Bài viết của Hà Bình, phóng viên Minh Huệ ở Thụy Điển
[MINH HUỆ 03-04-2021]
Lễ Phục sinh là một lễ hội long trọng chỉ đứng sau lễ Giáng sinh ở Thụy Điển và các nước phương Tây, ngày lễ mang lại hy vọng trong cuộc sống này còn có một ý nghĩa phi phàm đối với các học viên Pháp Luân Công người Trung Quốc và người phương Tây ở Thụy Điển. Câu chuyện đằng sau đó là gì?
Khoảng 26 năm trước, trong lễ Phục sinh vào tháng 4 năm 1995, bác sĩ Vương, một bác sĩ Trung Y định cư ở Gothenburg, Thụy Điển, đã mời Đại sư Lý Hồng Chí, người sáng lập Pháp Luân Công (Pháp Luân Đại Pháp), đích thân đến Thụy Điển để truyền Pháp truyền công. Thông qua lớp học truyền Pháp truyền công bảy ngày ở Gothenburg mà người dân ở đây lần đầu tiên được nghe đến Pháp Luân Công.
Nhân dịp lễ Phục sinh 2021, bác sĩ Vương và hai mẹ con học viên người Thụy Điển nhớ lại 26 năm trước may mắn được tham gia lớp giảng Pháp truyền công của Sư phụ ở Gothenburg, quãng thời gian tươi đẹp ấy vẫn rõ ràng mồn một trước mắt, niềm hân hoan và lòng biết ơn bộc lộ trong từng lời chia sẻ.
Ảnh 1: Tháng 4 năm 1995, trong thời gian mở lớp giảng Pháp ở Gothenburg, Sư phụ Lý Hồng Chí đích thân dạy công, và giúp các học viên điều chỉnh động tác.
Nhân duyên không thể tách rời của Thụy Điển và Đại Pháp
Vào đầu những năm 90, bác sĩ Vương, một người yêu thích khí công, đã đến Thụy Điển thành gia lập nghiệp. Cô xuất thân từ y học Trung Quốc, và có một phòng khám Trung y ở Gothenburg. “Tôi đã luyện qua rất nhiều môn khí công, tốn không ít tiền để tìm một công pháp tốt. Đó là mùa hè năm 1994, khi tôi trở về nước thăm thân nhân, tại công viên Trung Sơn ở Bắc Kinh, tôi bị thu hút bởi âm nhạc luyện công mỹ diệu, tìm đến nơi thì biết đó là Pháp Luân Công, tôi cảm thấy thật tốt biết mấy. Sau đó được biết Sư phụ Lý Hồng Chí sẽ mở lớp ở Tế Nam, Sơn Đông, thời gian mở lớp vừa khớp với những ngày trước khi tôi trở về Thụy Điển, vậy là tôi nhanh chóng đặt vé máy bay. Thế đó, tôi rất may mắn được cùng người nhà kịp tham dự lớp giảng Pháp ở Tế Nam của Sư phụ vào năm 1994.” Bác sĩ Vương nhớ lại quãng thời gian lịch sử này, ký ức tươi đẹp như mới ngày hôm qua.
“Sau khi kết thúc lớp học, nội tâm tôi và thế giới quan phát sinh thay đổi rất lớn, rất nhiều vấn đề mê muội khó hiểu trước đây đều được giải đáp. Tôi mang theo tâm trạng vui vẻ trở về Thụy Điển, đặc biệt muốn chia sẻ sự tốt đẹp và kỳ diệu của việc tu luyện Pháp Luân Công với những người dân Thụy Điển tốt bụng và giản dị.”
