Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại miền Tây nước Mỹ
[MINH HUỆ 10-08-2020] Vợ tôi và tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 2001. Tôi đã có một cuộc sống rất đau buồn trước khi tu luyện Đại Pháp, và tôi biết rằng mình sẽ không thể sống sót cho đến ngày hôm nay nếu không nhận được sự bảo hộ từ Sư phụ Lý (người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp).
Tuy nhiên, tôi đã không thể vượt qua tất cả các chấp trước của bản thân do những tổn thương đó gây ra, và nhiều lần tôi đã không đạt được tiêu chuẩn của một người tu luyện Đại Pháp, đặc biệt là trong các cuộc xung đột về tâm tính. Điều này càng làm gia cường thêm những chấp trước vốn có của tôi đối với cảm giác tội lỗi và xấu hổ, trong khi tôi đang phải nỗ lực để trừ bỏ những chấp trước này. Nhưng gần đây, tôi đã được trải nghiệm hai ví dụ về sự khích lệ thiêng liêng từ Sư phụ.
Khung cửa thần thánh
Khoảng một năm rưỡi trước, tôi đã luyện công với thiên mục được khai mở.
Trong Chuyển Pháp Luân, Sư phụ giảng:
“Khai mở đến huệ nhãn thông, thì chư vị không có bản sự như cách tường khán vật, thấu thị nhân thể, nhưng chư vị lại có thể thấy được cảnh tượng tồn tại nơi không gian khác. Vậy nó có lợi ích gì? Nó có thể tăng cường tín tâm luyện công của chư vị. Khi chư vị thấy rành rành những điều mà người thường nhìn không thấy, thì chư vị hiểu rằng chúng thật sự tồn tại”. (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)
Sư phụ đã khai mở thiên mục cho tôi để củng cố tín tâm tu luyện của tôi. Nhưng do những khiếm khuyết của bản thân, cuối cùng thiên mục đã trở thành can nhiễu trong sự tu luyện của tôi, và tôi đã cầu xin Sư phụ đóng thiên mục của tôi lại và thiên mục của tôi đã được đóng lại vào khoảng hơn một năm trước.
Sư phụ giảng:
“Còn có một số người bản thân ý thức của họ cứ hay nhận can nhiễu từ tín tức ngoại lại; tín tức ngoại lại bảo họ thứ gì, họ liền tin thứ nấy; cũng sẽ xuất hiện vấn đề này. Do đó trong chúng ta có những người đã khai mở thiên mục rồi, sẽ nhận can nhiễu có đủ loại phương diện của các tín tức”. (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)
Giờ đây khi tu luyện với thiên mục đóng, tôi thấy dễ dàng hơn và tín tâm của tôi cũng tốt hơn.
Tôi đã đến một tiệm giặt là để giặt đồ vào tháng Tư. Trong thời gian đó, tôi cảm thấy rất hối tiếc về việc đã không tu luyện tốt trong những năm qua. Khi tôi rời tiệm giặt, tôi cảm thấy rất nhiều năng lượng tràn vào phía bên trái của đầu, đặc biệt là xung quanh mắt trái.
Suy nghĩ đầu tiên của tôi là: “Ồ, tôi đã làm gì sai nhỉ?” Khi đến gần ô tô của mình, tôi nhận thấy có điều gì đó không ổn với tầm nhìn của mình. Tôi nhìn vào cửa sổ ô tô khi đi ngang qua, và có vẻ như một làn sóng thủy tinh lỏng đang di chuyển qua chúng. Khi tôi ngồi trong xe, tôi nhận thấy mắt trái của mình có một hình chữ nhật bị biến dạng. Như thể tấm kính và hình ảnh trong hình chữ nhật được phóng to một chút. Cuối cùng, tôi nhắm mắt lại để xem điều gì sẽ xảy ra.
Bằng mắt trái, tôi nhìn thấy hình chữ nhật rất rõ ràng. Nó có các cạnh lởm chởm, nhưng nó cũng có viền nhiều màu xung quanh các cạnh được tô bằng các ký hiệu trông hơi giống các ký tự Trung Quốc và cũng hơi giống ký hiệu toán học. Bên trong của hình chữ nhật hoàn toàn màu đen. Sau một lúc, tôi nghĩ: “Không biết nó có phải là một cái cổng không?”
Trong tâm trí tôi, tôi di chuyển qua trung tâm màu đen và ngay lập tức được bao quanh bởi ánh sáng trắng, toàn là ánh sáng. Và nhìn thấy Sư phụ trong bộ quần áo màu trắng mà Ngài đã mặc trong các bức ảnh ở các tư thế phát chính niệm. Sư Phụ đang mỉm cười ấm áp, có hai vị Bồ tát với trang phục tuyệt đẹp đi cùng Sư phụ. Tôi nán lại một lúc, chỉ để nhìn, nhưng tôi hiểu rằng chỗ của tôi không phải ở đây, và tôi lùi trở ra khỏi cổng. Khi tôi về đến nhà, sau vài phút nguồn năng lượng còn lại trên đầu tôi đã tan biến và thị lực ở mắt trái của tôi đã trở lại bình thường.
Sau sự việc này, tôi ngộ ra rằng Sư phụ đã cho tôi ít nhất ba lời nhắc nhở: 1) Tôi phải tinh tấn hơn trong việc phát chính niệm và thực hành phát chính niệm thường xuyên hơn; 2) Và rằng Sư phụ đang ở ngay bên cạnh tôi, chỉ cách một bức màn mỏng manh giữa nơi chúng ta ở và thiên quốc của Sư phụ; và 3) Tiếp tục trừ bỏ cảm giác tội lỗi và hối tiếc. Sư phụ đã cho tôi trải nghiệm tuyệt vời này trong khi vẫn đóng thiên mục theo nguyện vọng của tôi! Sư phụ đã diễn hoá tạm thời một trong những con mắt người thường của tôi để tôi được nhìn thấy.
Hoa Ưu Đàm
Chủ nhật tuần trước, vợ tôi với nụ cười rất tươi trên môi đến bảo tôi đi lấy kính đọc sách. Khi tôi cầm kính trên tay, cô ấy dẫn tôi đi ra khu vườn nhỏ ở sân sau nhà và bảo tôi hãy quan sát thật kỹ một trong những cành chồi của cây hẹ trong chậu. Trên đó có mười bông hoa Ưu đàm.
Vợ tôi có nội tâm bình hoà và tính cách kiên định, điềm tĩnh hơn tôi rất nhiều, gần đây cô ấy đã làm rất tốt trong việc chứng thực Pháp. Tôi không nghi ngờ rằng sự xuất hiện của những bông hoa chủ yếu là đến từ phía cô ấy, đặc biệt cô ấy lại là người tìm thấy những bông hoa này. Cô ấy đã rất rộng lượng khẳng định rằng điều đó là dành cho cả hai chúng tôi, vì chúng tôi ở trong cùng một nhà, và có lẽ điều kỳ diệu này cũng chứa đựng thêm một chút động viên tôi. Khi suy nghĩ về thời gian gần đây, tôi nhớ rằng cách đây không lâu tôi đã thanh lý một cuốn lịch Thần Vận treo tường, nhưng tôi đã giữ lại bức tranh múa mô tả hoa Ưu Đàm để đóng khung và treo trong văn phòng làm việc.
Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi đã dành cho con hai sự khích lệ thiêng liêng này.
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/8/10/186276.html
Đăng ngày 08-10-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.