Bài viết của đệ tử Đại Pháp tỉnh Liêu Ninh
[MINH HUỆ 28-06-2022] Sau khi trở về từ hang ổ của tà ác, tôi làm nghề giúp việc toàn thời gian để kiếm sống. Ngày đầu làm việc, tôi nói chuyện với gia đình chủ nhà: “Tôi tu luyện Pháp Luân Công, điều kiện của tôi là hãy để tôi có hoàn cảnh học Pháp luyện công ở nhà ông.” Trước đó, ông chủ đã đuổi việc mười mấy người giúp việc, ông nói: “Để tôi xem người luyện Pháp Luân Công làm thế nào?” Do đó, ông đã giữ tôi lại làm việc.
Tôi phải chăm sóc ông cụ tính tình hung dữ nóng nảy. Hễ ai nói ông làm sai thì ông liền mắng chửi người ta. Vừa đến nhà ông làm việc, tôi liền chà rửa sạch sẽ cửa kính, bếp lò, lò vi sóng bị rỉ sét v.v., dọn dẹp phòng ốc, thay khăn trải giường, nấu nướng kết hợp các món ăn. Mỗi lần mua thức ăn về, tôi đều báo đúng giá cho chủ nhà. Tối đi ngủ, ông cụ còn nơm nớp lo sợ đồ đạc bị lấy trộm.
Trải qua một đoạn thời gian thử thách, ông chủ dần dần đã tin tưởng tôi. Có khi ông mắng chửi và xô ngã tôi, tôi cũng không tức giận. Tôi chiểu theo tiêu chuẩn của người tu luyện thiện đãi ông cụ. Con trai và con dâu của ông bị mắng không dám về nhà, nhưng ông cụ để tôi bảo quản những đồ quý giá như tiền bạc, sổ tiết kiệm, chìa khóa, trang sức. Ông nói với con gái: “Bố tin người luyện Pháp Luân Công, không tham lam không trộm cắp, thành thực đáng tin.” Trong hơn ba năm, ông cụ đã cho tôi rất nhiều cơ hội đề cao tâm tính.
Con gái chủ nhà không dám làm tiệc mừng thọ 90 tuổi cho bố, nên tôi đã âm thầm tổ chức tiệc cho ông. Tôi đã mua rất nhiều thức ăn và đặt cho ông một chiếc bánh sinh nhật để ông không phải tiếc nuối. Ông liền gọi điện cho con gái về ăn tiệc. Con gái ông là giám đốc của một công ty, chồng cô là Cục trưởng Cục Công an, hai vợ chồng đã cùng đến dự tiệc. Ông cụ đã bật khóc khi thấy tôi mua bánh sinh nhật cho ông.
Tôi đang nấu ăn ở trong bếp, người nhà của ông chủ ngồi chờ tôi ra ăn cùng, ngay lúc này, ông cụ đột nhiên cầm đũa ăn trước, ông vừa ăn vừa mắng tôi nấu mặn quá. Thường khi ở nhà có đông người, tính xấu của ông cụ lại bộc phát, ông hay la lối và hất bàn ăn. Ông cụ đã 90 tuổi, vả lại cũng là bậc trưởng bối trong nhà, nên không ai dám nói ông.
Vừa lúc tôi bưng món ăn ra, ông cụ nổi trận lôi đình, ông nói tôi nấu ăn quá mặn (sự thật là món ăn không mặn, chỉ là để tôi đề cao tâm tính). Lúc này, Cục trưởng Cục Công an bèn lên tiếng: “Bố à, thôi được rồi, nhà chúng ta có cô giúp việc tốt thế này chăm sóc cho bố, bố có phúc phận lắm đó!” Nhân cơ hội ấy, tôi đã đút cho ông cụ ăn. Lần đó cũng là lần đầu tiên trong nhiều năm mà ông cụ không hất bàn ăn. Khi này, mọi người trong nhà đều tỏ ý khen ngợi tôi. Vì tôi chăm sóc ông cụ chu đáo, nên con cái của ông đã cho tôi 10 nghìn nhân dân tệ, nhưng tôi không nhận.
Về sau, lúc ông cụ ốm nặng, họ hàng đều đến thăm ông. Tôi đã nhân dịp này giảng chân tướng và khuyên tam thoái, cứu độ người hữu duyên, mọi người đều nói: “Người tu luyện Pháp Luân Công quả là có đạo đức và có tố chất.”
Mẹ của Cục trưởng Cục Công an dập đầu với tôi
Sau khi ông cụ qua đời, con rể của ông làm Cục trưởng Cục Công an thấy tôi tốt bụng, nên anh muốn tôi đến nhà chăm sóc mẹ anh. Trong nhà cũng ít việc, tôi đã tranh thủ thời gian trò chuyện với bố mẹ anh. Sau khi chúng tôi đã quen thân, hàng ngày tôi bắt đầu nói với bố mẹ anh về chân tướng Đại Pháp, văn hóa Thần truyền, “vụ tự thiêu Thiên An Môn” là do ĐCSTQ dàn dựng lừa người, sau đó tôi nói về tam thoái bảo bình an. Tôi còn nói, nếu Cục trưởng có thể bảo vệ đệ tử Đại Pháp trong phạm vi quyền hạn của mình thì anh đang làm việc có công đức vô lượng v.v. Sau khi bố mẹ anh thật sự minh bạch chân tướng, họ đã liên tục cảm ơn và dập đầu lạy tôi.