Khi bác sĩ Vương được biết Sư phụ Lý Hồng Chí sẽ đến nước Pháp giảng Pháp vào tháng 3 năm 1995, cô liền liên hệ với bên Pháp để mời Sư phụ đến Thụy Điển, và Sư phụ đã đồng ý. Khi kể về tình cảnh lúc đó, cô nói: “Được biết Sư phụ sắp đến Thụy Điển, tôi đặc biệt vui mừng, và vội vàng bắt đầu chuẩn bị. Khi đó tôi điều hành một số lớp học chăm sóc sức khỏe quy mô khác nhau ở Gothenburg, gặp gỡ nhiều người Thụy Điển quan tâm đến văn hóa truyền thống Trung Quốc và y học Trung Quốc, vậy nên tôi đã nói thông tin này cho tất cả những người tôi tiếp xúc, đồng thời cũng phát quảng cáo.” Nhưng mà, cô chợt nhớ khi Sư phụ Lý Hồng Chí mở lớp ở quốc nội có khoảng vài nghìn người tham dự, bác sĩ Vương cảm thấy lo lắng bất an. Không ngờ khi cô gọi điện thoại nói chuyện này với Sư phụ, đổi lại Sư phụ còn từ bi an ủi cô.
Kết quả là trong kỳ lễ Phục sinh, lớp học giảng Pháp bảy ngày có khoảng một hai trăm người tham gia, trong số đó có 20 người đến từ Pháp, còn lại đều đến từ Thụy Điển.
Sự từ bi của Sư phụ Đại Pháp
Trong thời gian mở lớp, bác sĩ Vương thấy Sư phụ rất hiền hòa, một chút kiêu ngạo cũng không có. Cô nhớ lại: “Khi Sư phụ đến Thụy Điển, trong tay còn xách một thùng mì ăn liền từ Pháp sang. Sư phụ không muốn phiền học viên, luôn nghĩ cho người khác. Trước mỗi lần giảng bài, Sư phụ đều đến sớm một chút, trang phục gọn gàng, sạch sẽ. Vì để các học viên phương Tây nghe hiểu càng nhiều càng tốt, Sư phụ luôn lặp đi lặp lại trong lúc giảng, nhẫn nại giải đáp câu hỏi cho học viên, cho đến khi mọi người hiểu mới thôi. Sư phụ còn đích thân làm mẫu năm bài công pháp cho các học viên, sau đó giúp từng người, từng người chỉnh sửa động tác, đôi khi có người phải sửa mấy lần mới ổn. Khi rời Thụy Điển, trước khi đến sân bay, Sư phụ vẫn đến điểm luyện công thăm các học viên, giúp họ sửa động tác, lúc nào trong tâm của Sư phụ cũng nghĩ đến người khác.”
Còn có một chuyện khiến bác sĩ Vương ấn tượng sâu sắc. “Vì trong thời gian tổ chức có ít người đảm đương, công việc nhiều, cộng thêm lúc đó hiểu biết của bản thân về thế nào là tu luyện chân chính còn rất nông cạn, nên đôi khi có vẻ không nhẫn nại khi trả lời một số câu hỏi của học viên. Một hôm, Sư phụ gọi tôi sang một bên, và nghiêm túc chỉ ra vấn đề. Lúc đó tôi biết mình sai rồi, vô cùng hối hận.” Cô xúc động nói: “Bây giờ mỗi khi làm không tốt, lời giáo huấn ân cần của Sư phụ vẫn còn vang vọng bên tai, nhắc nhở tôi nên thiện đãi mọi người, tôi lập tức biết mình đã sai ở đâu, và nhanh chóng sửa đổi.”
Sự may mắn của hai mẹ con người Thụy Điển
Anna và mẹ cô, Christina, cả hai cùng làm việc trong trường mẫu giáo, sinh ra và lớn lên ở Thụy Điển. Khi Đại sư Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, mở lớp dạy công, cũng đã lưu lại những ấn tượng sâu sắc đối với hai mẹ con họ.
Nhớ lại tình huống 26 năm trước, Anna nói: “Khi ấy tôi đang mang thai con gái, còn khoảng một tháng nữa thì đến ngày sinh. Tôi tham gia lớp chăm sóc sức khỏe nhi khoa do bác sĩ Vương phụ trách, nghe nói Sư phụ Lý Hồng Chí sắp đến Thụy Điển mở lớp, lúc đó tôi có một cảm giác là Sư phụ của mình đến rồi, nên lập tức quyết định ghi danh. Nhưng tôi đặc biệt muốn một người nữa có thể tham gia cùng, vậy là tôi gọi điện thoại cho mẹ mình. Mẹ tôi rất muốn đến dự nhưng bà bị đau lưng dữ dội, đi lại rất khó khăn. Tôi lại gọi điện thoại cho bác sĩ Vương, bác sĩ Vương muốn tôi chuyển lời cho mẹ rằng, cố gắng hết sức đến đây nhé!” “Bất ngờ là sau đó mẹ tôi có thể nghiêng người, lên xe hơi, nửa nằm nửa ngồi và tự lái xe đến lớp.” Nói đến đây thì Anna mỉm cười vui vẻ.
