Bài viết của một học viên Đại Pháp ở tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-08-2011] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1996. Tôi năm nay 75 tuổi.

Một ngày vào năm 2010, tôi ở nhà một mình trong căn hộ trên tầng hai, đang đọc một cuốn sách trên giường. Tôi nhớ lúc đó là khoảng 4 giờ chiều thì đột nhiên có một tiếng nổ lớn. Cửa sổ cạnh tôi bắn vào bên trong nhà vỡ tan, và những mảnh kính vỡ rơi khắp phòng tôi. Những miếng kính dài và sắc phủ kín giường và sàn nhà xung quanh tôi, nhưng thật kỳ diệu là dường như những mảnh kính có mắt và bay xung quanh tôi. Không có một bất kỳ mảnh nào rơi xuống người tôi. Khi tôi trấn tĩnh lại, suy nghĩ đầu tiên của tôi là đã có một trận động đất, và tôi nên đi ra ngoài kiểm tra. Khi tôi bước ra khỏi phòng, từ giường đến cửa, những mảnh kính rơi khắp nơi. Tôi không biết làm sao tôi đã có thể đi lên mảnh kính với bàn chân trần, có thể bàn chân của tôi cũng không chạm xuống sàn. Bàn chân tôi không hề có một vết xước nào.

Trong khi đi quanh nhà, tôi nhận ra khung cửa phòng tắm của tôi đổ xuống bàn ăn. Đồ nội thất và đồ điện trong nhà bị phá hủy nặng nề. Nhọ đen phủ khắp trên sàn. Tôi kinh ngạc khi nhìn thấy những ngôi nhà hàng xóm, chúng đã hoàn toàn bị san phẳng. Tôi tìm ra đôi giầy trong đống mảnh kính, đi bộ xuống cầu thang đến cửa ra vào tòa chung cư, và phát hiện ra rằng cánh cửa bị thổi văng ra xa hơn 10 mét.

Vài người đứng lại xem tập trung ở bên ngoài. Tôi nghe họ nói rằng đã có một vụ nổ ga ở ngôi nhà bên kia đường. Lực của vụ nổ đã gây ra những vết nứt ở tòa nhà tôi ở. Thậm chí vài cánh cửa sổ ở những tòa nhà bên cạnh tôi cũng bị vỡ tan. Mảnh kính rơi khắp mọi nơi. Vài người qua đường và những người láng giềng đang chăm sóc những vết thương của mình sau khi bị mảnh kính cắt phải.

Sau đó tôi được biết rằng vụ nổ ngay lập tức đã làm thiệt mạng một người láng giềng nhà gần vụ nổ. Một người láng giềng khác cũng bị thương nặng, và sau đó đã qua đời trong bệnh viện. Nhưng tôi sống ngay bên kia đường, và mặc dù đồ đạc của tôi bị phá hủy nặng nề, tôi, một bà già 75 tuổi, không hề bị ảnh hưởng. Tôi thậm chí không cảm thấy giật mình hay tức giận sau khi vụ tai nạn xảy ra.

Lạ hơn nữa, bình thường các cháu của tôi sẽ tập trung tại nhà tôi vào ngày hôm đó, theo thông lệ, nhưng hôm đó các cháu tôi chẳng ai đến cả.

Tôi biết rằng một điều kỳ diệu như vậy đã xảy ra là vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ đã bảo vệ tôi và gia đình tôi. Tôi tin đây là một điều kỳ diệu và nó đã thể hiện rõ cho gia đình và bạn bè của tôi thấy được sức mạnh của Đại Pháp. Giờ tôi nhận ra sâu sắc hơn là Sư phụ luôn bảo vệ tôi. Khi tôi nhận ra điều này lần đầu, tôi cảm thấy biết ơn Sư phụ mà không lời nào diễn tả được. Điều duy nhất tôi có thể làm là chăm chỉ tu luyện, và không ngừng đề cao để không phụ sự trông đợi của Sư phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/8/16/煤气大爆炸中的奇遇-245373.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/9/20/128223.html
Đăng ngày 06-10-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share