Chuyển biến trong gia đình của một tổng giám đốc doanh nghiệp nước ngoài
Năm 2017, tôi đến nhà của một tổng giám đốc doanh nghiệp nước ngoài giúp việc. Ông tổng đích thân tìm đến họ hàng tôi, nói rằng cần kiếm người tu luyện Pháp Luân Công giúp việc mới yên tâm. Công việc khá nhẹ nhàng, hàng ngày tôi chỉ cần nấu một bữa cơm, mỗi tháng ông tổng về thăm nhà một lần, tiền lương của tôi chưa từng có sai sót.
Hoàn cảnh thảnh thơi này cũng là một hình thức khảo nghiệm mới dành cho tôi. Tôi không để bị danh lợi tình mê hoặc. Tôi giữ vững tâm tính và chứng thực Đại Pháp. Vừa đến nhà ông tổng, thông qua nói chuyện với nhau, tôi mới biết ông là một người vô Thần. Ông thường hay nói: “Các chị giở giọng tham dự chính trị, Trời diệt Trung Cộng, phản đối quốc gia v.v.” Ông ấy là tổng giám đốc nên nói chuyện kiểu “nhất ngôn đường”, động tí là đập bàn ầm ĩ: “Thần ở đâu? Chị kêu ông ta tới đây cho tôi xem, tôi nhìn thấy mới tin.”
Mấy hôm đó, tôi thấy rất khó chịu trong tâm. Tôi nghĩ, ông tổng kiếm người tu luyện Đại Pháp đến giúp việc mà ông lại phỉ báng Đại Pháp. Tôi đã mất ngủ và không muốn làm việc nữa, nhưng tôi lại nghĩ: Mình là người tu luyện, cần hướng nội tìm; mình có tâm tranh đấu, tâm hiếu thắng, tâm bất bình v.v., khuyết thiếu tâm từ bi.
Sư phụ biết rõ tâm tình của tôi nên Ngài đã an bài cho tôi đến nhà đồng tu. Đồng tu tặng tôi một bức vẽ. Nội dung của bức vẽ là một cô bé đang nâng một đóa sen trong tay, bên cạnh có viết 3 chữ Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi bèn dán bức vẽ lên tường để lan tỏa niềm hy vọng cho mọi người, tuyên dương giá trị phổ quát Chân-Thiện-Nhẫn, chờ đợi Sáng Thế Chủ cứu độ về trời, chính khí sẽ quay trở lại. Khi chúng ta mở ra một cánh cửa tâm hồn khác, chúng ta sẽ nhìn thấy phong cảnh khác, góc nhìn và tâm cảnh cũng khác.
Sư phụ điểm hóa tôi viết thư chân tướng, Ngài ban cho tôi trí huệ viết đúng những điểm cần nói. Sau khi ông tổng xem xong lá thư, ngữ khí của ông không còn gay gắt nữa. Lúc ăn cơm, tôi trò chuyện với ông về những nội dung trên đài Tân Đường Nhân (NTD), ông nghe rất thích thú. Tôi bèn giúp ông lắp chảo thu sóng truyền hình, nhưng ông tổng rất sợ camera bên trong tiểu khu. Tôi nói với ông: “Ông xem TV ở nhà, đâu có động chạm đến ai phải không? Ông thích xem gì thì xem nấy thôi!” Ngày hôm sau, kỳ tích đã xuất hiện, lúc ông tổng đi làm về, ông chắp hai tay nói với tôi: “Hôm nay tôi trịnh trọng tuyên bố thoái khỏi các tổ chức Đảng, Đoàn, Đội.” Ông còn nói: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Đồng thời, ông tổng còn biết giảng chân tướng cho người khác nữa.
Khi chúng ta tiến từng bước trên chính lộ, nó sẽ là những cảnh tượng trong lịch sử tu luyện của chúng ta. Đại Pháp Chân-Thiện-Nhẫn đang dẫn dắt chúng sinh bước trên con đường về trời. Đệ tử xin khấu bái Sư tôn!
Bài viết chỉ thể hiện quan điểm hoặc nhận thức của tác giả. Mọi nội dung đăng trên trang web này thuộc bản quyền của Minghui.org. Minh Huệ sẽ biên soạn các nội dung trên trang web và xuất bản theo định kỳ hoặc vào những dịp đặc biệt.
Bản tiếng Hán: https://big5.minghui.org/mh/articles/2022/6/28/公安局長母親給我磕頭-445345.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2022/8/9/202699.html
Đăng ngày 14-09-2022; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.