Cô ấy nói tiếp: “Vì để chúng tôi có thể nghe hiểu, Sư phụ không chỉ giải thích hết lần này đến lần khác, mà còn vẽ ra để giải thích cho chúng tôi về ba nghìn đại thiên thế giới. Lúc đó tôi cố gắng hết sức nhưng vẫn không thể hiểu nhiều, tuy nhiên tôi có thể cảm nhận được sự bác đại tinh thâm trong đó. Trong quá trình nghe giảng, tôi và mẹ thường ngạc nhiên nhìn nhau, Đại Pháp đã đả khai cho chúng tôi một thế giới hoàn toàn mới mẻ. Tôi vẫn luôn tìm kiếm điều gì đó ở khía cạnh tinh thần nhưng mãi không quyết định được rốt cuộc mình cần loại hình nào. Nhưng lúc ấy tôi minh bạch rằng, điều mình chờ đợi chính là Pháp Luân Đại Pháp.” Khuôn mặt Anna tràn đầy hạnh phúc và vui sướng.
“Chúng tôi thật may mắn vì đắc được Đại Pháp. Trên con đường tu luyện Đại Pháp, tôi hiểu được ý nghĩa của sinh mệnh, và học cách hướng nội tìm, mọi thời khắc đều được Sư phụ bảo hộ. Trên thế giới này, tôi không thể tìm được bất kỳ ngôn ngữ nào có thể biểu đạt hết được tấm lòng cảm kích vô hạn đối với Đại Pháp và Sư phụ.”
Tuy nhiên, kể từ ngày 20 tháng 7 năm 1999, khi Trung Cộng bắt đầu vu khống và phỉ báng Đại Pháp, điều này khiến cho Anna rất đau khổ. “Tôi từng nghiêm túc suy nghĩ, Đại Pháp tốt như thế, không ai có thể ngăn cản được tôi. Tôi hoàn toàn không chấp nhận cuộc bức hại này, tôi muốn nói thật to với toàn thế giới rằng, Pháp Luân Đại Pháp hảo. Tôi hy vọng mọi người có thể bình tâm để tìm hiểu một chút về Pháp Luân Công, đừng bị lừa dối bởi những lời dối trá của Trung Cộng.”
Ảnh 2: Anna (phải) và mẹ Christina (trái) đang luyện công, hai mẹ con may mắn được tham dự lớp học giảng Pháp và truyền công 7 ngày do Sư phụ Lý Hồng Chí tổ chức ở Gothenburg.
Không phải là công pháp bình thường, Đại Pháp triển hiện thần kỳ
Bà mẹ 75 tuổi Christina có làn da mềm và mịn màng, vẻ mặt luôn tươi tắn tràn đầy sức sống. Bà đặc biệt cảm tạ Sư phụ Đại Pháp đã an bài cho con gái Anna tìm bà, bà nhớ lại: “Nhớ lúc ấy nhận được điện thoại của Anna, tôi cảm giác thấy có một vị Đại sư sẽ xuất hiện trên con đường nhân sinh của con gái mình. Tôi cũng luôn tìm kiếm Sư phụ, thời điểm đó chứng đau lưng hành hạ tôi hơn 10 ngày, nhưng tôi thực sự không muốn mất đi cơ hội (tham gia lớp học) chỉ vì lý do đau đớn trên thân thể. Sau đó tôi nhẫn chịu cơn đau, xiêu xiêu vẹo vẹo đến lớp, tự lái xe trên chặng đường dài hơn ba giờ đồng hồ!” Nói đến đây, bà mỉm cười vui vẻ, không sao che giấu được niềm hân hoan trong tâm.
