trở thành người tốt. Không giống như ông, cố gắng trốn thoát sau khi đâm vào người khác.” Người tài xế bị cứng họng. Vào lúc đó, cha mẹ của cô bé và công an đến. Sau khi biết những việc xảy ra, cha mẹ cô bé đã cảm ơn Kim Tú rất nhiều. Người tài xế không dám nói gì, nhưng chỉ vào tài liệu và DVD Đại Pháp của Kim Tú, và nói với công an rằng cô ấy là một học viên. Công an lấy một đĩa DVD và nhìn nó. Sau đó anh ấy nói với Kim Tú: “Mọi người đều nói rằng Đại Pháp là tốt. Hôm nay tôi đã tận mắt chứng kiến điều này. Tôi có thể nhận DVD này không?

Trong xã hội băng hoại ngày nay, cờ bạc, ma túy, mại dâm, giết người, và xung đột xảy ra khắp nơi. Nhiều người sẵn lòng làm mọi thứ để kiếm tiền. Nhiều người, khi đối mặt với tình huống đe dọa mạng sống của người khác, họ sẽ giả vờ như không thấy gì. Các học viên Pháp Luân Công không tranh giành quyền lợi riêng, mà thay vào đó, luôn sẵn sàng hy sinh để giúp người khác. Họ giúp cải thiện xã hội, quốc gia, và toàn thế giới.

Tôi hy vọng rằng mọi người đều có thể biết được sự thật về Pháp Luân Công. Đối với mỗi người, gia đình, và xã hội, Chân-Thiện-Nhẫn là điều có giá trị nhất.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/12/25/警察-都说法轮大法好今天我亲眼看见了-251001p.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/2/3/131136.html
Đăng ngày 25-2-2012; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share