Bà Christina cũng nói: “Tôi nhớ rất rõ ẩn dụ về chiếc chai và nước bẩn mà Sư phụ giảng. Pháp mà Sư phụ giảng được phiên dịch không chính xác lắm, Sư phụ cũng biết. Vì vậy Sư phụ đã giảng đi giảng lại, còn vẽ ra nữa. Mặc dù lúc đó tôi không thể nói ra nhưng trong tâm đều hiểu được. Câu hỏi mà các học viên nêu ra rất thấp, thậm chí nhiều câu có chút ngốc nghếch, nhưng Sư phụ luôn từ bi, và nhẫn nại giải đáp. Trên thế giới này, chưa bao giờ có ai có thể giải thích về sinh mệnh và vũ trụ rõ ràng như vậy, chỉ có duy nhất Sư phụ của chúng ta mà thôi.”
“Trong thời gian lớp học, Sư phụ đả xuất ra rất nhiều hào quang trong suốt và thuần tịnh, đều là những năng lượng rất rất mạnh mẽ, giúp chúng tôi điều chỉnh thân thể, lực chú ý của tôi luôn bị cuốn hút theo Sư phụ. Điều khiến tôi vui vẻ là, sau khi kết thúc lớp học, tâm trạng tôi trở nên hạnh phúc, thân thể nhẹ nhàng, có thể ngồi thẳng lưng lái xe về nhà một cách hết sức thoải mái, đó là một cảm giác hoàn toàn khác khi tôi đến đây. Chứng đau lưng đeo bám tôi hơn nửa tháng qua cũng không biết hết tự bao giờ.” Bà luôn mỉm cười, và những giọt nước mắt biết ơn tuôn rơi từ khóe mắt.
“Tôi hiểu đây là Sư phụ giúp tôi thanh lý thân thể từ sâu trong tâm linh, Sư phụ thực sự đến đây để cứu chúng ta. Đây không phải là một công pháp bình thường. Con cảm ân Sư phụ, và không lời nào có thể biểu đạt hết được.”
Sau khi đắc Pháp, bà Christina luôn chiểu theo chuẩn tắc Chân-Thiện-Nhẫn để cư xử trong cuộc sống hàng ngày, nếu lần này làm chưa tốt thì lần sau sẽ làm tốt hơn. Khi gặp mâu thuẫn thì tìm ở bản thân, dần dần không chỉ cơ thể được khỏe mạnh, mà tính tình của bà cũng thay đổi, khiến ông Leif, người chồng không tu luyện của bà, hết sức ngạc nhiên.
Bà Christina nói tiếp: “Tôi nói với chồng, quyển sách này đã thay đổi em. Sau đó Leif bắt đầu đọc “Chuyển Pháp Luân”, ông ấy vừa đọc đã cảm nhận được sự tốt đẹp của Đại Pháp! Bản thân liền chủ động học các động tác luyện công, cũng bước vào tu luyện. Ông ấy cũng từ bỏ sở thích uống rượu và đi săn trong 10 mấy năm qua. Nếu Leif không tu luyện Đại Pháp, thì đây là điều khó mà tưởng tượng được. Đại Pháp quá thần kỳ, thực sự quá tốt.”
Lời kết
Và như thế, hơn 26 năm qua, ngày càng có nhiều người Trung Quốc và người phương Tây ở Thụy Điển đã bước vào Pháp Luân Đại Pháp, đang tu luyện trong Đại Pháp và không ngừng thăng hoa. Họ cùng nhau nỗ lực truyền rộng chân tướng, để có nhiều người hơn nữa liễu giải được sự tốt đẹp và thù thắng của Pháp Luân Đại Pháp, không cô phụ sự từ bi cứu độ của Sư tôn, cũng là tâm nguyện chung của những học viên Thụy Điển trên đất nước yên bình này.
(Mọi bài viết, hình ảnh, hay nội dung khác đăng trên Minghui.org đều thuộc bản quyền của trang Minh Huệ. Khi sử dụng hoặc đăng lại nội dung vì mục đích phi thương mại, vui lòng ghi lại tiêu đề gốc và đường link URL, cũng như dẫn nguồn Minghui.org)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2021/4/3/422872.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2021/4/6/191746.html
Đăng ngày 19-04-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.